古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
张品桢
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
读白乐天诗书后
清
:
张品桢
细玩乐天诗,情真语自挚。
xì wán lè tiān shī,qíng zhēn yǔ zì zhì。
虽乏建安骨,要具风人致。
suī fá jiàn ān gǔ,yào jù fēng rén zhì。
颜谢穷幽深,雕刻非所志。
yán xiè qióng yōu shēn,diāo kè fēi suǒ zhì。
陶公本性真,臭味原无二。
táo gōng běn xìng zhēn,chòu wèi yuán wú èr。
纵非李杜匹,雅可张一帜。
zòng fēi lǐ dù pǐ,yǎ kě zhāng yī zhì。
昌黎逞雄肆,所就各殊异。
chāng lí chěng xióng sì,suǒ jiù gè shū yì。
长吉苦呕心,奚如此乐易。
zhǎng jí kǔ ǒu xīn,xī rú cǐ lè yì。
微之夙并驰,恐或难联辔。
wēi zhī sù bìng chí,kǒng huò nán lián pèi。
中伦与中虑,逸情常远寄。
zhōng lún yǔ zhōng lǜ,yì qíng cháng yuǎn jì。
时似天籁鸣,顾盼饶妩媚。
shí shì tiān lài míng,gù pàn ráo wǔ mèi。
不必斗奇险,切切含鼓吹。
bù bì dòu qí xiǎn,qiè qiè hán gǔ chuī。
胸怀凛冰清,吐属绝尘累。
xiōng huái lǐn bīng qīng,tǔ shǔ jué chén lèi。
如以佛法论,骚坛大自在。
rú yǐ fú fǎ lùn,sāo tán dà zì zài。
高吟《贺雨篇》,孰是音可嗣。
gāo yín hè yǔ piān,shú shì yīn kě sì。
AI赏析