古诗词

张廷济

立春日自嘉兴之长兴谒邢佺山师

张廷济

艑郎唱橹郭门西,三度冲寒到箬溪。biàn láng chàng lǔ guō mén xī,sān dù chōng hán dào ruò xī。
万木风高帆景疾,五湖天阔冻云低。wàn mù fēng gāo fān jǐng jí,wǔ hú tiān kuò dòng yún dī。
南园客病添新绪,东阁恩深恋旧蹊。nán yuán kè bìng tiān xīn xù,dōng gé ēn shēn liàn jiù qī。
又是匆匆逢卒岁,河桥落日乱鸦啼。yòu shì cōng cōng féng zú suì,hé qiáo luò rì luàn yā tí。

岳祠铜爵

张廷济

官家不要复提封,翻碍精忠报九重。guān jiā bù yào fù tí fēng,fān ài jīng zhōng bào jiǔ zhòng。
长脚死贪刑白马,雄心生负饮黄龙。zhǎng jiǎo sǐ tān xíng bái mǎ,xióng xīn shēng fù yǐn huáng lóng。
吁天北阙书千字,酹地西湖酒一钟。xū tiān běi quē shū qiān zì,lèi dì xī hú jiǔ yī zhōng。
移荐金陀祠庙肃,灵旗风雨飒三冬。yí jiàn jīn tuó cí miào sù,líng qí fēng yǔ sà sān dōng。

建文二年湖州府铜权

张廷济

纪元两字未全湮,逊国今看第二权。jì yuán liǎng zì wèi quán yān,xùn guó jīn kàn dì èr quán。
到底建文元不改,谁称洪武卅三年。dào dǐ jiàn wén yuán bù gǎi,shuí chēng hóng wǔ sà sān nián。

建文二年湖州府铜权

张廷济

尘劫沧桑一梦如,难从程史问遗书。chén jié cāng sāng yī mèng rú,nán cóng chéng shǐ wèn yí shū。
顽铜真解兴亡恨,留与人间话革除。wán tóng zhēn jiě xīng wáng hèn,liú yǔ rén jiān huà gé chú。

建文二年湖州府铜权

张廷济

纪定家田籍入官,均粮一诏例从宽。jì dìng jiā tián jí rù guān,jūn liáng yī zhào lì cóng kuān。
应知当日持权者,不独湖民泪不干。yīng zhī dāng rì chí quán zhě,bù dú hú mín lèi bù gàn。

唐高福墓志

张廷济

开元片石缜于玉,高将军父曰延福。kāi yuán piàn shí zhěn yú yù,gāo jiāng jūn fù yuē yán fú。
延福名福史不传,或以字行故不录。yán fú míng fú shǐ bù chuán,huò yǐ zì xíng gù bù lù。
高氏五望渤海一,力士冯出非其族。gāo shì wǔ wàng bó hǎi yī,lì shì féng chū fēi qí zú。
李千里上金刚同,给事左右坐累逐。lǐ qiān lǐ shàng jīn gāng tóng,gěi shì zuǒ yòu zuò lèi zhú。
君养为子姓冒高,父以子贵君何恧。jūn yǎng wèi zi xìng mào gāo,fù yǐ zi guì jūn hé nǜ。
先天中诛岑萧窦,功拜监门朱紫服。xiān tiān zhōng zhū cén xiāo dòu,gōng bài jiān mén zhū zǐ fú。
员外置迁中大夫,终始哀荣礼以笃。yuán wài zhì qiān zhōng dà fū,zhōng shǐ āi róng lǐ yǐ dǔ。
力士阶封渤海公,来廷坊里兴祠屋。lì shì jiē fēng bó hǎi gōng,lái tíng fāng lǐ xīng cí wū。
一扣钟礼十万钱,五硙日僦三百斛。yī kòu zhōng lǐ shí wàn qián,wǔ wéi rì jiù sān bǎi hú。
事付林甫天心回,辔失辅国逆胆缩。shì fù lín fǔ tiān xīn huí,pèi shī fǔ guó nì dǎn suō。
贪痴可罪忠可褒,赠官不枉扬州督。tān chī kě zuì zhōng kě bāo,zèng guān bù wǎng yáng zhōu dū。
君卒开元全盛时,丹旐风飞原白鹿。jūn zú kāi yuán quán shèng shí,dān zhào fēng fēi yuán bái lù。
仓皇不从蜀道难,悲酸免共巫州哭。cāng huáng bù cóng shǔ dào nán,bēi suān miǎn gòng wū zhōu kū。
学士撰碑书者谁,院体精妍共结束。xué shì zhuàn bēi shū zhě shuí,yuàn tǐ jīng yán gòng jié shù。
怀仁集书颍久颓,今见山阴真面目。huái rén jí shū yǐng jiǔ tuí,jīn jiàn shān yīn zhēn miàn mù。
一自石载三吴船,秦关碑肆镌还覆。yī zì shí zài sān wú chuán,qín guān bēi sì juān hái fù。
笔画疲苶神已非,非特界文遗罫局。bǐ huà pí nié shén yǐ fēi,fēi tè jiè wén yí guà jú。
佳刻若此世所稀,书家日使千毫秃。jiā kè ruò cǐ shì suǒ xī,shū jiā rì shǐ qiān háo tū。
曩是笑说咸阳农,柱础几何遭斫斸。nǎng shì xiào shuō xián yáng nóng,zhù chǔ jǐ hé zāo zhuó zhǔ。

隋美人董氏墓志铭

张廷济

杨花落尽隋宫树,幽珉犹记美人墓。yáng huā luò jǐn suí gōng shù,yōu mín yóu jì měi rén mù。
雄龙雌凤欢几何,一十九年等闲度。xióng lóng cí fèng huān jǐ hé,yī shí jiǔ nián děng xián dù。
裁文和泪秀庶人,花台非复当时春。cái wén hé lèi xiù shù rén,huā tái fēi fù dāng shí chūn。
金凫玉鱼世已出,传红写翠人空陈。jīn fú yù yú shì yǐ chū,chuán hóng xiě cuì rén kōng chén。
阿?然豆太煎迫,帝子游魂归不得。ā mó rán dòu tài jiān pò,dì zi yóu hún guī bù dé。
古时尘满鸳鸯茵,地下相逢泪亦滴。gǔ shí chén mǎn yuān yāng yīn,dì xià xiāng féng lèi yì dī。
只今龙首草离离,三尺碑留董氏姬。zhǐ jīn lóng shǒu cǎo lí lí,sān chǐ bēi liú dǒng shì jī。
莫叹容华易销歇,独孤免骂阿云儿。mò tàn róng huá yì xiāo xiē,dú gū miǎn mà ā yún ér。

汉阳叶东卿以所得周遂启諆鼎送置金山书来属诗

张廷济

平安馆中周鼎获,十有三年唯正月。píng ān guǎn zhōng zhōu dǐng huò,shí yǒu sān nián wéi zhèng yuè。
宣王中兴挥天戈,功成猃狁既薄伐。xuān wáng zhōng xīng huī tiān gē,gōng chéng xiǎn yǔn jì báo fá。
锡贝作彝遂启諆,吉甫将毋同用戊。xī bèi zuò yí suì qǐ qī,jí fǔ jiāng wú tóng yòng wù。
无专之鼎焦山尊,此前三年应曰伯。wú zhuān zhī dǐng jiāo shān zūn,cǐ qián sān nián yīng yuē bó。
汉阳耆古古成癖,集录直过欧阳剧。hàn yáng qí gǔ gǔ chéng pǐ,jí lù zhí guò ōu yáng jù。
不私所有藏之山,此意尤于人超越。bù sī suǒ yǒu cáng zhī shān,cǐ yì yóu yú rén chāo yuè。
金山眈眈雄淮南,不比焦山人绝迹。jīn shān dān dān xióng huái nán,bù bǐ jiāo shān rén jué jì。
奠山只欠姬周金,数典未免此典阙。diàn shān zhǐ qiàn jī zhōu jīn,shù diǎn wèi miǎn cǐ diǎn quē。
我阅年华几千百,刘蹶嬴颠驹一隙。wǒ yuè nián huá jǐ qiān bǎi,liú jué yíng diān jū yī xì。
何惜为君更行役,秦岭吴山谁主客。hé xī wèi jūn gèng xíng yì,qín lǐng wú shān shuí zhǔ kè。
劳君刻画宠君文,曰勋曰多等竹帛。láo jūn kè huà chǒng jūn wén,yuē xūn yuē duō děng zhú bó。
玉带今作忘年交,君与眉山已联璧。yù dài jīn zuò wàng nián jiāo,jūn yǔ méi shān yǐ lián bì。
江涛滚滚水天碧,德云台高此安宅。jiāng tāo gǔn gǔn shuǐ tiān bì,dé yún tái gāo cǐ ān zhái。
期君他日溯江来,不数山樵一片石。qī jūn tā rì sù jiāng lái,bù shù shān qiáo yī piàn shí。