古诗词

曹俊

喜晤王叔渊别驾即送其之沭阳

曹俊

乱离同失路,异地忽相逢。luàn lí tóng shī lù,yì dì hū xiāng féng。
执手垂清泪,关心非旧容。zhí shǒu chuí qīng lèi,guān xīn fēi jiù róng。
话怜今日短,情苦往时浓。huà lián jīn rì duǎn,qíng kǔ wǎng shí nóng。
况又明朝别,愁难载酒从。kuàng yòu míng cháo bié,chóu nán zài jiǔ cóng。

秋感呈杨蝶庵

曹俊

何日消金甲,羁人望眼赊。hé rì xiāo jīn jiǎ,jī rén wàng yǎn shē。
有诗都写恨,无梦不还家。yǒu shī dōu xiě hèn,wú mèng bù hái jiā。
憔悴先芳草,飘零对落花。qiáo cuì xiān fāng cǎo,piāo líng duì luò huā。
秋风渐相逼,空自惜年华。qiū fēng jiàn xiāng bī,kōng zì xī nián huá。

夜宿延令僧舍

曹俊

穷巷数声柝,空庭月自明。qióng xiàng shù shēng tuò,kōng tíng yuè zì míng。
窗疏霜气重,梦短旅魂惊。chuāng shū shuāng qì zhòng,mèng duǎn lǚ hún jīng。
佛火淡逾悄,尘心苦益清。fú huǒ dàn yú qiāo,chén xīn kǔ yì qīng。
隔墙鸡报晓,齐起又长征。gé qiáng jī bào xiǎo,qí qǐ yòu zhǎng zhēng。

雪后野眺和沙小峰孝廉

曹俊

风雪塞天地,穷途客泪倾。fēng xuě sāi tiān dì,qióng tú kè lèi qīng。
几寒嗟独立,道梗少人行。jǐ hán jiē dú lì,dào gěng shǎo rén xíng。
白日昏无色,栖乌惨不鸣。bái rì hūn wú sè,qī wū cǎn bù míng。
苍茫关塞断,何处问归程。cāng máng guān sāi duàn,hé chù wèn guī chéng。

瓢城夜泊

曹俊

漂泊知何止,茫茫恨万端。piāo pō zhī hé zhǐ,máng máng hèn wàn duān。
路长行役苦,梦短到家难。lù zhǎng xíng yì kǔ,mèng duǎn dào jiā nán。
海国秋风早,孤城落月寒。hǎi guó qiū fēng zǎo,gū chéng luò yuè hán。
床头弹宝剑,独坐夜漫漫。chuáng tóu dàn bǎo jiàn,dú zuò yè màn màn。

淮安城楼晚眺和邵轶香韵

曹俊

落日半平野,西风飒飒秋。luò rì bàn píng yě,xī fēng sà sà qiū。
乱离归未得,城上独登楼。luàn lí guī wèi dé,chéng shàng dú dēng lóu。
故国渺何处,客行增暮愁。gù guó miǎo hé chù,kè xíng zēng mù chóu。
苍茫云树外,帆影落中流。cāng máng yún shù wài,fān yǐng luò zhōng liú。

雉皋病中寄赠伯伟助教

曹俊

难与时宜合,歧途万转肠。nán yǔ shí yí hé,qí tú wàn zhuǎn cháng。
风霜磨骨相,门第掩文章。fēng shuāng mó gǔ xiāng,mén dì yǎn wén zhāng。
作客偏多病,怀才每自伤。zuò kè piān duō bìng,huái cái měi zì shāng。
宦情萧瑟甚,身外有诗囊。huàn qíng xiāo sè shén,shēn wài yǒu shī náng。

题琴川范静斋

曹俊

俗尘聊驻足,漂泊水无涯。sú chén liáo zhù zú,piāo pō shuǐ wú yá。
一梦知休影,三生惜落花。yī mèng zhī xiū yǐng,sān shēng xī luò huā。
仙心空水月,韵语问琵琶。xiān xīn kōng shuǐ yuè,yùn yǔ wèn pí pá。
莫漫嗟蓬梗,笼诗尽碧纱。mò màn jiē péng gěng,lóng shī jǐn bì shā。

野望

曹俊

白骨枕江国,乱馀人更多。bái gǔ zhěn jiāng guó,luàn yú rén gèng duō。
斜晖留殿阁,毒雾塞山河。xié huī liú diàn gé,dú wù sāi shān hé。
嘹唳苻坚鹤,凄凉索靖驼。liáo lì fú jiān hè,qī liáng suǒ jìng tuó。
微躯免锋镝,浑逐浪花过。wēi qū miǎn fēng dī,hún zhú làng huā guò。

寄怀谢小云

曹俊

小谢最清发,相思对夜釭。xiǎo xiè zuì qīng fā,xiāng sī duì yè gāng。
梦惊鸿雁断,书阻鲤鱼双。mèng jīng hóng yàn duàn,shū zǔ lǐ yú shuāng。
故友几人在,新愁万斛扛。gù yǒu jǐ rén zài,xīn chóu wàn hú káng。
寒蛩啼唧唧,风雨满西窗。hán qióng tí jī jī,fēng yǔ mǎn xī chuāng。

留别钱榆庵茂才

曹俊

良朋不忍别,况复在他乡。liáng péng bù rěn bié,kuàng fù zài tā xiāng。
诗酒情缘浅,风尘岁月忙。shī jiǔ qíng yuán qiǎn,fēng chén suì yuè máng。
即今谋一面,从此锁离肠。jí jīn móu yī miàn,cóng cǐ suǒ lí cháng。
后会知何日,临歧泪数行。hòu huì zhī hé rì,lín qí lèi shù xíng。

偕钱榆庵杨师山茂才秋原晚眺

曹俊

又送清秋去,羁人胡不归。yòu sòng qīng qiū qù,jī rén hú bù guī。
寒风欺瘦骨,夕照恋征衣。hán fēng qī shòu gǔ,xī zhào liàn zhēng yī。
境苦诗遽冷,途穷信便稀。jìng kǔ shī jù lěng,tú qióng xìn biàn xī。
暮云千万叠,杳杳雁南飞。mù yún qiān wàn dié,yǎo yǎo yàn nán fēi。

别留施云樵布衣

曹俊

识君嗟已晚,何意又长行。shí jūn jiē yǐ wǎn,hé yì yòu zhǎng xíng。
世乱艰谋食,才疏不好名。shì luàn jiān móu shí,cái shū bù hǎo míng。
风霜游子恨,诗酒故人情。fēng shuāng yóu zi hèn,shī jiǔ gù rén qíng。
一水迢迢去,河梁涕泪倾。yī shuǐ tiáo tiáo qù,hé liáng tì lèi qīng。

感事四首

曹俊

鼙鼓东南杀气昏,千营遥列暮云屯。pí gǔ dōng nán shā qì hūn,qiān yíng yáo liè mù yún tún。
从容早自疑羊祜,矍铄终应吊马援。cóng róng zǎo zì yí yáng hù,jué shuò zhōng yīng diào mǎ yuán。
大地烽烟惊短堠,深宵燐火泣荒原。dà dì fēng yān jīng duǎn hòu,shēn xiāo lín huǒ qì huāng yuán。
军粮百万勤输挽,戎事弥缝负国恩。jūn liáng bǎi wàn qín shū wǎn,róng shì mí fèng fù guó ēn。

感事四首

曹俊

秣陵杨柳又依依,芳草青春战马肥。mò líng yáng liǔ yòu yī yī,fāng cǎo qīng chūn zhàn mǎ féi。
镇静可能观后效,羁縻枉自说先机。zhèn jìng kě néng guān hòu xiào,jī mí wǎng zì shuō xiān jī。
逃诛马谡终亡邑,失计陈平莫解围。táo zhū mǎ sù zhōng wáng yì,shī jì chén píng mò jiě wéi。
灞上棘门成底事,英雄痛惜泪沾衣。bà shàng jí mén chéng dǐ shì,yīng xióng tòng xī lèi zhān yī。

感事四首

曹俊

封豕长蛇卷地来,烟尘弥望雨花台。fēng shǐ zhǎng shé juǎn dì lái,yān chén mí wàng yǔ huā tái。
知兵文远纡方略,误国深源愧霸才。zhī bīng wén yuǎn yū fāng lüè,wù guó shēn yuán kuì bà cái。
上将求援空射塔,下游传警尚衔杯。shàng jiāng qiú yuán kōng shè tǎ,xià yóu chuán jǐng shàng xián bēi。
裹粮坐甲翻成忌,辜负雄心死未灰。guǒ liáng zuò jiǎ fān chéng jì,gū fù xióng xīn sǐ wèi huī。

感事四首

曹俊

全师仓猝偃旌旄,万马东奔卷怒涛。quán shī cāng cù yǎn jīng máo,wàn mǎ dōng bēn juǎn nù tāo。
鹅鹳迷烟纷践踏,鱼虾跋浪各逋逃。é guàn mí yān fēn jiàn tà,yú xiā bá làng gè bū táo。
大星惨淡沈诸葛,荒谷凄凉缢莫敖。dà xīng cǎn dàn shěn zhū gé,huāng gǔ qī liáng yì mò áo。
从此雄关抛锁钥,江头夜夜鬼神号。cóng cǐ xióng guān pāo suǒ yào,jiāng tóu yè yè guǐ shén hào。

客邸偶成和宗友石明经韵

曹俊

客况偏同范叔寒,几多心事上眉端。kè kuàng piān tóng fàn shū hán,jǐ duō xīn shì shàng méi duān。
歌堪当哭狂何惜,酒果浇愁醉也拚。gē kān dāng kū kuáng hé xī,jiǔ guǒ jiāo chóu zuì yě pàn。
朋辈飘零知己少,异乡沦落告人难。péng bèi piāo líng zhī jǐ shǎo,yì xiāng lún luò gào rén nán。
惓怀故国成灰烬,锦绣江山梦里看。quán huái gù guó chéng huī jìn,jǐn xiù jiāng shān mèng lǐ kàn。

秋夜感怀二首

曹俊

四壁寒蛩伴苦吟,梧桐院落夜沉沉。sì bì hán qióng bàn kǔ yín,wú tóng yuàn luò yè chén chén。
他乡风景秋仍好,旧国沧桑感倍深。tā xiāng fēng jǐng qiū réng hǎo,jiù guó cāng sāng gǎn bèi shēn。
遁迹不更梅福姓,哀时久抱杜陵心。dùn jì bù gèng méi fú xìng,āi shí jiǔ bào dù líng xīn。
孤灯如豆泪如雨,满地月明何处砧。gū dēng rú dòu lèi rú yǔ,mǎn dì yuè míng hé chù zhēn。

秋夜感怀二首

曹俊

断梗飘萍耐薄游,海滨风紧夜飕飗。duàn gěng piāo píng nài báo yóu,hǎi bīn fēng jǐn yè sōu liú。
几多乡梦牵离恨,未了秋心动旅愁。jǐ duō xiāng mèng qiān lí hèn,wèi le qiū xīn dòng lǚ chóu。
怪事不禁嗟咄咄,流光无奈去悠悠。guài shì bù jìn jiē duō duō,liú guāng wú nài qù yōu yōu。
元龙豪气旋消灭,一任旁人唤马牛。yuán lóng háo qì xuán xiāo miè,yī rèn páng rén huàn mǎ niú。
47123