古诗词

张学雅

浣溪沙·春日

张学雅

无事闲庭不启扉。wú shì xián tíng bù qǐ fēi。
箧香空叠旧罗衣。qiè xiāng kōng dié jiù luó yī。
绿浓红淡恨依依。lǜ nóng hóng dàn hèn yī yī。
睡起海棠香梦足,隔帘芍药淡烟迷。shuì qǐ hǎi táng xiāng mèng zú,gé lián sháo yào dàn yān mí。
春来春去总堪疑。chūn lái chūn qù zǒng kān yí。

浣溪沙

张学雅

向晚妆成懒出帷。xiàng wǎn zhuāng chéng lǎn chū wéi。
徘徊对镜蹙愁眉。pái huái duì jìng cù chóu méi。
自怜欢少只多悲。zì lián huān shǎo zhǐ duō bēi。
花弄影时庭正午,鸟惊啼处日西垂。huā nòng yǐng shí tíng zhèng wǔ,niǎo jīng tí chù rì xī chuí。
觉来幽梦已难追。jué lái yōu mèng yǐ nán zhuī。

减字木兰花·临镜

张学雅

晓寒侵箔。xiǎo hán qīn bó。
锦帐佳人初梦觉。jǐn zhàng jiā rén chū mèng jué。
情绪如痴。qíng xù rú chī。
一种幽魂枉自持。yī zhǒng yōu hún wǎng zì chí。
菱花乍起。líng huā zhà qǐ。
忽见嫦娥来月里。hū jiàn cháng é lái yuè lǐ。
髻腻云香。jì nì yún xiāng。
鬓掠兰花时样妆。bìn lüè lán huā shí yàng zhuāng。

海棠春·秋海棠

张学雅

西风吹展胭脂片。xī fēng chuī zhǎn yān zhī piàn。
愁绝处睡醒难辨。chóu jué chù shuì xǐng nán biàn。
试卷晓帘看,酒晕杨妃面。shì juǎn xiǎo lián kàn,jiǔ yūn yáng fēi miàn。
雾笼烟锁供肠断,花史还嫌秋色淡。wù lóng yān suǒ gōng cháng duàn,huā shǐ hái xián qiū sè dàn。
故把雨丝飘,染得红堪玩。gù bǎ yǔ sī piāo,rǎn dé hóng kān wán。

蝶恋花·春晚

张学雅

九十韶光怜未赏。jiǔ shí sháo guāng lián wèi shǎng。
一地芳菲,似与愁争长。yī dì fāng fēi,shì yǔ chóu zhēng zhǎng。
幽鸟初惊莺两两。yōu niǎo chū jīng yīng liǎng liǎng。
昼眠人静闲书幌。zhòu mián rén jìng xián shū huǎng。
霁雨初晴天色爽。jì yǔ chū qíng tiān sè shuǎng。
寂掩重门,风弄花枝响。jì yǎn zhòng mén,fēng nòng huā zhī xiǎng。
蛱蝶恋花飞不放。jiá dié liàn huā fēi bù fàng。
几回绕遍空枝上。jǐ huí rào biàn kōng zhī shàng。

拂霓裳·病起

张学雅

暗年芳。àn nián fāng。
日暄初换薄衣裳。rì xuān chū huàn báo yī shang。
扶病起,含情对镜懒梳妆。fú bìng qǐ,hán qíng duì jìng lǎn shū zhuāng。
任繁红消索,从柳絮轻狂。rèn fán hóng xiāo suǒ,cóng liǔ xù qīng kuáng。
损春光。sǔn chūn guāng。
唯怜兰蕙、伴我清凉。wéi lián lán huì bàn wǒ qīng liáng。
多情须戒,潘仁鬓、易沾霜。duō qíng xū jiè,pān rén bìn yì zhān shuāng。
从今后,愁来切莫细思量。cóng jīn hòu,chóu lái qiè mò xì sī liàng。
一翻风雨过,落尽满园香。yī fān fēng yǔ guò,luò jǐn mǎn yuán xiāng。
最堪伤。zuì kān shāng。
依依茸草、绿遍回塘。yī yī rōng cǎo lǜ biàn huí táng。

满江红·春景

张学雅

高阁烟笼,旭光初照垂杨院。gāo gé yān lóng,xù guāng chū zhào chuí yáng yuàn。
粉蝶黄蜂花下度,韶光堪玩。fěn dié huáng fēng huā xià dù,sháo guāng kān wán。
乳燕飞时莺又老,芳菲无限肠空断。rǔ yàn fēi shí yīng yòu lǎo,fāng fēi wú xiàn cháng kōng duàn。
红笺书、恨小字题愁,挥檀翰。hóng jiān shū hèn xiǎo zì tí chóu,huī tán hàn。
纱窗静,写为伴。shā chuāng jìng,xiě wèi bàn。
栏杆外,红尘乱。lán gān wài,hóng chén luàn。
正池塘草长,烟波平岸。zhèng chí táng cǎo zhǎng,yān bō píng àn。
闲坐兰闺垂绣幕,隔墙唯听幽禽唤。xián zuò lán guī chuí xiù mù,gé qiáng wéi tīng yōu qín huàn。
说十分春色九分消,增长叹。shuō shí fēn chūn sè jiǔ fēn xiāo,zēng zhǎng tàn。

桂枝香咏桂

张学雅

生随满月,香散在清秋,岂遭蜂蝶。shēng suí mǎn yuè,xiāng sàn zài qīng qiū,qǐ zāo fēng dié。
潇洒小山丛茂,群芳敢杂。xiāo sǎ xiǎo shān cóng mào,qún fāng gǎn zá。
成蹊桃李争春艳,到如今,也堪羞杀。chéng qī táo lǐ zhēng chūn yàn,dào rú jīn,yě kān xiū shā。
一秋三度,天香缭绕,广寒宫阙。yī qiū sān dù,tiān xiāng liáo rào,guǎng hán gōng quē。
真称得,中央配色。zhēn chēng dé,zhōng yāng pèi sè。
更琼叶难凋,情傲霜雪。gèng qióng yè nán diāo,qíng ào shuāng xuě。
一种凄凉风韵,霏霏金屑。yī zhǒng qī liáng fēng yùn,fēi fēi jīn xiè。
而今谁把吴刚斧,丹梯千级虚陈设。ér jīn shuí bǎ wú gāng fǔ,dān tī qiān jí xū chén shè。
珠英万斛,姮娥自贮,未容攀折。zhū yīng wàn hú,héng é zì zhù,wèi róng pān zhé。

生查子·见《林下词选》、王昶《国朝词综》

张学雅

梦醒烛条斜,何事频添泪。mèng xǐng zhú tiáo xié,hé shì pín tiān lèi。
清夜正迢迢,绿焰煎心碎。qīng yè zhèng tiáo tiáo,lǜ yàn jiān xīn suì。
绣帐冷薰篝,香腻鸳鸯被。xiù zhàng lěng xūn gōu,xiāng nì yuān yāng bèi。
懒卸玉搔头,一刺和衣睡。lǎn xiè yù sāo tóu,yī cì hé yī shuì。

菩萨蛮·柳絮

张学雅

飞绵糁径无消息。fēi mián sǎn jìng wú xiāo xī。
因风管领东南陌。yīn fēng guǎn lǐng dōng nán mò。
小榭正无聊。xiǎo xiè zhèng wú liáo。
漫天作雪飘。màn tiān zuò xuě piāo。
珠帘愁未卷。zhū lián chóu wèi juǎn。
浪迹浮踪远。làng jì fú zōng yuǎn。
舞怯点池塘。wǔ qiè diǎn chí táng。
萍浮绿渺茫。píng fú lǜ miǎo máng。

菩萨蛮·代闺怨

张学雅

纤纤眉月窥帘小。xiān xiān méi yuè kuī lián xiǎo。
夜深人静闲庭悄。yè shēn rén jìng xián tíng qiāo。
香袖倚栏杆。xiāng xiù yǐ lán gān。
玉阶花露寒。yù jiē huā lù hán。
钿筝弦断续。diàn zhēng xián duàn xù。
懒奏归云曲。lǎn zòu guī yún qū。
微湿素笺红。wēi shī sù jiān hóng。
灯前带泪封。dēng qián dài lèi fēng。

蝶恋花·夜雨

张学雅

门掩苍苔春寂寂。mén yǎn cāng tái chūn jì jì。
暮雨潇潇,隔著窗儿滴。mù yǔ xiāo xiāo,gé zhù chuāng ér dī。
小院黄昏人独立。xiǎo yuàn huáng hūn rén dú lì。
一双飞鸟归栖急。yī shuāng fēi niǎo guī qī jí。
万里潇湘云雾湿。wàn lǐ xiāo xiāng yún wù shī。
帘外风声,疑是吹芦荻。lián wài fēng shēng,yí shì chuī lú dí。
肠断梅花和泪泣。cháng duàn méi huā hé lèi qì。
还惊夜半高楼笛。hái jīng yè bàn gāo lóu dí。

蝶恋花·春晚

张学雅

紫燕双飞春去了。zǐ yàn shuāng fēi chūn qù le。
桃李枝头,留得春多少。táo lǐ zhī tóu,liú dé chūn duō shǎo。
帘箔重重人悄悄。lián bó zhòng zhòng rén qiāo qiāo。
相思一半萦芳草。xiāng sī yī bàn yíng fāng cǎo。
空忆故园归去好。kōng yì gù yuán guī qù hǎo。
正是池塘,绿满荷钱小。zhèng shì chí táng,lǜ mǎn hé qián xiǎo。
深院垂杨烟缭绕。shēn yuàn chuí yáng yān liáo rào。
落红荒榭啼鹃老。luò hóng huāng xiè tí juān lǎo。

烛影摇红·秋思

张学雅

摇落江天,一庭淡日闲清昼。yáo luò jiāng tiān,yī tíng dàn rì xián qīng zhòu。
素衣时怯晓风侵,睡起笼金兽。sù yī shí qiè xiǎo fēng qīn,shuì qǐ lóng jīn shòu。
病后东阳消瘦。bìng hòu dōng yáng xiāo shòu。
凭高几度空回首。píng gāo jǐ dù kōng huí shǒu。
篱边疏菊,天际孤鸿,年光依旧。lí biān shū jú,tiān jì gū hóng,nián guāng yī jiù。
不解双蛾,偏将恼恨深深覆。bù jiě shuāng é,piān jiāng nǎo hèn shēn shēn fù。
莲房泣露粉香愁,池水风吹皱。lián fáng qì lù fěn xiāng chóu,chí shuǐ fēng chuī zhòu。
昨夜雨轻寒骤,海棠满砌胭脂透。zuó yè yǔ qīng hán zhòu,hǎi táng mǎn qì yān zhī tòu。
暮蝉疏柳,黄叶堆阶,断肠时候。mù chán shū liǔ,huáng yè duī jiē,duàn cháng shí hòu。

浪淘沙·慢冬至夜作见《林下词选》、顾贞观成德《今词初集》

张学雅

正凄凄,黯然独坐,一灯明灭。zhèng qī qī,àn rán dú zuò,yī dēng míng miè。
情绪此时难说,柳眉空锁双叶。qíng xù cǐ shí nán shuō,liǔ méi kōng suǒ shuāng yè。
奈诗句慵题逢令节。nài shī jù yōng tí féng lìng jié。
怕描出、寸肠千结。pà miáo chū cùn cháng qiān jié。
念往事、星霜容易换,空庭又飘雪。niàn wǎng shì xīng shuāng róng yì huàn,kōng tíng yòu piāo xuě。
悲咽。bēi yàn。
耿耿雁鸣天阔。gěng gěng yàn míng tiān kuò。
不道悄悄画堂深处,有个人愁绝。bù dào qiāo qiāo huà táng shēn chù,yǒu gè rén chóu jué。
抱影自寻思,清夜魂怯。bào yǐng zì xún sī,qīng yè hún qiè。
昏烟凝白,向小窗、独语一钩残月。hūn yān níng bái,xiàng xiǎo chuāng dú yǔ yī gōu cán yuè。
兰麝消、鸳衾空叠。lán shè xiāo yuān qīn kōng dié。
香闺静、更筹将歇。xiāng guī jìng gèng chóu jiāng xiē。
凄风凛、嫩寒侵透袷。qī fēng lǐn nèn hán qīn tòu jiá。
想何处、可使遣愁,除入梦,蘧蘧幻成个蝴蝶。xiǎng hé chù kě shǐ qiǎn chóu,chú rù mèng,qú qú huàn chéng gè hú dié。

闺中闲咏

张学雅

竹院萧萧人语空,夜来风雨太匆匆。zhú yuàn xiāo xiāo rén yǔ kōng,yè lái fēng yǔ tài cōng cōng。
侵晨独倚阑干角,闲数池莲几朵红。qīn chén dú yǐ lán gàn jiǎo,xián shù chí lián jǐ duǒ hóng。