古诗词

张定

日本刀为胡云起作

张定

先生好剑更好刀,寒光上腾秋月高。xiān shēng hǎo jiàn gèng hǎo dāo,hán guāng shàng téng qiū yuè gāo。
昆吾之刀世难觏,大食之刀辉久韬。kūn wú zhī dāo shì nán gòu,dà shí zhī dāo huī jiǔ tāo。
二者搜罗不可得,日本有刀求之亟。èr zhě sōu luó bù kě dé,rì běn yǒu dāo qiú zhī jí。
往时日本来观光,宝刀流传入中国。wǎng shí rì běn lái guān guāng,bǎo dāo liú chuán rù zhōng guó。
中国尚文不尚武,藏此刀者半伧父。zhōng guó shàng wén bù shàng wǔ,cáng cǐ dāo zhě bàn cāng fù。
有谁拂拭鸊鹈膏,素练横空下阶舞。yǒu shuí fú shì pì tí gāo,sù liàn héng kōng xià jiē wǔ。
先生得之喜欲狂,摩挲珍重如球琅。xiān shēng dé zhī xǐ yù kuáng,mó sā zhēn zhòng rú qiú láng。
酒酣奋袂出示客,长虹三尺辉宝光。jiǔ hān fèn mèi chū shì kè,zhǎng hóng sān chǐ huī bǎo guāng。
吾谓先生可一试,莫使毛锥误我事。wú wèi xiān shēng kě yī shì,mò shǐ máo zhuī wù wǒ shì。
挺身投笔学班超,塞外立功酬素志。tǐng shēn tóu bǐ xué bān chāo,sāi wài lì gōng chóu sù zhì。
先生一笑郁塞开,诸公狂饮歌莫哀。xiān shēng yī xiào yù sāi kāi,zhū gōng kuáng yǐn gē mò āi。
夜半此刀作龙吼,愿从先生登燕台。yè bàn cǐ dāo zuò lóng hǒu,yuàn cóng xiān shēng dēng yàn tái。