古诗词

曹家达

君山登望江楼次柳子厚登柳州城韵

曹家达

扬子东流接大荒,江潭烟树正茫茫。yáng zi dōng liú jiē dà huāng,jiāng tán yān shù zhèng máng máng。
风驱海势倾鳌背,天逼山光入女墙。fēng qū hǎi shì qīng áo bèi,tiān bī shān guāng rù nǚ qiáng。
酒胆纵横通灏气,剑花芒角截空肠。jiǔ dǎn zòng héng tōng hào qì,jiàn huā máng jiǎo jié kōng cháng。
嗟予萍梗经三岁,几度登临睨旧乡。jiē yǔ píng gěng jīng sān suì,jǐ dù dēng lín nì jiù xiāng。

前作意未尽更仿崔司勋体

曹家达

江流遥望古人去,谁使高楼名望江。jiāng liú yáo wàng gǔ rén qù,shuí shǐ gāo lóu míng wàng jiāng。
此楼千载几存毁,日日空江淘急泷。cǐ lóu qiān zài jǐ cún huǐ,rì rì kōng jiāng táo jí lóng。
西属延陵留片石,东封黄歇玷名邦。xī shǔ yán líng liú piàn shí,dōng fēng huáng xiē diàn míng bāng。
摇情莫共烟波远,输与吴姬春酒缸。yáo qíng mò gòng yān bō yuǎn,shū yǔ wú jī chūn jiǔ gāng。

秋雨次钱双山秋灯韵

曹家达

飒飒萧萧寄恨迟,阶庭秋草尚葳蕤。sà sà xiāo xiāo jì hèn chí,jiē tíng qiū cǎo shàng wēi ruí。
清愁难共蕉心展,旧意还惊竹泪随。qīng chóu nán gòng jiāo xīn zhǎn,jiù yì hái jīng zhú lèi suí。
深锁帘栊人去后,峭寒衾枕夜阑时。shēn suǒ lián lóng rén qù hòu,qiào hán qīn zhěn yè lán shí。
却嫌灯底虫声急,絮断离肠总不知。què xián dēng dǐ chóng shēng jí,xù duàn lí cháng zǒng bù zhī。

叠前韵

曹家达

独夜沈沈怯睡迟,昏灯小草委红蕤。dú yè shěn shěn qiè shuì chí,hūn dēng xiǎo cǎo wěi hóng ruí。
衣经刀尺心先碎,寒入关山梦未随。yī jīng dāo chǐ xīn xiān suì,hán rù guān shān mèng wèi suí。
病叶风枝怜往迹,落花烟草溯春时。bìng yè fēng zhī lián wǎng jì,luò huā yān cǎo sù chūn shí。
铅华销歇浑何事,诉与来宵明月知。qiān huá xiāo xiē hún hé shì,sù yǔ lái xiāo míng yuè zhī。

夜坐偶兴二首

曹家达

萧萧草树掩重门,灯底流光数梦痕。xiāo xiāo cǎo shù yǎn zhòng mén,dēng dǐ liú guāng shù mèng hén。
黄茧绵多感丝子,绿苔花谢怨王孙。huáng jiǎn mián duō gǎn sī zi,lǜ tái huā xiè yuàn wáng sūn。
飙回瀛海蓬山远,雨湿秋河破镜昏。biāo huí yíng hǎi péng shān yuǎn,yǔ shī qiū hé pò jìng hūn。
欲采海棠寄红泪,不堪重与话蓬根。yù cǎi hǎi táng jì hóng lèi,bù kān zhòng yǔ huà péng gēn。

夜坐偶兴二首

曹家达

宿雨淹淹月上迟,断魂应是夜灯知。sù yǔ yān yān yuè shàng chí,duàn hún yīng shì yè dēng zhī。
露凝兰蕙留芳泽,花老菖蒲怨失时。lù níng lán huì liú fāng zé,huā lǎo chāng pú yuàn shī shí。
春草经年还揽结,秋蚕竟夕未成丝。chūn cǎo jīng nián hái lǎn jié,qiū cán jìng xī wèi chéng sī。
问遗空忆双珠佩,愿托铙歌有所思。wèn yí kōng yì shuāng zhū pèi,yuàn tuō náo gē yǒu suǒ sī。

读渔洋山人秋柳诗

曹家达

垂柳垂杨别绪多,琅琊心事托微波。chuí liǔ chuí yáng bié xù duō,láng yá xīn shì tuō wēi bō。
景光腼面不相照,少壮几时奈老何。jǐng guāng miǎn miàn bù xiāng zhào,shǎo zhuàng jǐ shí nài lǎo hé。
天女散花空色相,武梁刻石笑形摩。tiān nǚ sàn huā kōng sè xiāng,wǔ liáng kè shí xiào xíng mó。
索瘢莫信归愚老,多少词人叹赏过。suǒ bān mò xìn guī yú lǎo,duō shǎo cí rén tàn shǎng guò。

和鲤南四弟病中

曹家达

春光深处早梅稀,细数频年往迹非。chūn guāng shēn chù zǎo méi xī,xì shù pín nián wǎng jì fēi。
庭草已拚随梦化,溪云何事背人飞。tíng cǎo yǐ pàn suí mèng huà,xī yún hé shì bèi rén fēi。
可曾鸿爪遗晴雪,枉记蛛丝系落晖。kě céng hóng zhǎo yí qíng xuě,wǎng jì zhū sī xì luò huī。
莫是词人易萧瑟,谷风阴雨弃葑菲。mò shì cí rén yì xiāo sè,gǔ fēng yīn yǔ qì fēng fēi。

采菲

曹家达

新绿猗猗剧可怜,颓垣日薄长春烟。xīn lǜ yī yī jù kě lián,tuí yuán rì báo zhǎng chūn yān。
十旬苦口酬春病,一掬芳心及早年。shí xún kǔ kǒu chóu chūn bìng,yī jū fāng xīn jí zǎo nián。
下体忍言中道弃,为菹重结醢人缘。xià tǐ rěn yán zhōng dào qì,wèi jū zhòng jié hǎi rén yuán。
杞芽臭味曾相配,回首前期辄惘然。qǐ yá chòu wèi céng xiāng pèi,huí shǒu qián qī zhé wǎng rán。

采杞

曹家达

晨斋难得放翁俱,分我杯羹事岂诬。chén zhāi nán dé fàng wēng jù,fēn wǒ bēi gēng shì qǐ wū。
早是蔫红佩秋实,又搀新绿出皋芜。zǎo shì niān hóng pèi qiū shí,yòu chān xīn lǜ chū gāo wú。
天精肯待春阳荟,地骨才经夜雨苏。tiān jīng kěn dài chūn yáng huì,dì gǔ cái jīng yè yǔ sū。
自笑三年仍耐苦,分明寻到旧根株。zì xiào sān nián réng nài kǔ,fēn míng xún dào jiù gēn zhū。

春尽和郭三果园

曹家达

芳树成阴紫陌尘,蹈青归去不胜春。fāng shù chéng yīn zǐ mò chén,dǎo qīng guī qù bù shèng chūn。
新巢燕子忙于客,细水鱼苗解避人。xīn cháo yàn zi máng yú kè,xì shuǐ yú miáo jiě bì rén。
病酒不时寻梦去,惜花常恐与秋邻。bìng jiǔ bù shí xún mèng qù,xī huā cháng kǒng yǔ qiū lín。
闲云野鹤清癯相,珍重诗篇莫等身。xián yún yě hè qīng qú xiāng,zhēn zhòng shī piān mò děng shēn。

春尽和郭三果园

曹家达

新树阴阴苏幕遮,鬓丝禅榻损年华。xīn shù yīn yīn sū mù zhē,bìn sī chán tà sǔn nián huá。
漫扶残醉归樊素,何处回廊梦谢家。màn fú cán zuì guī fán sù,hé chù huí láng mèng xiè jiā。
庭草暮寒怜碧玉,海棠春睡褪红霞。tíng cǎo mù hán lián bì yù,hǎi táng chūn shuì tuì hóng xiá。
废垣过雨无人迹,薄暮东风野荠花。fèi yuán guò yǔ wú rén jì,báo mù dōng fēng yě jì huā。

春尽和郭三果园

曹家达

旧梦如云记未真,即今摇落倍伤神。jiù mèng rú yún jì wèi zhēn,jí jīn yáo luò bèi shāng shén。
风阑花信遗红药,江晚歌声起白蘋。fēng lán huā xìn yí hóng yào,jiāng wǎn gē shēng qǐ bái píng。
芳树含愁啼谢豹,荒山无主怨刘晨。fāng shù hán chóu tí xiè bào,huāng shān wú zhǔ yuàn liú chén。
繁华已逐轻尘散,记取茶蘼未了因。fán huá yǐ zhú qīng chén sàn,jì qǔ chá mí wèi le yīn。

并蒂白牡丹和陈中权

曹家达

漫将倾国比名花,莩甲孪生泯寸瑕。màn jiāng qīng guó bǐ míng huā,fú jiǎ luán shēng mǐn cùn xiá。
南海双珠神女佩,东山连璧素王家。nán hǎi shuāng zhū shén nǚ pèi,dōng shān lián bì sù wáng jiā。
亭台两照琼枝艳,姊妹严妆雪练纱。tíng tái liǎng zhào qióng zhī yàn,zǐ mèi yán zhuāng xuě liàn shā。
毕竟同根得辉映,银盘轻粉莫相夸。bì jìng tóng gēn dé huī yìng,yín pán qīng fěn mò xiāng kuā。

端阳寄怀果园

曹家达

客里端阳记去年,坐看诗老雪盈颠。kè lǐ duān yáng jì qù nián,zuò kàn shī lǎo xuě yíng diān。
高歌尽日添桦烛,大爵何时拜酒泉。gāo gē jǐn rì tiān huà zhú,dà jué hé shí bài jiǔ quán。
傍舍桑条初宛宛,隔溪荷叶正田田。bàng shě sāng tiáo chū wǎn wǎn,gé xī hé yè zhèng tián tián。
一从道上风波恶,心系蓬山懒剌船。yī cóng dào shàng fēng bō è,xīn xì péng shān lǎn lá chuán。

足梦中诗

曹家达

空古跫然溯足音,涧泉如带复如琴。kōng gǔ qióng rán sù zú yīn,jiàn quán rú dài fù rú qín。
溪云闲送野航暮,山意每随秋气深。xī yún xián sòng yě háng mù,shān yì měi suí qiū qì shēn。
右臂未缘鸮炙化,失心重与鹿隍寻。yòu bì wèi yuán xiāo zhì huà,shī xīn zhòng yǔ lù huáng xún。
漫憎梦里仍占梦,忆弟而今梦亦沉。màn zēng mèng lǐ réng zhàn mèng,yì dì ér jīn mèng yì chén。

寒草

曹家达

大漠萧萧天雨霜,不应仍是怨春阳。dà mò xiāo xiāo tiān yǔ shuāng,bù yīng réng shì yuàn chūn yáng。
青丝垂尽明妃冢,白日初昏古战场。qīng sī chuí jǐn míng fēi zhǒng,bái rì chū hūn gǔ zhàn chǎng。
猎火烧时见鹰隼,野风低处散牛羊。liè huǒ shāo shí jiàn yīng sǔn,yě fēng dī chù sàn niú yáng。
可怜修竹经来惯,依旧含烟傍女墙。kě lián xiū zhú jīng lái guàn,yī jiù hán yān bàng nǚ qiáng。

代如皋某拈木芙蓉美人二首

曹家达

含思脉脉静娟娟,绰约丰姿不可传。hán sī mài mài jìng juān juān,chuò yuē fēng zī bù kě chuán。
兰泽草香醒梦蝶,锦城花事听啼鹃。lán zé cǎo xiāng xǐng mèng dié,jǐn chéng huā shì tīng tí juān。
红颜相照还应妒,青镜慵妆只自怜。hóng yán xiāng zhào hái yīng dù,qīng jìng yōng zhuāng zhǐ zì lián。
盈掬芳声莫远致,忍教轻替拒霜研。yíng jū fāng shēng mò yuǎn zhì,rěn jiào qīng tì jù shuāng yán。

代如皋某拈木芙蓉美人二首

曹家达

遥隔蓬山路可通,一生从未识东风。yáo gé péng shān lù kě tōng,yī shēng cóng wèi shí dōng fēng。
魂飞燕草经年碧,心似湘莲澈底红。hún fēi yàn cǎo jīng nián bì,xīn shì xiāng lián chè dǐ hóng。
写影偶留琼玉馆,无媒常傍蕊珠宫。xiě yǐng ǒu liú qióng yù guǎn,wú méi cháng bàng ruǐ zhū gōng。
当前但得回眸笑,肯借如皋射雉弓。dāng qián dàn dé huí móu xiào,kěn jiè rú gāo shè zhì gōng。

柳絮二首

曹家达

未似长条易折攀,旧痕摇荡满江关。wèi shì zhǎng tiáo yì zhé pān,jiù hén yáo dàng mǎn jiāng guān。
寄愁北渚根难系,已落南家梦不还。jì chóu běi zhǔ gēn nán xì,yǐ luò nán jiā mèng bù hái。
野气渐昏盘马路,游尘齐上望夫山。yě qì jiàn hūn pán mǎ lù,yóu chén qí shàng wàng fū shān。
黄莺何事催春去,远送斜阳度水湾。huáng yīng hé shì cuī chūn qù,yuǎn sòng xié yáng dù shuǐ wān。