古诗词

曹家达

别张雄伯同年即次其秋思韵二首

曹家达

日暮乡关远,羁栖困海多。rì mù xiāng guān yuǎn,jī qī kùn hǎi duō。
故人劳借问,为客意云何。gù rén láo jiè wèn,wèi kè yì yún hé。
晚食辛盘荐,清灯子夜歌。wǎn shí xīn pán jiàn,qīng dēng zi yè gē。
天涯从此去,挥手渺长河。tiān yá cóng cǐ qù,huī shǒu miǎo zhǎng hé。

别张雄伯同年即次其秋思韵二首

曹家达

君道忽中改,嗟予独苦吟。jūn dào hū zhōng gǎi,jiē yǔ dú kǔ yín。
文章成灰槁,琴剑听消沉。wén zhāng chéng huī gǎo,qín jiàn tīng xiāo chén。
动地发遐响,钧天无赏音。dòng dì fā xiá xiǎng,jūn tiān wú shǎng yīn。
片言感嘲讽,寥落古人心。piàn yán gǎn cháo fěng,liáo luò gǔ rén xīn。

元宵三首

曹家达

作客萧湘夜,光阴又隔年。zuò kè xiāo xiāng yè,guāng yīn yòu gé nián。
如何天上月,还向别时圆。rú hé tiān shàng yuè,hái xiàng bié shí yuán。
春水杳然去,早花空自怜。chūn shuǐ yǎo rán qù,zǎo huā kōng zì lián。
谁家凝望久,更静未成眠。shuí jiā níng wàng jiǔ,gèng jìng wèi chéng mián。

元宵三首

曹家达

沧海飘萍去,微尘浩劫更。cāng hǎi piāo píng qù,wēi chén hào jié gèng。
迦陵期共命,断竹怨孤生。jiā líng qī gòng mìng,duàn zhú yuàn gū shēng。
多事飞天镜,来窥不夜城。duō shì fēi tiān jìng,lái kuī bù yè chéng。
相闻惟爆竹,都作别离声。xiāng wén wéi bào zhú,dōu zuò bié lí shēng。

元宵三首

曹家达

富贵倘来物,何年爇冷灰。fù guì tǎng lái wù,hé nián ruò lěng huī。
夕阴连野草,春恨满江梅。xī yīn lián yě cǎo,chūn hèn mǎn jiāng méi。
灯市银花减,桥门铁锁开。dēng shì yín huā jiǎn,qiáo mén tiě suǒ kāi。
遥怜儿女忆,旧意重徘徊。yáo lián ér nǚ yì,jiù yì zhòng pái huái。

舟中望海二首

曹家达

湮郁满中古,横流鸣不平。yān yù mǎn zhōng gǔ,héng liú míng bù píng。
江湖剩意气,天地几浮生。jiāng hú shèng yì qì,tiān dì jǐ fú shēng。
潮打长鲸立,烟荒独鸟明。cháo dǎ zhǎng jīng lì,yān huāng dú niǎo míng。
抱奇当待价,无任念归耕。bào qí dāng dài jià,wú rèn niàn guī gēng。

舟中望海二首

曹家达

黝然湛深碧,蹴起浪头花。yǒu rán zhàn shēn bì,cù qǐ làng tóu huā。
目力不到处,岂知天有涯。mù lì bù dào chù,qǐ zhī tiān yǒu yá。
怒涛鸣海蛰,薄雨送神鸦。nù tāo míng hǎi zhé,báo yǔ sòng shén yā。
变化鱼龙惯,池中莫更嗟。biàn huà yú lóng guàn,chí zhōng mò gèng jiē。

秋日登城次郭三十三竹汀

曹家达

斜阳半城郭,平楚下寒烟。xié yáng bàn chéng guō,píng chǔ xià hán yān。
芳草催鶗鴂,疏林响暮蝉。fāng cǎo cuī tí jué,shū lín xiǎng mù chán。
青山旧游地,纨扇已凉天。qīng shān jiù yóu dì,wán shàn yǐ liáng tiān。
无任登临感,归途一惘然。wú rèn dēng lín gǎn,guī tú yī wǎng rán。

旅夜次竹汀韵

曹家达

瑶瑟怨清夜,秋怀带雨酲。yáo sè yuàn qīng yè,qiū huái dài yǔ chéng。
云山逃岁月,风柝动关城。yún shān táo suì yuè,fēng tuò dòng guān chéng。
衰俗文章贱,多闲髀肉生。shuāi sú wén zhāng jiàn,duō xián bì ròu shēng。
莼鲈乡梦阔,张翰有馀情。chún lú xiāng mèng kuò,zhāng hàn yǒu yú qíng。

不寐次竹汀韵

曹家达

莽莽神州地,儒生中夜愁。mǎng mǎng shén zhōu dì,rú shēng zhōng yè chóu。
尘沙埋剑气,风雨乱更筹。chén shā mái jiàn qì,fēng yǔ luàn gèng chóu。
边郡思充国,时名愧介休。biān jùn sī chōng guó,shí míng kuì jiè xiū。
殷忧方漆室,未暇稻粱谋。yīn yōu fāng qī shì,wèi xiá dào liáng móu。

闻道次竹汀韵

曹家达

玉关征戍卒,闻道十年还。yù guān zhēng shù zú,wén dào shí nián hái。
书剑南州客,焉支北地山。shū jiàn nán zhōu kè,yān zhī běi dì shān。
黄河仍入塞,黑暗乍通蛮。huáng hé réng rù sāi,hēi àn zhà tōng mán。
问讯筹边将,谁能定郅兰。wèn xùn chóu biān jiāng,shuí néng dìng zhì lán。

晨起二首

曹家达

好夜忽辞去,客行秋思长。hǎo yè hū cí qù,kè xíng qiū sī zhǎng。
乡山数归梦,儿女易成行。xiāng shān shù guī mèng,ér nǚ yì chéng xíng。
晓月衔云暗,微风抱树凉。xiǎo yuè xián yún àn,wēi fēng bào shù liáng。
吴门望白马,愿得履朝阳。wú mén wàng bái mǎ,yuàn dé lǚ cháo yáng。

晨起二首

曹家达

朝光霁林壑,残月挂城楼。cháo guāng jì lín hè,cán yuè guà chéng lóu。
为客春华晚,怀归庶草秋。wèi kè chūn huá wǎn,huái guī shù cǎo qiū。
未随桃梗去,翻憾贾胡留。wèi suí táo gěng qù,fān hàn jiǎ hú liú。
安得御风术,从之汗漫游。ān dé yù fēng shù,cóng zhī hàn màn yóu。

感旧和竹汀

曹家达

青苔长金井,一岁一秋风。qīng tái zhǎng jīn jǐng,yī suì yī qiū fēng。
早误杯中水,谁怜爨下桐。zǎo wù bēi zhōng shuǐ,shuí lián cuàn xià tóng。
尘昏晓镜锁,花落夜庭空。chén hūn xiǎo jìng suǒ,huā luò yè tíng kōng。
迷误旧游地,天台恨不穷。mí wù jiù yóu dì,tiān tái hèn bù qióng。

和鲤南四弟见寄

曹家达

抱琴怜古调,三载泣雍门。bào qín lián gǔ diào,sān zài qì yōng mén。
旧梦落灯影,乡心堕暝痕。jiù mèng luò dēng yǐng,xiāng xīn duò míng hén。
江河才士胆,文字古人魂。jiāng hé cái shì dǎn,wén zì gǔ rén hún。
谁起幽忧疾,难为一并论。shuí qǐ yōu yōu jí,nán wèi yī bìng lùn。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

良晤亦已寡,西昆今几传。liáng wù yì yǐ guǎ,xī kūn jīn jǐ chuán。
我来见杨亿,师法得成连。wǒ lái jiàn yáng yì,shī fǎ dé chéng lián。
班马意匆遽,飞鸿情渺绵。bān mǎ yì cōng jù,fēi hóng qíng miǎo mián。
客中还送别,不似故乡年。kè zhōng hái sòng bié,bù shì gù xiāng nián。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

相聚忽不省,胡然今念之。xiāng jù hū bù shěng,hú rán jīn niàn zhī。
风华出侪偶,儒雅亦吾师。fēng huá chū chái ǒu,rú yǎ yì wú shī。
未到山阳感,焉知宋玉悲。wèi dào shān yáng gǎn,yān zhī sòng yù bēi。
前途叹会少,遗迹独何为。qián tú tàn huì shǎo,yí jì dú hé wèi。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

寰海广陵散,苍茫馀断云。huán hǎi guǎng líng sàn,cāng máng yú duàn yún。
比来为客久,高咏几人闻。bǐ lái wèi kè jiǔ,gāo yǒng jǐ rén wén。
长路闲秋水,征衫怅薄曛。zhǎng lù xián qiū shuǐ,zhēng shān chàng báo xūn。
还应感寥落,对酒一思君。hái yīng gǎn liáo luò,duì jiǔ yī sī jūn。

送郭三十三竹汀之天津四首

曹家达

客子频年事,王孙隔岁期。kè zi pín nián shì,wáng sūn gé suì qī。
那堪今雨阔,复此北风时。nà kān jīn yǔ kuò,fù cǐ běi fēng shí。
君慕庾开府,予惭杜牧之。jūn mù yǔ kāi fǔ,yǔ cán dù mù zhī。
何年更何地,重与话新诗。hé nián gèng hé dì,zhòng yǔ huà xīn shī。

喜得鲤南病愈消息即道其来书意

曹家达

寒犬吠深巷,荒鸡催短更。hán quǎn fèi shēn xiàng,huāng jī cuī duǎn gèng。
有人悲独夜,复此寄遥情。yǒu rén bēi dú yè,fù cǐ jì yáo qíng。
小病嗟同气,多闲愧友生。xiǎo bìng jiē tóng qì,duō xián kuì yǒu shēng。
难将归梦续,侵晓泪纵横。nán jiāng guī mèng xù,qīn xiǎo lèi zòng héng。
1477«2345678»