古诗词

曹家达

岁暮答秦伯未留别

曹家达

霜天警夜鸿,道远有遗音。shuāng tiān jǐng yè hóng,dào yuǎn yǒu yí yīn。
迢迢江水深,不隔离人心。tiáo tiáo jiāng shuǐ shēn,bù gé lí rén xīn。
我有同门友,抗志发高吟。wǒ yǒu tóng mén yǒu,kàng zhì fā gāo yín。
晨夜惇古欢,寄托良亦深。chén yè dūn gǔ huān,jì tuō liáng yì shēn。
岁阑将告归,恻怆不自禁。suì lán jiāng gào guī,cè chuàng bù zì jìn。
贻我一篇诗,飒然披素襟。yí wǒ yī piān shī,sà rán pī sù jīn。
感此拳拳意,薄德难为任。gǎn cǐ quán quán yì,báo dé nán wèi rèn。
愿借西北风,报以双南金。yuàn jiè xī běi fēng,bào yǐ shuāng nán jīn。

出东门行送秦生伯未

曹家达

出东门,望黄浦。chū dōng mén,wàng huáng pǔ。
荒烟落日暗芳杜,帆樯冥冥不可数。huāng yān luò rì àn fāng dù,fān qiáng míng míng bù kě shù。
雪花飞,杂以雨。xuě huā fēi,zá yǐ yǔ。
渡江东,不数武。dù jiāng dōng,bù shù wǔ。
君之人兮望衡宇,颂椒花,家人聚。jūn zhī rén xī wàng héng yǔ,sòng jiāo huā,jiā rén jù。
无念东门,东门不可久留。wú niàn dōng mén,dōng mén bù kě jiǔ liú。
鸿雁不来江水西流,望江阴登高楼。hóng yàn bù lái jiāng shuǐ xī liú,wàng jiāng yīn dēng gāo lóu。

杂诗

曹家达

凌晨出郭门,飘风飒然来。líng chén chū guō mén,piāo fēng sà rán lái。
苗条林下花,零落寄春苔。miáo tiáo lín xià huā,líng luò jì chūn tái。
岂不令人惜,故枝不复回。qǐ bù lìng rén xī,gù zhī bù fù huí。
昔日照里闾,今同尘与灰。xī rì zhào lǐ lǘ,jīn tóng chén yǔ huī。
念兹伤红颜,令我中心摧。niàn zī shāng hóng yán,lìng wǒ zhōng xīn cuī。

子夜夏歌

曹家达

扁舟向何处,杳霭桥头渡。biǎn zhōu xiàng hé chù,yǎo ǎi qiáo tóu dù。
旧时马缨花,化作吴侬树。jiù shí mǎ yīng huā,huà zuò wú nóng shù。

题秦生伯未严生苍山霜林觅句图

曹家达

携手赴泉皋,野草凄以长。xié shǒu fù quán gāo,yě cǎo qī yǐ zhǎng。
回风动地来,华叶渐纁黄。huí fēng dòng dì lái,huá yè jiàn xūn huáng。
短景逮零节,忧思薄中肠。duǎn jǐng dǎi líng jié,yōu sī báo zhōng cháng。
愿言托微吟,各自爱景光。yuàn yán tuō wēi yín,gè zì ài jǐng guāng。
思绪渺秋烟,离合争毫芒。sī xù miǎo qiū yān,lí hé zhēng háo máng。
俯拾暂相假,欲言转茫洋。fǔ shí zàn xiāng jiǎ,yù yán zhuǎn máng yáng。
安得乘天风,遐览出大荒。ān dé chéng tiān fēng,xiá lǎn chū dà huāng。

题读内经图为秦生伯未作二首

曹家达

大造生人无纪序,福慧不备错痒癙。dà zào shēng rén wú jì xù,fú huì bù bèi cuò yǎng shǔ。
鼎湖老子忧天阙,呼石补天石应语。dǐng hú lǎo zi yōu tiān quē,hū shí bǔ tiān shí yīng yǔ。
大挠甲子曾几年,古意荒忽无人传。dà náo jiǎ zi céng jǐ nián,gǔ yì huāng hū wú rén chuán。
荒崖石匣发野火,百丈熊熊光烛天。huāng yá shí xiá fā yě huǒ,bǎi zhàng xióng xióng guāng zhú tiān。
轩皇旧文初简约,增之益之秦扁鹊。xuān huáng jiù wén chū jiǎn yuē,zēng zhī yì zhī qín biǎn què。
后来白氏词益繁,道在钩沉殊不恶。hòu lái bái shì cí yì fán,dào zài gōu chén shū bù è。
始著竹帛自汉家,群言容有毫厘差。shǐ zhù zhú bó zì hàn jiā,qún yán róng yǒu háo lí chà。
六经传变乃定体,巨眼特出张长沙。liù jīng chuán biàn nǎi dìng tǐ,jù yǎn tè chū zhāng zhǎng shā。
班书艺文颇慎重,隋唐以后始参综。bān shū yì wén pǒ shèn zhòng,suí táng yǐ hòu shǐ cān zōng。

题读内经图为秦生伯未作二首

曹家达

二家比类合古书,冠以旧号尊绪统。èr jiā bǐ lèi hé gǔ shū,guān yǐ jiù hào zūn xù tǒng。
消解群疑始见真,读书贵有明眼人。xiāo jiě qún yí shǐ jiàn zhēn,dú shū guì yǒu míng yǎn rén。
又词先生启玄钥,用志不纷凝于神。yòu cí xiān shēng qǐ xuán yào,yòng zhì bù fēn níng yú shén。
妙悟阴阳决生死,削除骈拇及枝指。miào wù yīn yáng jué shēng sǐ,xuē chú pián mǔ jí zhī zhǐ。
迄今披图见古心,君子有谷诒孙子。qì jīn pī tú jiàn gǔ xīn,jūn zi yǒu gǔ yí sūn zi。

题李梓舒秋山图为鄦生感孚作

曹家达

山木不动风萧骚,山气薄人森毫毛。shān mù bù dòng fēng xiāo sāo,shān qì báo rén sēn háo máo。
但觉秋阴满潭壑,日落未落荒烟高。dàn jué qiū yīn mǎn tán hè,rì luò wèi luò huāng yān gāo。
欲写苍茫万古意,对此椽笔难为操。yù xiě cāng máng wàn gǔ yì,duì cǐ chuán bǐ nán wèi cāo。
思训昭道大小李,山水六法夸神皋。sī xùn zhāo dào dà xiǎo lǐ,shān shuǐ liù fǎ kuā shén gāo。
将军孙子今为庶,抗希先德人中豪。jiāng jūn sūn zi jīn wèi shù,kàng xī xiān dé rén zhōng háo。
逸情上淩磔栖鹘,大气旁走驱灵鳌。yì qíng shàng líng zhé qī gǔ,dà qì páng zǒu qū líng áo。
我今披图索光景,耳边仿佛来风涛。wǒ jīn pī tú suǒ guāng jǐng,ěr biān fǎng fú lái fēng tāo。

在沪得悲庵书还家后寄秦生伯未

曹家达

吾因交秦生,始识悲庵书。wú yīn jiāo qín shēng,shǐ shí bēi ān shū。
纵笔任所往,尺幅力有馀。zòng bǐ rèn suǒ wǎng,chǐ fú lì yǒu yú。
刚以柔为用,神存运笔初。gāng yǐ róu wèi yòng,shén cún yùn bǐ chū。
驰逐意为马,旋折气为车。chí zhú yì wèi mǎ,xuán zhé qì wèi chē。
意气非有象,抗情在太虚。yì qì fēi yǒu xiàng,kàng qíng zài tài xū。
墨沈结馀采,想见神脘摅。mò shěn jié yú cǎi,xiǎng jiàn shén wǎn shū。
纪以同治年,陶氏为之储。jì yǐ tóng zhì nián,táo shì wèi zhī chǔ。
朝悬沪北寺,日暮归吾庐。cháo xuán hù běi sì,rì mù guī wú lú。
谁知尘土中,乃有英琼琚。shuí zhī chén tǔ zhōng,nǎi yǒu yīng qióng jū。

怡园主人消寒会予自上海归赋此

曹家达

岁晚意不适,驱车归家园。suì wǎn yì bù shì,qū chē guī jiā yuán。
穷巷多白草,寒门无高轩。qióng xiàng duō bái cǎo,hán mén wú gāo xuān。
道逢心所欢,得意相忘言。dào féng xīn suǒ huān,dé yì xiāng wàng yán。
邀我旧游地,劝我彭泽尊。yāo wǒ jiù yóu dì,quàn wǒ péng zé zūn。
顾念早春节,气候殊凉温。gù niàn zǎo chūn jié,qì hòu shū liáng wēn。
三淩杀野荠,霜落寒蓬根。sān líng shā yě jì,shuāng luò hán péng gēn。
耿耿怀旧情,况复时既昏。gěng gěng huái jiù qíng,kuàng fù shí jì hūn。
芳草随年尽,何处求王孙。fāng cǎo suí nián jǐn,hé chù qiú wáng sūn。

正月三日消寒五集即席赋

曹家达

灵春节雨迫,绪风仍盛年。líng chūn jié yǔ pò,xù fēng réng shèng nián。
新正带残腊,大雅萃群贤。xīn zhèng dài cán là,dà yǎ cuì qún xián。
谈助才论石,词锋箭在弦。tán zhù cái lùn shí,cí fēng jiàn zài xián。
乡园幸无恙,回首几烽烟。xiāng yuán xìng wú yàng,huí shǒu jǐ fēng yān。
园主神明胄,慈帏奉庆都。yuán zhǔ shén míng zhòu,cí wéi fèng qìng dōu。
大方无畔岸,小事偶糊涂。dà fāng wú pàn àn,xiǎo shì ǒu hú tú。
催酒听黄鸟,蒸肴出翠凫。cuī jiǔ tīng huáng niǎo,zhēng yáo chū cuì fú。
予方新病肺,不耐饮屠苏。yǔ fāng xīn bìng fèi,bù nài yǐn tú sū。

十二日消寒六集代白纻词二首

曹家达

玄冥去后春涧涩,断冰零霜惮收拾。xuán míng qù hòu chūn jiàn sè,duàn bīng líng shuāng dàn shōu shí。
帘外东风生夕阴,墙腰寒绿苔花湿。lián wài dōng fēng shēng xī yīn,qiáng yāo hán lǜ tái huā shī。
水仙泠泠摇杂佩,六幅湘裙未开褶。shuǐ xiān líng líng yáo zá pèi,liù fú xiāng qún wèi kāi zhě。
金釭纶连春夜长,送隔钩座春酒香。jīn gāng lún lián chūn yè zhǎng,sòng gé gōu zuò chūn jiǔ xiāng。

十二日消寒六集代白纻词二首

曹家达

主人有酒歌白纻,手折瑶华独延伫。zhǔ rén yǒu jiǔ gē bái zhù,shǒu zhé yáo huá dú yán zhù。
试灯风急生峭寒,瓦雀穿林夜相语。shì dēng fēng jí shēng qiào hán,wǎ què chuān lín yè xiāng yǔ。
仙人绿萼迟不来,空山月明叹无侣。xiān rén lǜ è chí bù lái,kōng shān yuè míng tàn wú lǚ。
林亭苍莽天泬寥,寒影萧萧堕烟渚。lín tíng cāng mǎng tiān jué liáo,hán yǐng xiāo xiāo duò yān zhǔ。

春雨篇示祝艾臣同年

曹家达

云阴塌地东风急,檐花飘坠春灯湿。yún yīn tā dì dōng fēng jí,yán huā piāo zhuì chūn dēng shī。
太阴元精色作黝,夜光捣碎蟾蜍泣。tài yīn yuán jīng sè zuò yǒu,yè guāng dǎo suì chán chú qì。
心如古井愁夜长,愁长绠短那可汲。xīn rú gǔ jǐng chóu yè zhǎng,chóu zhǎng gěng duǎn nà kě jí。
滴残香梦生春寒,胭脂狼籍红阑干。dī cán xiāng mèng shēng chūn hán,yān zhī láng jí hóng lán gàn。
神娲持石补天漏,明朝飞上青冥端。shén wā chí shí bǔ tiān lòu,míng cháo fēi shàng qīng míng duān。

题秋水鸳鸯图

曹家达

暮寒塘堰烟如沐,芙蓉花下鸳鸯宿。mù hán táng yàn yān rú mù,fú róng huā xià yuān yāng sù。
十丈情丝罥柳条,下有幽人感独漉。shí zhàng qíng sī juàn liǔ tiáo,xià yǒu yōu rén gǎn dú lù。
涧滨流水清且寒,等闲泻作愁千斛。jiàn bīn liú shuǐ qīng qiě hán,děng xián xiè zuò chóu qiān hú。
渺漫芳心不自怜,愿随明月飞上天。miǎo màn fāng xīn bù zì lián,yuàn suí míng yuè fēi shàng tiān。
采莲人去秋江冷,杜秋红泪啼阑干。cǎi lián rén qù qiū jiāng lěng,dù qiū hóng lèi tí lán gàn。

一斗才赠谢幼陶

曹家达

冶城东角春云湿,翁离筑室蕙兰葺。yě chéng dōng jiǎo chūn yún shī,wēng lí zhù shì huì lán qì。
天付君家一斗才,藐姑仙人遗世立。tiān fù jūn jiā yī dòu cái,miǎo gū xiān rén yí shì lì。
零陵化碧内史亡,江花江草罢摭拾。líng líng huà bì nèi shǐ wáng,jiāng huā jiāng cǎo bà zhí shí。
叠山皋羽有奇作,崖山变后空于邑。dié shān gāo yǔ yǒu qí zuò,yá shān biàn hòu kōng yú yì。
往事都成优钵昙,至今寥寂春江潭。wǎng shì dōu chéng yōu bō tán,zhì jīn liáo jì chūn jiāng tán。
世间万物各有主,此斗仍须归冶弇。shì jiān wàn wù gè yǒu zhǔ,cǐ dòu réng xū guī yě yǎn。

二十一日消寒七集拟陶三首

曹家达

东风扇云气,微阳掞天和。dōng fēng shàn yún qì,wēi yáng shàn tiān hé。
袅袅庭中树,涓涓塘下波。niǎo niǎo tíng zhōng shù,juān juān táng xià bō。
时鸟向人鸣,冻羽还婆婆。shí niǎo xiàng rén míng,dòng yǔ hái pó pó。
开轩面城郭,飘风来卷阿。kāi xuān miàn chéng guō,piāo fēng lái juǎn ā。
虽无尊中酒,风雨时来过。suī wú zūn zhōng jiǔ,fēng yǔ shí lái guò。
沉冥思蜀庄,无为嗟坎坷。chén míng sī shǔ zhuāng,wú wèi jiē kǎn kě。

二十一日消寒七集拟陶三首

曹家达

时会良不偶,脱然遗簪缨。shí huì liáng bù ǒu,tuō rán yí zān yīng。
误落黄虞后,何所求荣名。wù luò huáng yú hòu,hé suǒ qiú róng míng。
客至忘形骸,有酒还自倾。kè zhì wàng xíng hái,yǒu jiǔ hái zì qīng。
纵令颓然醉,结怀在太清。zòng lìng tuí rán zuì,jié huái zài tài qīng。
不为蝉翼重,宁为千钧轻。bù wèi chán yì zhòng,níng wèi qiān jūn qīng。

二十一日消寒七集拟陶三首

曹家达

繄我坠尘网,东游澹海漘。yī wǒ zhuì chén wǎng,dōng yóu dàn hǎi chún。
宁忘携手好,嘉会及芳春。níng wàng xié shǒu hǎo,jiā huì jí fāng chūn。
豪素托先期,有怀聊自陈。háo sù tuō xiān qī,yǒu huái liáo zì chén。
毋为及良时,挥杯念远人。wú wèi jí liáng shí,huī bēi niàn yuǎn rén。

二十九日消寒八集代行路难二首

曹家达

梅花飘落春酒缸,列钱开夜辉金光。méi huā piāo luò chūn jiǔ gāng,liè qián kāi yè huī jīn guāng。
主人劝客且为乐,座中侑以白璧双。zhǔ rén quàn kè qiě wèi lè,zuò zhōng yòu yǐ bái bì shuāng。
停杯怅然感行路,箜篌悽咽公无渡。tíng bēi chàng rán gǎn xíng lù,kōng hóu qī yàn gōng wú dù。
崄巇何必羊肠坂,天涯芳草日将暮。xiǎn xī hé bì yáng cháng bǎn,tiān yá fāng cǎo rì jiāng mù。
迷阳遗种四出衢,古来捷径多窘步。mí yáng yí zhǒng sì chū qú,gǔ lái jié jìng duō jiǒng bù。