古诗词

张瑗

刬毁魏忠贤墓纪事诗

张瑗

彰瘅表天道,诛赏昭王纲。zhāng dān biǎo tiān dào,zhū shǎng zhāo wáng gāng。
伊谁实职之,兰台横秋霜。yī shuí shí zhí zhī,lán tái héng qiū shuāng。
道惟锄奸迹,庶以全善良。dào wéi chú jiān jì,shù yǐ quán shàn liáng。
奉命咨民事,巡察思激扬。fèng mìng zī mín shì,xún chá sī jī yáng。
揽辔出郭门,陟睇西山冈。lǎn pèi chū guō mén,zhì dì xī shān gāng。
庐舍匝阡陌,各各营农桑。lú shě zā qiān mò,gè gè yíng nóng sāng。
厥俗一以朴,民气尤悦康。jué sú yī yǐ pǔ,mín qì yóu yuè kāng。
榛莽化兰蕙,无复嗥虎狼。zhēn mǎng huà lán huì,wú fù háo hǔ láng。
寻憩古佛刹,绀碧何辉煌。xún qì gǔ fú shā,gàn bì hé huī huáng。
背负诸墓碣,垒垒如北邙。bèi fù zhū mù jié,lěi lěi rú běi máng。
更是碧云寺,封树皆貂珰。gèng shì bì yún sì,fēng shù jiē diāo dāng。
魏奄冢逾制,陵园相颉颃。wèi yǎn zhǒng yú zhì,líng yuán xiāng jié háng。
穹碑矗霄汉,长松缭垣墙。qióng bēi chù xiāo hàn,zhǎng sōng liáo yuán qiáng。
以彼稔凶恶,万死乌足偿。yǐ bǐ rěn xiōng è,wàn sǐ wū zú cháng。
搏噬纵鹰犬,汤镬烹鸾凰。bó shì zòng yīng quǎn,tāng huò pēng luán huáng。
天地尽冥晦,白日无辉光。tiān dì jǐn míng huì,bái rì wú huī guāng。
古多内侍祸,兹祸逾汉唐。gǔ duō nèi shì huò,zī huò yú hàn táng。
国步倏臲卼,社稷旋沦亡。guó bù shū niè wù,shè jì xuán lún wáng。
彼身已寸磔,墓胡留山阳。bǐ shēn yǐ cùn zhé,mù hú liú shān yáng。
父老切齿言,竖党皆儿郎。fù lǎo qiè chǐ yán,shù dǎng jiē ér láng。
以其生前圹,树之为幽堂。yǐ qí shēng qián kuàng,shù zhī wèi yōu táng。
惜无勇敢士,掊之使其僵。xī wú yǒng gǎn shì,póu zhī shǐ qí jiāng。
我闻发上指,冠冲心激昂。wǒ wén fā shàng zhǐ,guān chōng xīn jī áng。
及此不锥薙,无乃忤苍苍。jí cǐ bù zhuī tì,wú nǎi wǔ cāng cāng。
缮疏请明旨,圣德奋乾刚。shàn shū qǐng míng zhǐ,shèng dé fèn qián gāng。
碑仆墓亦毁,狐兔将安藏。bēi pū mù yì huǐ,hú tù jiāng ān cáng。
尧舜除四凶,海宇称平章。yáo shùn chú sì xiōng,hǎi yǔ chēng píng zhāng。
诛恶及胜国,来者心自臧。zhū è jí shèng guó,lái zhě xīn zì zāng。
岩壑煎秽浊,草木回芬芳。yán hè jiān huì zhuó,cǎo mù huí fēn fāng。
聊以佐史笔,宪纪于焉张。liáo yǐ zuǒ shǐ bǐ,xiàn jì yú yān zhāng。