古诗词

张之纯

赵焕文挽诗三首

张之纯

记得门停问字车,当年同社有谁如。jì dé mén tíng wèn zì chē,dāng nián tóng shè yǒu shuí rú。
数行磊落传家训,抵得文山衣带书。shù xíng lěi luò chuán jiā xùn,dǐ dé wén shān yī dài shū。

赵焕文挽诗三首

张之纯

讲学风开郑太常,胶庠继起共流芳。jiǎng xué fēng kāi zhèng tài cháng,jiāo xiáng jì qǐ gòng liú fāng。
三贤泉下应含笑,此事荒庵也有光。sān xián quán xià yīng hán xiào,cǐ shì huāng ān yě yǒu guāng。

妾命薄

张之纯

妾命薄,妾命薄,耶娘教妾学歌曲。qiè mìng báo,qiè mìng báo,yé niáng jiào qiè xué gē qū。
歌曲学成学琵琶,大弦小弦弹落续。gē qū xué chéng xué pí pá,dà xián xiǎo xián dàn luò xù。
妾命薄,妾命薄,耶娘教妾学演剧。qiè mìng báo,qiè mìng báo,yé niáng jiào qiè xué yǎn jù。
演剧学成冠梨园,引动翩翩年少客。yǎn jù xué chéng guān lí yuán,yǐn dòng piān piān nián shǎo kè。
客见倾心,如马求林。kè jiàn qīng xīn,rú mǎ qiú lín。
耶娘居奇货,身价逾万金。yé niáng jū qí huò,shēn jià yú wàn jīn。
不管萧郎成陌路,但觉侯门一入似海深。bù guǎn xiāo láng chéng mò lù,dàn jué hóu mén yī rù shì hǎi shēn。
王嫱嫁单于,雅与素愿殊。wáng qiáng jià dān yú,yǎ yǔ sù yuàn shū。
但得一枝借,聊胜辱泥涂。dàn dé yī zhī jiè,liáo shèng rǔ ní tú。
老天老天胡不佑,又使风云陡变,团栾明月影模糊。lǎo tiān lǎo tiān hú bù yòu,yòu shǐ fēng yún dǒu biàn,tuán luán míng yuè yǐng mó hú。
吁嗟乎,杨家女儿何数奇,玉环罗袜遗马嵬。xū jiē hū,yáng jiā nǚ ér hé shù qí,yù huán luó wà yí mǎ wéi。
君王掩面尚救不得死,何论尚书阁老天潢支。jūn wáng yǎn miàn shàng jiù bù dé sǐ,hé lùn shàng shū gé lǎo tiān huáng zhī。
玉环死,陈玄礼,妾今去,赵御史。yù huán sǐ,chén xuán lǐ,qiè jīn qù,zhào yù shǐ。
御史为国当直言,但言十万寿金良足矣。yù shǐ wèi guó dāng zhí yán,dàn yán shí wàn shòu jīn liáng zú yǐ。
事有甚,画眉何必及翠喜。shì yǒu shén,huà méi hé bì jí cuì xǐ。
胡不闻,君家飞燕入汉宫,啄尽皇孙与皇子,为问奴奴可有此。hú bù wén,jūn jiā fēi yàn rù hàn gōng,zhuó jǐn huáng sūn yǔ huáng zi,wèi wèn nú nú kě yǒu cǐ。
妾来公子乐,妾去公子哭,万事美中有不足。qiè lái gōng zi lè,qiè qù gōng zi kū,wàn shì měi zhōng yǒu bù zú。
妾劝公子莫过伤,有人含笑对镜着花黄。qiè quàn gōng zi mò guò shāng,yǒu rén hán xiào duì jìng zhe huā huáng。
妾不怨人怨月老,天上飞升胡太早。qiè bù yuàn rén yuàn yuè lǎo,tiān shàng fēi shēng hú tài zǎo。
三生有约缓缓行,未必坠入轮回道。sān shēng yǒu yuē huǎn huǎn xíng,wèi bì zhuì rù lún huí dào。
美人计,空用了,天下事大妾事小。měi rén jì,kōng yòng le,tiān xià shì dà qiè shì xiǎo。
富贵浮云幻,一场春梦醒。fù guì fú yún huàn,yī chǎng chūn mèng xǐng。
崎岖世路今番信,人生何事枉劳形。qí qū shì lù jīn fān xìn,rén shēng hé shì wǎng láo xíng。
自怜还自笑,笑妾女优伶。zì lián hái zì xiào,xiào qiè nǚ yōu líng。
花开姊妹千万朵,问谁似妾姓氏达帝听。huā kāi zǐ mèi qiān wàn duǒ,wèn shuí shì qiè xìng shì dá dì tīng。
重理旧时弦,低唱懊侬曲。zhòng lǐ jiù shí xián,dī chàng ào nóng qū。
得配韩蕲王,千古梁红玉。dé pèi hán qí wáng,qiān gǔ liáng hóng yù。
妾亦同是青楼人,胡竟随风复漂泊。qiè yì tóng shì qīng lóu rén,hú jìng suí fēng fù piāo pō。
漂泊不禁风,伤哉真命薄。piāo pō bù jìn fēng,shāng zāi zhēn mìng báo。
2312