古诗词

张昊

虞美人

张昊

枫林昨夜多风雨。fēng lín zuó yè duō fēng yǔ。
篱菊欹新露。lí jú yī xīn lù。
疏枝无力倚西风,这是断肠花瘦、与人同。shū zhī wú lì yǐ xī fēng,zhè shì duàn cháng huā shòu yǔ rén tóng。
凭栏无语心何已。píng lán wú yǔ xīn hé yǐ。
又见吟虫起。yòu jiàn yín chóng qǐ。
今年何事忽多愁,怪底凄凄风雨、暗层楼。jīn nián hé shì hū duō chóu,guài dǐ qī qī fēng yǔ àn céng lóu。

蝶恋花·午日

张昊

佳节薰风何太好。jiā jié xūn fēng hé tài hǎo。
晓色晴明,竞渡游人早。xiǎo sè qíng míng,jìng dù yóu rén zǎo。
公子韶华开大道。gōng zi sháo huá kāi dà dào。
马蹄踏碎闲花草。mǎ tí tà suì xián huā cǎo。
柳上黄莺声未老。liǔ shàng huáng yīng shēng wèi lǎo。
荡漾湖波,忽自伤怀抱。dàng yàng hú bō,hū zì shāng huái bào。
岂为春光归别岛。qǐ wèi chūn guāng guī bié dǎo。
斑衣零落添余恼。bān yī líng luò tiān yú nǎo。

秋晚

张昊

极目危楼上,天涯晚望中。jí mù wēi lóu shàng,tiān yá wǎn wàng zhōng。
云凭荒野阔,日落大江空。yún píng huāng yě kuò,rì luò dà jiāng kōng。
露冷蛩初响,风寒叶正红。lù lěng qióng chū xiǎng,fēng hán yè zhèng hóng。
兴来无俗虑,明月在疏桐。xīng lái wú sú lǜ,míng yuè zài shū tóng。

观潮

张昊

风急秋江晚,潮声落照前。fēng jí qiū jiāng wǎn,cháo shēng luò zhào qián。
远疑千练白,高并一山悬。yuǎn yí qiān liàn bái,gāo bìng yī shān xuán。
孝感曹娥志,忠留伍相贤。xiào gǎn cáo é zhì,zhōng liú wǔ xiāng xián。
千秋遗恨在,故令怒涛传。qiān qiū yí hèn zài,gù lìng nù tāo chuán。