古诗词

张之洞

极乐寺海棠初开置酒会客

张之洞

今日不雨,明日复不雨。jīn rì bù yǔ,míng rì fù bù yǔ。
白日能笑花能语。bái rì néng xiào huā néng yǔ。
今日不出,明日复不出,回风舞雪随黄土。jīn rì bù chū,míng rì fù bù chū,huí fēng wǔ xuě suí huáng tǔ。
火急邀客城西去,绛蕾如珠点碧树。huǒ jí yāo kè chéng xī qù,jiàng lěi rú zhū diǎn bì shù。
莫嫌来早香未齐,犹胜繁枝逼春暮。mò xián lái zǎo xiāng wèi qí,yóu shèng fán zhī bī chūn mù。
当年合抱二十株,主僧蜕去花亦枯。dāng nián hé bào èr shí zhū,zhǔ sēng tuì qù huā yì kū。
一株傫然似房老,新丛稚齿斗娟好。yī zhū lěi rán shì fáng lǎo,xīn cóng zhì chǐ dòu juān hǎo。
忆昔上林未罢时,侍臣下直寻春嬉。yì xī shàng lín wèi bà shí,shì chén xià zhí xún chūn xī。
五侯七贵来觅醉,棋子方褥青螺卮。wǔ hóu qī guì lái mì zuì,qí zi fāng rù qīng luó zhī。
即今游赏虽萧索,静昼晴光亦不恶。jí jīn yóu shǎng suī xiāo suǒ,jìng zhòu qíng guāng yì bù è。
那须银烛按凉州,巾履徘徊到日落。nà xū yín zhú àn liáng zhōu,jīn lǚ pái huái dào rì luò。
秦翁白发非少年,心情犹逐春风颠。qín wēng bái fā fēi shǎo nián,xīn qíng yóu zhú chūn fēng diān。
手裂冰缣写艳骨,醉来辄就花阴眠。shǒu liè bīng jiān xiě yàn gǔ,zuì lái zhé jiù huā yīn mián。
君不见定惠院宇今寂寥,碧鸡坊底生蓬蒿。jūn bù jiàn dìng huì yuàn yǔ jīn jì liáo,bì jī fāng dǐ shēng péng hāo。
画成题诗付老衲,要令来者思吾曹。huà chéng tí shī fù lǎo nà,yào lìng lái zhě sī wú cáo。

送王壬秋归湘潭

张之洞

鸣华钟,调素琴。míng huá zhōng,diào sù qín。
漆室老女方哀吟。qī shì lǎo nǚ fāng āi yín。
不嫁不悲好颜色,不知何事伤春心。bù jià bù bēi hǎo yán sè,bù zhī hé shì shāng chūn xīn。
春心千里岁华晚,洞庭风起白波卷。chūn xīn qiān lǐ suì huá wǎn,dòng tíng fēng qǐ bái bō juǎn。
游子对酒思故乡,秋士登高悲送远。yóu zi duì jiǔ sī gù xiāng,qiū shì dēng gāo bēi sòng yuǎn。
不如一觞欢今夕,此会不比新亭集。bù rú yī shāng huān jīn xī,cǐ huì bù bǐ xīn tíng jí。
横流能无沧海忧,陆沈差免神州泣。héng liú néng wú cāng hǎi yōu,lù shěn chà miǎn shén zhōu qì。
情怀难遣游梁人,声价犹同入洛日。qíng huái nán qiǎn yóu liáng rén,shēng jià yóu tóng rù luò rì。
机云入洛正青春,屣履公卿竞到门。jī yún rù luò zhèng qīng chūn,xǐ lǚ gōng qīng jìng dào mén。
东宫绝艳徐陵体,江左哀思庾信文。dōng gōng jué yàn xú líng tǐ,jiāng zuǒ āi sī yǔ xìn wén。
笔豪费尽珊瑚架,墨沈书残白练裙。bǐ háo fèi jǐn shān hú jià,mò shěn shū cán bái liàn qún。
璧月如花照琼树,汉皇好文偏不遇。bì yuè rú huā zhào qióng shù,hàn huáng hǎo wén piān bù yù。
谈经何意动红阳,献策岂能感杨素。tán jīng hé yì dòng hóng yáng,xiàn cè qǐ néng gǎn yáng sù。
贵游偶餍五侯鲭,微识早成豪士赋。guì yóu ǒu yàn wǔ hóu qīng,wēi shí zǎo chéng háo shì fù。
作赋雕虫悔误身,横刀负羽耻依人。zuò fù diāo chóng huǐ wù shēn,héng dāo fù yǔ chǐ yī rén。
河北军中呵太守,征西坐上笑参军。hé běi jūn zhōng hē tài shǒu,zhēng xī zuò shàng xiào cān jūn。
十年偃卧衡山里,侯王徒隶峥嵘起。shí nián yǎn wò héng shān lǐ,hóu wáng tú lì zhēng róng qǐ。
已知马槊胜文章,犹倚儒冠侮兵子。yǐ zhī mǎ shuò shèng wén zhāng,yóu yǐ rú guān wǔ bīng zi。
乡人不荐马长卿,生意刁骚殷仲文。xiāng rén bù jiàn mǎ zhǎng qīng,shēng yì diāo sāo yīn zhòng wén。
种柳江潭忽已老,蓬莱再到今扬尘。zhǒng liǔ jiāng tán hū yǐ lǎo,péng lái zài dào jīn yáng chén。
闲关北来谁共语,朝野欢娱奏钟鼓。xián guān běi lái shuí gòng yǔ,cháo yě huān yú zòu zhōng gǔ。
千官重见汉威仪,故宫仍是周禾黍。qiān guān zhòng jiàn hàn wēi yí,gù gōng réng shì zhōu hé shǔ。
词客吊奇偶经过,野望苍梧涕泪多。cí kè diào qí ǒu jīng guò,yě wàng cāng wú tì lèi duō。
不信禳灾凭属玉,竟符妖谶陷铜驼。bù xìn ráng zāi píng shǔ yù,jìng fú yāo chèn xiàn tóng tuó。
沈炯登台空拜表,梁鸿过阙独哀歌。shěn jiǒng dēng tái kōng bài biǎo,liáng hóng guò quē dú āi gē。
哀歌莫被中朝怒,拜表幡然念乡士。āi gē mò bèi zhōng cháo nù,bài biǎo fān rán niàn xiāng shì。
淮南丛桂娟娟生,不乐留住长安城。huái nán cóng guì juān juān shēng,bù lè liú zhù zhǎng ān chéng。
秦嘉上计终思妇,王式徵来本强行。qín jiā shàng jì zhōng sī fù,wáng shì zhēng lái běn qiáng xíng。
九疑窈窕湘波绿,高楼正临湘水曲。jiǔ yí yǎo tiǎo xiāng bō lǜ,gāo lóu zhèng lín xiāng shuǐ qū。
女儿授学书满床,小妇弹筝美如玉。nǚ ér shòu xué shū mǎn chuáng,xiǎo fù dàn zhēng měi rú yù。
尽添鸿宝付名山,会听蒲轮动空谷。jǐn tiān hóng bǎo fù míng shān,huì tīng pú lún dòng kōng gǔ。
君去江干兰自芳,君诗荡气更回肠。jūn qù jiāng gàn lán zì fāng,jūn shī dàng qì gèng huí cháng。
欲从无奈湘潭水,我亦金门执戟郎。yù cóng wú nài xiāng tán shuǐ,wǒ yì jīn mén zhí jǐ láng。

题彭侍郎画梅画为何人所藏,其人亦能画,今忆其人乃谢麟伯也

张之洞

春分三日雨雪霏,闭门蒙幕篝熏衣。chūn fēn sān rì yǔ xuě fēi,bì mén méng mù gōu xūn yī。
忽撑冷眼看冷画,怒蕊贴干交柯稀。hū chēng lěng yǎn kàn lěng huà,nù ruǐ tiē gàn jiāo kē xī。
此花倔强如此老,老将画笔龙夭矫。cǐ huā jué qiáng rú cǐ lǎo,lǎo jiāng huà bǐ lóng yāo jiǎo。
晕墨偶用华光法,放笔羞摹仲圭稿。yūn mò ǒu yòng huá guāng fǎ,fàng bǐ xiū mó zhòng guī gǎo。
但见岭头月挂树,不知世上霜杀草。dàn jiàn lǐng tóu yuè guà shù,bù zhī shì shàng shuāng shā cǎo。
岂止霜寒冰已坚,长松巨柏今凋残,独持幽艳媚空谷,石肠玉貌无人怜。qǐ zhǐ shuāng hán bīng yǐ jiān,zhǎng sōng jù bǎi jīn diāo cán,dú chí yōu yàn mèi kōng gǔ,shí cháng yù mào wú rén lián。
日日画梅万毫秃,宝刀绣涩髀生肉。rì rì huà méi wàn háo tū,bǎo dāo xiù sè bì shēng ròu。
西邻有客喜贞苦,故遗驿使慰幽独。xī lín yǒu kè xǐ zhēn kǔ,gù yí yì shǐ wèi yōu dú。
君欲报此一枝春,何不画作孤生竹。jūn yù bào cǐ yī zhī chūn,hé bù huà zuò gū shēng zhú。

秦子衡为孙驾航画崇效寺丁香海棠卷

张之洞

奔走幽僻寻春花,白纸坊下逢僧家。bēn zǒu yōu pì xún chūn huā,bái zhǐ fāng xià féng sēng jiā。
禅房昼掩草断路,几年不见金犊车。chán fáng zhòu yǎn cǎo duàn lù,jǐ nián bù jiàn jīn dú chē。
朽株卧草强八尺,当年曾媚嬉春客。xiǔ zhū wò cǎo qiáng bā chǐ,dāng nián céng mèi xī chūn kè。
小丛薄艳不成娇,娿娜银钩黯石墨。xiǎo cóng báo yàn bù chéng jiāo,ē nà yín gōu àn shí mò。
王朱种花留诗句,翁吴题诗补花树。wáng zhū zhǒng huā liú shī jù,wēng wú tí shī bǔ huā shù。
两孙来游尚有花,和诗写花费毫素。liǎng sūn lái yóu shàng yǒu huā,hé shī xiě huā fèi háo sù。
丁香䍡千株圆,海棠霞晕扶春烟。dīng xiāng lù qiān zhū yuán,hǎi táng xiá yūn fú chūn yān。
至今纸上斗香色,疑骄似妒如能言。zhì jīn zhǐ shàng dòu xiāng sè,yí jiāo shì dù rú néng yán。
国初可怜多诗老,翁吴后来才渐小。guó chū kě lián duō shī lǎo,wēng wú hòu lái cái jiàn xiǎo。
只今又作古人看,争使红芳不枯槁。zhǐ jīn yòu zuò gǔ rén kàn,zhēng shǐ hóng fāng bù kū gǎo。
劝君莫问西来阁,坏壁空廊宿燕鸽。quàn jūn mò wèn xī lái gé,huài bì kōng láng sù yàn gē。
唐贤石刻苔钱生,故相榜书蛛网路。táng xián shí kè tái qián shēng,gù xiāng bǎng shū zhū wǎng lù。
京洛岁岁花连天,只有才调惭前贤。jīng luò suì suì huā lián tiān,zhǐ yǒu cái diào cán qián xián。
此图不灭花不老,人物苍茫二百年。cǐ tú bù miè huā bù lǎo,rén wù cāng máng èr bǎi nián。

九日慈仁寺毗卢阁登高谢麟伯何铁生陈六舟朱肯甫董研樵陈逸山王廉生同游

张之洞

吾欲反悲秋,秋气实快哉。wú yù fǎn bēi qiū,qiū qì shí kuài zāi。
木落天雨霜,万里无氛埃。mù luò tiān yǔ shuāng,wàn lǐ wú fēn āi。
志士如黄鹄,人海厌沈埋。zhì shì rú huáng gǔ,rén hǎi yàn shěn mái。
且登三藏阁,何异九成台。qiě dēng sān cáng gé,hé yì jiǔ chéng tái。
磴道既多剥,步櫩又已摧。dèng dào jì duō bō,bù yán yòu yǐ cuī。
秋花亦疏薄,辛苦残僧栽。qiū huā yì shū báo,xīn kǔ cán sēng zāi。
纷然俦侣集,解带倾尊罍。fēn rán chóu lǚ jí,jiě dài qīng zūn léi。
晴空拥太行,万马脱衔来。qíng kōng yōng tài xíng,wàn mǎ tuō xián lái。
芦沟浊似汤,蓟丘低如坏。lú gōu zhuó shì tāng,jì qiū dī rú huài。
决云一雕起,拂霄群雁排。jué yún yī diāo qǐ,fú xiāo qún yàn pái。
逸气翔寥廓,顿使襟抱开。yì qì xiáng liáo kuò,dùn shǐ jīn bào kāi。
诸公皆能赋,一一大夫才。zhū gōng jiē néng fù,yī yī dà fū cái。
下视九陌人,营扰徒喧豗。xià shì jiǔ mò rén,yíng rǎo tú xuān huī。
年年有重阳,望古令人哀。nián nián yǒu zhòng yáng,wàng gǔ lìng rén āi。
此寺盛明季,法筵哄如雷。cǐ sì shèng míng jì,fǎ yán hǒng rú léi。
国初犹庄严,庙市奇书堆。guó chū yóu zhuāng yán,miào shì qí shū duī。
亭林赁庑住,渔洋游春回。tíng lín lìn wǔ zhù,yú yáng yóu chūn huí。
近日寿阳相,重复辟蒿莱。jìn rì shòu yáng xiāng,zhòng fù pì hāo lái。
坐客皆龙气,张陈朱曾梅。zuò kè jiē lóng qì,zhāng chén zhū céng méi。
嘉会已陈迹,行径生荒苔。jiā huì yǐ chén jì,xíng jìng shēng huāng tái。
各自有千古,恨不相追陪。gè zì yǒu qiān gǔ,hèn bù xiāng zhuī péi。
抚此白露零,感我玄鬓衰。fǔ cǐ bái lù líng,gǎn wǒ xuán bìn shuāi。
靡靡枝上叶,常被商声催。mí mí zhī shàng yè,cháng bèi shāng shēng cuī。
请看双虬松,铁干无摧颓。qǐng kàn shuāng qiú sōng,tiě gàn wú cuī tuí。
牛山景下泣,秋井杜衔杯。niú shān jǐng xià qì,qiū jǐng dù xián bēi。
二子孰为贤,悠悠非我怀。èr zi shú wèi xián,yōu yōu fēi wǒ huái。

采桑曲

张之洞

紫燕对舞春风柔,风开桑眼青如油。zǐ yàn duì wǔ chūn fēng róu,fēng kāi sāng yǎn qīng rú yóu。
家家晒箔急蚕事,女伴不作嬉春游。jiā jiā shài bó jí cán shì,nǚ bàn bù zuò xī chūn yóu。
十七呜鬟臂苦短,大妇扶将小妇挽。shí qī wū huán bì kǔ duǎn,dà fù fú jiāng xiǎo fù wǎn。
蚕瘦叶稀不满筐,那有心情更回眼。cán shòu yè xī bù mǎn kuāng,nà yǒu xīn qíng gèng huí yǎn。
谁家游侠儿,呜鞭陌上走。shuí jiā yóu xiá ér,wū biān mò shàng zǒu。
自觉口中衔石阙,不知纤条伤素手。zì jué kǒu zhōng xián shí quē,bù zhī xiān tiáo shāng sù shǒu。
春日脉脉春云阴,恨无绿绮通春心。chūn rì mài mài chūn yún yīn,hèn wú lǜ qǐ tōng chūn xīn。
路人千百说长短,自惜年华自不禁。lù rén qiān bǎi shuō zhǎng duǎn,zì xī nián huá zì bù jìn。
君不见鲁国秋胡妇,忍死不受狂夫金。jūn bù jiàn lǔ guó qiū hú fù,rěn sǐ bù shòu kuáng fū jīn。

题董研樵太华冲雪图

张之洞

白日无语天云同,浩然忽忆莲花峰。bái rì wú yǔ tiān yún tóng,hào rán hū yì lián huā fēng。
望之纤揱类仙子,缟衣练悦凌虚空。wàng zhī xiān xiāo lèi xiān zi,gǎo yī liàn yuè líng xū kōng。
大麓乍叩玉泉院,弃基更求集灵宫。dà lù zhà kòu yù quán yuàn,qì jī gèng qiú jí líng gōng。
冰坚石泐马蹄踣,宾从叙手皆无从。bīng jiān shí lè mǎ tí bó,bīn cóng xù shǒu jiē wú cóng。
独裹旃裘结藤居,济胜之具天所丰。dú guǒ zhān qiú jié téng jū,jì shèng zhī jù tiān suǒ fēng。
樵苏不出行迹灭,往往虎蹂参麋踪。qiáo sū bù chū xíng jì miè,wǎng wǎng hǔ róu cān mí zōng。
嘘气在须作集霰,悬瀑冻涧僵长虹。xū qì zài xū zuò jí xiàn,xuán pù dòng jiàn jiāng zhǎng hóng。
红衫踯躅出林表,那惜素面剺寒风。hóng shān zhí zhú chū lín biǎo,nà xī sù miàn lí hán fēng。
舍马而徒更十里,乃拂落雁过苍龙。shě mǎ ér tú gèng shí lǐ,nǎi fú luò yàn guò cāng lóng。
鼯缘猱附两俱绝,铁縆下引天能通。wú yuán náo fù liǎng jù jué,tiě gēng xià yǐn tiān néng tōng。
金神逃匿博箭烂,玉女老秃天浆封。jīn shén táo nì bó jiàn làn,yù nǚ lǎo tū tiān jiāng fēng。
回头眴慄不敢视,千里银海欺青瞳。huí tóu xuàn lì bù gǎn shì,qiān lǐ yín hǎi qī qīng tóng。
岩阿道人拔关出,瞠目讶是真灵逢。yán ā dào rén bá guān chū,chēng mù yà shì zhēn líng féng。
忍饥不闻噪乾鹊,闭蛰免使愁玄熊。rěn jī bù wén zào qián què,bì zhé miǎn shǐ chóu xuán xióng。
下观三辅只洼垤,飘飘便欲游鸿蒙。xià guān sān fǔ zhǐ wā dié,piāo piāo biàn yù yóu hóng méng。
何用投书骇世俗,自厓而返亦已雄。hé yòng tóu shū hài shì sú,zì yá ér fǎn yì yǐ xióng。
归来人家皆偃卧,呼酒百倒颇黎钟。guī lái rén jiā jiē yǎn wò,hū jiǔ bǎi dào pǒ lí zhōng。
趾皲手坼定始觉,襦裤更取桑薪烘。zhǐ jūn shǒu chè dìng shǐ jué,rú kù gèng qǔ sāng xīn hōng。
看山琢句斗清峻,槎牙咄咄生心胸。kàn shān zuó jù dòu qīng jùn,chá yá duō duō shēng xīn xiōng。
两过华阴不登眺,悔我前日殊匆匆。liǎng guò huá yīn bù dēng tiào,huǐ wǒ qián rì shū cōng cōng。
贵人游山待供帐,如此幽险谁能穷。guì rén yóu shān dài gōng zhàng,rú cǐ yōu xiǎn shuí néng qióng。
伸图洗眼真叹绝,天下健者惟董公。shēn tú xǐ yǎn zhēn tàn jué,tiān xià jiàn zhě wéi dǒng gōng。

同治十年仲冬消寒第三集岘樵前辈扮东老屋时前辈方钩校韵学因属木夫作此图居无何遂闻备兵巩秦阶之命明年仲春图成乃使南皮张之洞题诗上方为作长歌纪之

张之洞

琉璃厂东大宅有朱藤,新城诗老渔洋居。liú lí chǎng dōng dà zhái yǒu zhū téng,xīn chéng shī lǎo yú yáng jū。
献纪文达直西苑,乃以槐西名其所著书。xiàn jì wén dá zhí xī yuàn,nǎi yǐ huái xī míng qí suǒ zhù shū。
嘉道儒宗阮太傅,生晚未见见此宣南庐。jiā dào rú zōng ruǎn tài fù,shēng wǎn wèi jiàn jiàn cǐ xuān nán lú。
主人几易乃归洪洞董,庭中何有历历种白榆。zhǔ rén jǐ yì nǎi guī hóng dòng dǒng,tíng zhōng hé yǒu lì lì zhǒng bái yú。
春荚可食夏荫可休息,如此嘉树岂待韩宣誉。chūn jiá kě shí xià yīn kě xiū xī,rú cǐ jiā shù qǐ dài hán xuān yù。
当年太傅婆娑在其下,蒐讨金石图籍为嬉娱。dāng nián tài fù pó suō zài qí xià,sōu tǎo jīn shí tú jí wèi xī yú。
坐中宾客尽魁彦,朱钱吴刘桂武臧翁瞿。zuò zhōng bīn kè jǐn kuí yàn,zhū qián wú liú guì wǔ zāng wēng qú。
太傅还山此树亦憔悴,幸不斩艾同薪樗。tài fù hái shān cǐ shù yì qiáo cuì,xìng bù zhǎn ài tóng xīn chū。
屋好今日主亦好,揱尔而纤白晰微髭须。wū hǎo jīn rì zhǔ yì hǎo,xiāo ěr ér xiān bái xī wēi zī xū。
发箧堆书齐斗栱,哦诗树下咳唾风生珠。fā qiè duī shū qí dòu gǒng,ó shī shù xià ké tuò fēng shēng zhū。
十年禁近出乘障,庭柯欲别烦踌躇。shí nián jìn jìn chū chéng zhàng,tíng kē yù bié fán chóu chú。
重来十月复西去,惜此膏流节断空心枯。zhòng lái shí yuè fù xī qù,xī cǐ gāo liú jié duàn kōng xīn kū。
自言结习岂容一日废,展卷烂烂铅黄朱。zì yán jié xí qǐ róng yī rì fèi,zhǎn juǎn làn làn qiān huáng zhū。
二百六部经手勘,陈广毛增心苦为刊除。èr bǎi liù bù jīng shǒu kān,chén guǎng máo zēng xīn kǔ wèi kān chú。
良夜清尊展文宴,问奇树义相爬梳。liáng yè qīng zūn zhǎn wén yàn,wèn qí shù yì xiāng pá shū。
我朝字学音学称绝诣,钩经擿子排陈吴。wǒ cháo zì xué yīn xué chēng jué yì,gōu jīng tī zi pái chén wú。
顾江戴段皆卓绝,要眇不免稍纷挐。gù jiāng dài duàn jiē zhuó jué,yào miǎo bù miǎn shāo fēn ná。
乎水并部乃为休文诟,江左合音翻病紫阳疏。hū shuǐ bìng bù nǎi wèi xiū wén gòu,jiāng zuǒ hé yīn fān bìng zǐ yáng shū。
人口具有宫商角徵羽,欲削歌麻两部得非诬。rén kǒu jù yǒu gōng shāng jiǎo zhēng yǔ,yù xuē gē má liǎng bù dé fēi wū。
形有孳乳声岂有先后,胡取华严字母张浮屠。xíng yǒu zī rǔ shēng qǐ yǒu xiān hòu,hú qǔ huá yán zì mǔ zhāng fú tú。
但当古今画畦界,安用胫脚齐鹤凫。dàn dāng gǔ jīn huà qí jiè,ān yòng jìng jiǎo qí hè fú。
开皇八贤偶夜集,左陆右薛参刘卢。kāi huáng bā xián ǒu yè jí,zuǒ lù yòu xuē cān liú lú。
酒阑把笔论韵事,束缚学子谁能逾。jiǔ lán bǎ bǐ lùn yùn shì,shù fù xué zi shuí néng yú。
魏渊有言我辈定则定,安知发蒙解惑非吾徒。wèi yuān yǒu yán wǒ bèi dìng zé dìng,ān zhī fā méng jiě huò fēi wú tú。
绣衣官贵例丰泽,君坐好翠形容癯。xiù yī guān guì lì fēng zé,jūn zuò hǎo cuì xíng róng qú。
陇首云飞王事急,那得仰屋笺虫鱼。lǒng shǒu yún fēi wáng shì jí,nà dé yǎng wū jiān chóng yú。
此屋曾阅词人数百辈,可惜千金碑版归屠沽。cǐ wū céng yuè cí rén shù bǎi bèi,kě xī qiān jīn bēi bǎn guī tú gū。
宋玉故宅傥非来庾信,风流文藻今日成荒芜。sòng yù gù zhái tǎng fēi lái yǔ xìn,fēng liú wén zǎo jīn rì chéng huāng wú。
后之视今亦犹今视昔,爱人思树看取陈生图。hòu zhī shì jīn yì yóu jīn shì xī,ài rén sī shù kàn qǔ chén shēng tú。

读宋史

张之洞

南人不相宋家传,自诩津桥警杜鹃。nán rén bù xiāng sòng jiā chuán,zì xǔ jīn qiáo jǐng dù juān。
辛苦李虞文陆辈,追随寒日到虞渊。xīn kǔ lǐ yú wén lù bèi,zhuī suí hán rì dào yú yuān。
8912345