古诗词

许振祎

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

泪河西注返湘舟,死尽浮生旧匹俦。lèi hé xī zhù fǎn xiāng zhōu,sǐ jǐn fú shēng jiù pǐ chóu。
岂忍衰龄为远别,更堪一诀是千秋。qǐ rěn shuāi líng wèi yuǎn bié,gèng kān yī jué shì qiān qiū。
贤名信有蛇年厄,旅寓终罹鵩舍忧。xián míng xìn yǒu shé nián è,lǚ yù zhōng lí fú shě yōu。
我恸匪关知己尽,四朝文献恐难求。wǒ tòng fěi guān zhī jǐ jǐn,sì cháo wén xiàn kǒng nán qiú。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

少日都梁一俊人,褐裘岸帻照青春。shǎo rì dōu liáng yī jùn rén,hè qiú àn zé zhào qīng chūn。
小心四海能求友,茧足千程急卫亲。xiǎo xīn sì hǎi néng qiú yǒu,jiǎn zú qiān chéng jí wèi qīn。
文字江湖余涕泪,遭逢天地有风尘。wén zì jiāng hú yú tì lèi,zāo féng tiān dì yǒu fēng chén。
同时落魄长安道,尊酒招呼话苦辛。tóng shí luò pò zhǎng ān dào,zūn jiǔ zhāo hū huà kǔ xīn。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

怅望人间百事违,辞官重恋老莱衣。chàng wàng rén jiān bǎi shì wéi,cí guān zhòng liàn lǎo lái yī。
重围趋死义不辱,尽室报恩情庶几。zhòng wéi qū sǐ yì bù rǔ,jǐn shì bào ēn qíng shù jǐ。
完节居然名地好,冒功那问几人非。wán jié jū rán míng dì hǎo,mào gōng nà wèn jǐ rén fēi。
当时只有西江月,曾照危陴泪暗挥。dāng shí zhǐ yǒu xī jiāng yuè,céng zhào wēi pí lèi àn huī。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

北兰寺前荒草稠,娄妃墓下寒江流。běi lán sì qián huāng cǎo chóu,lóu fēi mù xià hán jiāng liú。
兵尘一扫无陈迹,旅客伤心更独游。bīng chén yī sǎo wú chén jì,lǚ kè shāng xīn gèng dú yóu。
避地酒徒颜尽墨,傍湖春树色先秋。bì dì jiǔ tú yán jǐn mò,bàng hú chūn shù sè xiān qiū。
可堪符节无人绾,付与书生类楚囚。kě kān fú jié wú rén wǎn,fù yǔ shū shēng lèi chǔ qiú。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

钟陵直下古临川,新领苍头士八千。zhōng líng zhí xià gǔ lín chuān,xīn lǐng cāng tóu shì bā qiān。
劝客南行焚笔砚,从征西市买鞍鞯。quàn kè nán xíng fén bǐ yàn,cóng zhēng xī shì mǎi ān jiān。
异才不信为时出,强寇能摧弃甲旋。yì cái bù xìn wèi shí chū,qiáng kòu néng cuī qì jiǎ xuán。
终是虎头无骨相,中山一谤又空拳。zhōng shì hǔ tóu wú gǔ xiāng,zhōng shān yī bàng yòu kōng quán。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

霜天黄菊作重阳,战地书来更断肠。shuāng tiān huáng jú zuò zhòng yáng,zhàn dì shū lái gèng duàn cháng。
烈士尽为知己死,寒郊枉是哭人忙。liè shì jǐn wèi zhī jǐ sǐ,hán jiāo wǎng shì kū rén máng。
鲸鱼失势成京观,燕雀何人处画堂。jīng yú shī shì chéng jīng guān,yàn què hé rén chù huà táng。
秋尽风蓬从西散,始知吾辈可怜伤。qiū jǐn fēng péng cóng xī sàn,shǐ zhī wú bèi kě lián shāng。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

同谒征南幕下年,麻源高会最多贤。tóng yè zhēng nán mù xià nián,má yuán gāo huì zuì duō xián。
迂辛短李为欢谑,刻烛摊笺放老颠。yū xīn duǎn lǐ wèi huān xuè,kè zhú tān jiān fàng lǎo diān。
告别又经新岁月,鏖兵重访旧山川。gào bié yòu jīng xīn suì yuè,áo bīng zhòng fǎng jiù shān chuān。
不堪并马城南路,暮雨萧萧绝可怜。bù kān bìng mǎ chéng nán lù,mù yǔ xiāo xiāo jué kě lián。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

京尘相逐忽轩眉,三月杨花似海时。jīng chén xiāng zhú hū xuān méi,sān yuè yáng huā shì hǎi shí。
客久鸾龙雄意气,交深金石少磷缁。kè jiǔ luán lóng xióng yì qì,jiāo shēn jīn shí shǎo lín zī。
直言尽罢刘蕡策,远适终伤王粲诗。zhí yán jǐn bà liú fén cè,yuǎn shì zhōng shāng wáng càn shī。
讵料吾军真早废,茫茫詹尹似先知。jù liào wú jūn zhēn zǎo fèi,máng máng zhān yǐn shì xiān zhī。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

变起仓黄天地昏,累臣无复谒修门。biàn qǐ cāng huáng tiān dì hūn,lèi chén wú fù yè xiū mén。
满城一溃皆鱼鳖,失路方将化鹤猿。mǎn chéng yī kuì jiē yú biē,shī lù fāng jiāng huà hè yuán。
海国沧桑催返棹,楚歌兰杜与招魂。hǎi guó cāng sāng cuī fǎn zhào,chǔ gē lán dù yǔ zhāo hún。
乘时各奋风云会,那有巫阳下问冤。chéng shí gè fèn fēng yún huì,nà yǒu wū yáng xià wèn yuān。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

青山红树白香湖,免为君王再荷殳。qīng shān hóng shù bái xiāng hú,miǎn wèi jūn wáng zài hé shū。
返哺尽闻乌鸟乐,献嘲嗟幸草堂无。fǎn bǔ jǐn wén wū niǎo lè,xiàn cháo jiē xìng cǎo táng wú。
水中金石看千变,谷口池亭记八愚。shuǐ zhōng jīn shí kàn qiān biàn,gǔ kǒu chí tíng jì bā yú。
犹有高名动寥廓,著书愤世陋王符。yóu yǒu gāo míng dòng liáo kuò,zhù shū fèn shì lòu wáng fú。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

翰墨场推老伏波,故人招隐出烟萝。hàn mò chǎng tuī lǎo fú bō,gù rén zhāo yǐn chū yān luó。
军筹檄笔雄谁并,铜柱勋名勒几多。jūn chóu xí bǐ xióng shuí bìng,tóng zhù xūn míng lēi jǐ duō。
拜表元戎闻荐达,罢官下噀自蹉跎。bài biǎo yuán róng wén jiàn dá,bà guān xià xùn zì cuō tuó。
萧然百粤经行地,祇草龙蛇落涧阿。xiāo rán bǎi yuè jīng xíng dì,qí cǎo lóng shé luò jiàn ā。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

悔别师门三十年,西州重过泪潺湲。huǐ bié shī mén sān shí nián,xī zhōu zhòng guò lèi chán yuán。
遂良早白清湘鬓,供奉休回贺监船。suì liáng zǎo bái qīng xiāng bìn,gōng fèng xiū huí hè jiān chuán。
曾感吐茵容国士,共来持菊荐江天。céng gǎn tǔ yīn róng guó shì,gòng lái chí jú jiàn jiāng tiān。
平生风义凄怀甚,更苦城危夜雨悬。píng shēng fēng yì qī huái shén,gèng kǔ chéng wēi yè yǔ xuán。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

河鲤江鱼各自流,劳君高兴动扁舟。hé lǐ jiāng yú gè zì liú,láo jūn gāo xīng dòng biǎn zhōu。
不辞千里迫年尽,相引一觞为道忧。bù cí qiān lǐ pò nián jǐn,xiāng yǐn yī shāng wèi dào yōu。
老大心情双白鬓,啸歌天地总青眸。lǎo dà xīn qíng shuāng bái bìn,xiào gē tiān dì zǒng qīng móu。
追欢却有前时感,力与排愁未解愁。zhuī huān què yǒu qián shí gǎn,lì yǔ pái chóu wèi jiě chóu。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

雨丝风絮黯平台,此别分襟更可哀。yǔ sī fēng xù àn píng tái,cǐ bié fēn jīn gèng kě āi。
目极天涯孤客返,梦悬江表尺书来。mù jí tiān yá gū kè fǎn,mèng xuán jiāng biǎo chǐ shū lái。
苦怀未忍从深诉,慰语重游约后回。kǔ huái wèi rěn cóng shēn sù,wèi yǔ zhòng yóu yuē hòu huí。
白发故交寥落尽,不禁清泪湿苍苔。bái fā gù jiāo liáo luò jǐn,bù jìn qīng lèi shī cāng tái。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

千里飞书自告亡,一惊断尽故人肠。qiān lǐ fēi shū zì gào wáng,yī jīng duàn jǐn gù rén cháng。
临危所眷惟知己,阅世如流益可伤。lín wēi suǒ juàn wéi zhī jǐ,yuè shì rú liú yì kě shāng。
留集东林谋不朽,修文碧落恐犹忙。liú jí dōng lín móu bù xiǔ,xiū wén bì luò kǒng yóu máng。
素车行哭吾无及,惭负人间范与张。sù chē xíng kū wú wú jí,cán fù rén jiān fàn yǔ zhāng。

题邓弥之白香亭诗稿

许振祎

濡泪吟成纪实词,还如杜集有严诗。rú lèi yín chéng jì shí cí,hái rú dù jí yǒu yán shī。
骑鲸天夺胡偏遽,扪虱谈深故可思。qí jīng tiān duó hú piān jù,mén shī tán shēn gù kě sī。
一例文章憎命达,从来孝友是男儿。yī lì wén zhāng zēng mìng dá,cóng lái xiào yǒu shì nán ér。
龙骧鹊起俱尘土,且读林宗第一碑。lóng xiāng què qǐ jù chén tǔ,qiě dú lín zōng dì yī bēi。