古诗词

许乃济

许乃济

天阔星芒大,风高月势孤。tiān kuò xīng máng dà,fēng gāo yuè shì gū。
钟声敲未歇,人影澹疑无。zhōng shēng qiāo wèi xiē,rén yǐng dàn yí wú。
西转窥银汉,南飞感夜乌。xī zhuǎn kuī yín hàn,nán fēi gǎn yè wū。
夫君渺何处,流梦入江湖。fū jūn miǎo hé chù,liú mèng rù jiāng hú。

题灵芬馆图

许乃济

分湖湖水到门清,短棹移家有鹤迎。fēn hú hú shuǐ dào mén qīng,duǎn zhào yí jiā yǒu hè yíng。
偏解柔情为儿女,未妨傲骨见公卿。piān jiě róu qíng wèi ér nǚ,wèi fáng ào gǔ jiàn gōng qīng。
能贫即是诗人福,下笔还妨后世名。néng pín jí shì shī rén fú,xià bǐ hái fáng hòu shì míng。
铁笛红楼沉醉处,为谁肠断补新声。tiě dí hóng lóu chén zuì chù,wèi shuí cháng duàn bǔ xīn shēng。

偕友冒雪登江亭归至春云书屋小集

许乃济

几重烟树万人家,回首苍茫点暮鸦。jǐ zhòng yān shù wàn rén jiā,huí shǒu cāng máng diǎn mù yā。
泼墨倒衔天四角,飞花争拥路三叉。pō mò dào xián tiān sì jiǎo,fēi huā zhēng yōng lù sān chā。
遥峰孤立癯如鹤,古郭盘空曲似蛇。yáo fēng gū lì qú rú hè,gǔ guō pán kōng qū shì shé。
快马健儿今不见,只余蓑笠倚风斜。kuài mǎ jiàn ér jīn bù jiàn,zhǐ yú suō lì yǐ fēng xié。

偕友冒雪登江亭归至春云书屋小集

许乃济

亲向蓬山掣巨鳌,扶归笑指玉楼高。qīn xiàng péng shān chè jù áo,fú guī xiào zhǐ yù lóu gāo。
筝琵绣帐围春酒,笳鼓边城冷佩刀。zhēng pí xiù zhàng wéi chūn jiǔ,jiā gǔ biān chéng lěng pèi dāo。
短夜悲歌怜绿鬓,残年愁思到青袍。duǎn yè bēi gē lián lǜ bìn,cán nián chóu sī dào qīng páo。
梅花消息余香梦,不赋《间情》赋老饕。méi huā xiāo xī yú xiāng mèng,bù fù jiān qíng fù lǎo tāo。

琴坞旧庐钱别频伽兼山

许乃济

顽云沈沈障碧空,雷车夜发轰残冬。wán yún shěn shěn zhàng bì kōng,léi chē yè fā hōng cán dōng。
雪花融液作苦雨,万感楂丫如乱峰。xuě huā róng yè zuò kǔ yǔ,wàn gǎn zhā yā rú luàn fēng。
入门把臂忽倾倒,今日重逢郭有道。rù mén bǎ bì hū qīng dào,jīn rì zhòng féng guō yǒu dào。
如何便放湖边舟,识君苦迟别君早。rú hé biàn fàng hú biān zhōu,shí jūn kǔ chí bié jūn zǎo。
延陵公子翩然来,相看身世俱尘埃。yán líng gōng zi piān rán lái,xiāng kàn shēn shì jù chén āi。
下床动足各万里,不如且尽尊中醅。xià chuáng dòng zú gè wàn lǐ,bù rú qiě jǐn zūn zhōng pēi。
作歌赠君君已醉,画君穷途两行泪。zuò gē zèng jūn jūn yǐ zuì,huà jūn qióng tú liǎng xíng lèi。
悲欢聚散徒纷纷,一笑明蟾梦中坠。bēi huān jù sàn tú fēn fēn,yī xiào míng chán mèng zhōng zhuì。

拟孟东野闻砧

许乃济

新寒昨夜至,户户传哀砧。xīn hán zuó yè zhì,hù hù chuán āi zhēn。
秋风一万里,送入游子心。qiū fēng yī wàn lǐ,sòng rù yóu zi xīn。
不怨军门笳,不悲关塞笛。bù yuàn jūn mén jiā,bù bēi guān sāi dí。
如何枕戈者,泪满征衣滴。rú hé zhěn gē zhě,lèi mǎn zhēng yī dī。

拟孟东野闻砧

许乃济

寄书书不达,寄衣衣欲裂。jì shū shū bù dá,jì yī yī yù liè。
谁将一片声,敲落千山月。shuí jiāng yī piàn shēng,qiāo luò qiān shān yuè。
欲知声中悲,请看指上血。yù zhī shēng zhōng bēi,qǐng kàn zhǐ shàng xuè。
血指犹可浣,柰此双鬓雪。xuè zhǐ yóu kě huàn,nài cǐ shuāng bìn xuě。

将有岭南之行琴坞诸君饮钱于理安寺松巅阁赋诗留别

许乃济

春风欲白江上梅,春波鼓楫江边催。chūn fēng yù bái jiāng shàng méi,chūn bō gǔ jí jiāng biān cuī。
故人笑指湖山好,劝我且酌黄金罍。gù rén xiào zhǐ hú shān hǎo,quàn wǒ qiě zhuó huáng jīn léi。
停桡挈榼探幽壑,残雪峰峰聚银鹤。tíng ráo qiè kē tàn yōu hè,cán xuě fēng fēng jù yín hè。
万竿翠竹压空亭,百丈虬松拥高阁。wàn gān cuì zhú yā kōng tíng,bǎi zhàng qiú sōng yōng gāo gé。
倚阁长吟怯南望,酒痕狼藉增惆怅。yǐ gé zhǎng yín qiè nán wàng,jiǔ hén láng jí zēng chóu chàng。
桄榔烟冷鹧鸪啼,明日相思阻青嶂。guāng láng yān lěng zhè gū tí,míng rì xiāng sī zǔ qīng zhàng。
此阁此会何时忘,后约更待寒梅香。cǐ gé cǐ huì hé shí wàng,hòu yuē gèng dài hán méi xiāng。
圆蟾潜吐夜潮落,江天挥手云茫茫。yuán chán qián tǔ yè cháo luò,jiāng tiān huī shǒu yún máng máng。