古诗词

许钺

晚晴

许钺

骤点翻荷叶,依然放夕曛。zhòu diǎn fān hé yè,yī rán fàng xī xūn。
池收将退水,风揭欲开云。chí shōu jiāng tuì shuǐ,fēng jiē yù kāi yún。
槐树疏阴润,蝉声远唱闻。huái shù shū yīn rùn,chán shēng yuǎn chàng wén。
凭轩舒望眼,野色许平分。píng xuān shū wàng yǎn,yě sè xǔ píng fēn。

项三秋子招集湖舫分韵得扶字

许钺

夏浅胜春日,频烦折简呼。xià qiǎn shèng chūn rì,pín fán zhé jiǎn hū。
云开山耸翠,雨足水平湖。yún kāi shān sǒng cuì,yǔ zú shuǐ píng hú。
小艇收鱼笱,荒台剩鼠姑。xiǎo tǐng shōu yú gǒu,huāng tái shèng shǔ gū。
尚余豪兴在,藤杖不须扶。shàng yú háo xīng zài,téng zhàng bù xū fú。

七夕雨

许钺

不耐为文媚女牛,自甘才分拙如鸠。bù nài wèi wén mèi nǚ niú,zì gān cái fēn zhuō rú jiū。
频年赖有书堪曝,此夜惟应酒可酬。pín nián lài yǒu shū kān pù,cǐ yè wéi yīng jiǔ kě chóu。
蜥蜴咒来三尺雨,蟪蛄吟破一分秋。xī yì zhòu lái sān chǐ yǔ,huì gū yín pò yī fēn qiū。
问谁曾见天孙驾,辜负人间乞巧楼。wèn shuí céng jiàn tiān sūn jià,gū fù rén jiān qǐ qiǎo lóu。