古诗词

许梦青

得家报感作

许梦青

思去愁千缕,摊来信两封。sī qù chóu qiān lǚ,tān lái xìn liǎng fēng。
雄心随逝水,大事付飞淙。xióng xīn suí shì shuǐ,dà shì fù fēi cóng。
激愤眦长裂,悲歌发上冲。jī fèn zì zhǎng liè,bēi gē fā shàng chōng。
恨无三尺剑,藉手斩元凶。hèn wú sān chǐ jiàn,jí shǒu zhǎn yuán xiōng。

感赋

许梦青

丧乱偏多感,尘踪叹转蓬。sàng luàn piān duō gǎn,chén zōng tàn zhuǎn péng。
弟兄半零落,亲友各西东。dì xiōng bàn líng luò,qīn yǒu gè xī dōng。
世界鲸波滚,羁栖燕幕同。shì jiè jīng bō gǔn,jī qī yàn mù tóng。
天涯憔悴尽,顾影独书空。tiān yá qiáo cuì jǐn,gù yǐng dú shū kōng。

感赋

许梦青

搔首天难问,穷愁欲著书。sāo shǒu tiān nán wèn,qióng chóu yù zhù shū。
才疏仍橐笔,哭痛未回车。cái shū réng tuó bǐ,kū tòng wèi huí chē。
垒块销惟酒,风尘走似驴。lěi kuài xiāo wéi jiǔ,fēng chén zǒu shì lǘ。
何当无挂碍,息影入蓬庐。hé dāng wú guà ài,xī yǐng rù péng lú。

有感

许梦青

时事难言满目非,是谁颠倒庙堂几。shí shì nán yán mǎn mù fēi,shì shuí diān dào miào táng jǐ。
神州忽使成残缺,天下何堪问瘦肥。shén zhōu hū shǐ chéng cán quē,tiān xià hé kān wèn shòu féi。
纵有和戎无别策,应知覆辙有危机。zòng yǒu hé róng wú bié cè,yīng zhī fù zhé yǒu wēi jī。
海隅多少英雄泪,洒向长空作雨飞。hǎi yú duō shǎo yīng xióng lèi,sǎ xiàng zhǎng kōng zuò yǔ fēi。

秋思

许梦青

豪情愿逐五陵游,琴剑飘零志未酬。háo qíng yuàn zhú wǔ líng yóu,qín jiàn piāo líng zhì wèi chóu。
万里西风吹去雁,一天明月送行舟。wàn lǐ xī fēng chuī qù yàn,yī tiān míng yuè sòng xíng zhōu。
狂吟欲夺长江槊,沽酒难消野店秋。kuáng yín yù duó zhǎng jiāng shuò,gū jiǔ nán xiāo yě diàn qiū。
毕竟壮心浇不尽,拼将沉醉唱凉州。bì jìng zhuàng xīn jiāo bù jǐn,pīn jiāng chén zuì chàng liáng zhōu。

催菊

许梦青

准拟篱东放欲齐,提壶老圃夕阳低。zhǔn nǐ lí dōng fàng yù qí,tí hú lǎo pǔ xī yáng dī。
那知霜信迟枫外,故靳寒香度竹西。nà zhī shuāng xìn chí fēng wài,gù jìn hán xiāng dù zhú xī。
羯鼓未挝频寄语,新诗将就待留题。jié gǔ wèi wō pín jì yǔ,xīn shī jiāng jiù dài liú tí。
重阳有客曾相约,莫使行人负马蹄。zhòng yáng yǒu kè céng xiāng yuē,mò shǐ xíng rén fù mǎ tí。

感旧

许梦青

不堪回首旧山河,瀛海滔滔付逝波。bù kān huí shǒu jiù shān hé,yíng hǎi tāo tāo fù shì bō。
万户有烟皆劫火,三台无地不干戈。wàn hù yǒu yān jiē jié huǒ,sān tái wú dì bù gàn gē。
故交饮恨埋芳草,新鬼含冤哭女萝。gù jiāo yǐn hèn mái fāng cǎo,xīn guǐ hán yuān kū nǚ luó。
莫道英雄心便死,满腔热血此时多。mò dào yīng xióng xīn biàn sǐ,mǎn qiāng rè xuè cǐ shí duō。

春山

许梦青

不须一笑也嫣然,卅六芙蓉二月天。bù xū yī xiào yě yān rán,sà liù fú róng èr yuè tiān。
绿到平芜青到郭,晚宜夕照晓宜□。lǜ dào píng wú qīng dào guō,wǎn yí xī zhào xiǎo yí。
美人窈窕姿多妙,花草精神态转妍。měi rén yǎo tiǎo zī duō miào,huā cǎo jīng shén tài zhuǎn yán。
最是桃源春更好,满溪红雨武陵船。zuì shì táo yuán chūn gèng hǎo,mǎn xī hóng yǔ wǔ líng chuán。

春山

许梦青

图画天开淡冶真,浑疑绝代有佳人。tú huà tiān kāi dàn yě zhēn,hún yí jué dài yǒu jiā rén。
岚光过雨眉添黛,草色含□口带颦。lán guāng guò yǔ méi tiān dài,cǎo sè hán kǒu dài pín。
态比夏云多变幻,形同秋水□精神。tài bǐ xià yún duō biàn huàn,xíng tóng qiū shuǐ jīng shén。
倘教点染王维笔,雾髻风鬟更绝伦。tǎng jiào diǎn rǎn wáng wéi bǐ,wù jì fēng huán gèng jué lún。

鸡声

许梦青

登坛一唤已称雄,万户千门处处通。dēng tán yī huàn yǐ chēng xióng,wàn hù qiān mén chù chù tōng。
唱彻桃都呼海日,鸣从威穴坠天风。chàng chè táo dōu hū hǎi rì,míng cóng wēi xué zhuì tiān fēng。
惊残短梦遄征外,触发豪情起舞中。jīng cán duǎn mèng chuán zhēng wài,chù fā háo qíng qǐ wǔ zhōng。
我爱神仙云里种,先声长得踞高空。wǒ ài shén xiān yún lǐ zhǒng,xiān shēng zhǎng dé jù gāo kōng。

鸡声

许梦青

不甘雌伏愿雄鸣,占尽人间第一声。bù gān cí fú yuàn xióng míng,zhàn jǐn rén jiān dì yī shēng。
有力唤回今古梦,无心数遍短长更。yǒu lì huàn huí jīn gǔ mèng,wú xīn shù biàn duǎn zhǎng gèng。
逃亡幸脱怜公子,起舞齐驱促祖生。táo wáng xìng tuō lián gōng zi,qǐ wǔ qí qū cù zǔ shēng。
从此预期天下白,谈经聊可答升平。cóng cǐ yù qī tiān xià bái,tán jīng liáo kě dá shēng píng。

苦疫行

许梦青

不幸生斯世,苦疫甚苦贼。bù xìng shēng sī shì,kǔ yì shén kǔ zéi。
苦贼犹可避,苦疫无处匿。kǔ zéi yóu kě bì,kǔ yì wú chù nì。
非怕匿之招祸胎,只怕警察巡查来。fēi pà nì zhī zhāo huò tāi,zhǐ pà jǐng chá xún chá lái。
巡查日四出,欲匿患不密。xún chá rì sì chū,yù nì huàn bù mì。
一旦查有病疫者,閤家闭之至七日。yī dàn chá yǒu bìng yì zhě,gé jiā bì zhī zhì qī rì。
七日之中或再病,牢守严防必二七。qī rì zhī zhōng huò zài bìng,láo shǒu yán fáng bì èr qī。
严防牢守无穷期,不使家人偶亡逸。yán fáng láo shǒu wú qióng qī,bù shǐ jiā rén ǒu wáng yì。
意恐亡逸传染多,偷生无路奈民何。yì kǒng wáng yì chuán rǎn duō,tōu shēng wú lù nài mín hé。
民生到此计已蹙,爱护无端当杀戮。mín shēng dào cǐ jì yǐ cù,ài hù wú duān dāng shā lù。
病疫之家不敢声,死疫之家不敢哭。bìng yì zhī jiā bù gǎn shēng,sǐ yì zhī jiā bù gǎn kū。
不经丧乱苦,不识升平福。bù jīng sàng luàn kǔ,bù shí shēng píng fú。
不遇旧恩宽,不知新法酷。bù yù jiù ēn kuān,bù zhī xīn fǎ kù。
吁嗟乎,不见偷生见偷死,从古所无今独始。xū jiē hū,bù jiàn tōu shēng jiàn tōu sǐ,cóng gǔ suǒ wú jīn dú shǐ。

重赋

许梦青

厥赋分上下,生民非病民。jué fù fēn shàng xià,shēng mín fēi bìng mín。
民以食为天,终岁劳其身。mín yǐ shí wèi tiān,zhōng suì láo qí shēn。
吹豳祈大有,奉君兼奉亲。chuī bīn qí dà yǒu,fèng jūn jiān fèng qīn。
四海为一家,中国为一人。sì hǎi wèi yī jiā,zhōng guó wèi yī rén。
击壤歌帝力,率土皆王臣。jī rǎng gē dì lì,lǜ tǔ jiē wáng chén。
执冰释甲嬉,皆以游情论。zhí bīng shì jiǎ xī,jiē yǐ yóu qíng lùn。
红粟储仓廪,补助时拊循。hóng sù chǔ cāng lǐn,bǔ zhù shí fǔ xún。
力穑望有秋,省耕当及春。lì sè wàng yǒu qiū,shěng gēng dāng jí chūn。
输将恐或后,岂敢较斤斤。shū jiāng kǒng huò hòu,qǐ gǎn jiào jīn jīn。
秉穗寡妇利,疆里田畯巡。bǐng suì guǎ fù lì,jiāng lǐ tián jùn xún。
胡为贪酷吏,追呼遍乡村。hú wèi tān kù lì,zhuī hū biàn xiāng cūn。
吁天哀出执,子妇逃纷纷。xū tiān āi chū zhí,zi fù táo fēn fēn。
民病苛政苛,何由得饱温。mín bìng kē zhèng kē,hé yóu dé bǎo wēn。
须知正供粟,粒粒皆苦辛。xū zhī zhèng gōng sù,lì lì jiē kǔ xīn。
须恤安分农,最畏入公门。xū xù ān fēn nóng,zuì wèi rù gōng mén。
取之逾常则,数倍屯田屯。qǔ zhī yú cháng zé,shù bèi tún tián tún。
损下以益上,可怜狱吏尊。sǔn xià yǐ yì shàng,kě lián yù lì zūn。
夺我盘中飧,博尔分外珍。duó wǒ pán zhōng sūn,bó ěr fēn wài zhēn。
未及书上考,华屋生劫尘。wèi jí shū shàng kǎo,huá wū shēng jié chén。

立碑

许梦青

吁嗟哀世衰,功名先陵夷。xū jiē āi shì shuāi,gōng míng xiān líng yí。
有司无贤否,皆立德政碑。yǒu sī wú xián fǒu,jiē lì dé zhèng bēi。
服忽膺獬豸,殊更摩牟尼。fú hū yīng xiè zhì,shū gèng mó móu ní。
所轻在民命,所重在金赀。suǒ qīng zài mín mìng,suǒ zhòng zài jīn zī。
颁作下车日,论定盖棺时。bān zuò xià chē rì,lùn dìng gài guān shí。
但得上官喜,那计同僚嗤。dàn dé shàng guān xǐ,nà jì tóng liáo chī。
故为怪异行,将信更将疑。gù wèi guài yì xíng,jiāng xìn gèng jiāng yí。
涂改生民句,安排谀墓词。tú gǎi shēng mín jù,ān pái yú mù cí。
峨峨峙屃赑,申申詈孤嫠。é é zhì xì bì,shēn shēn lì gū lí。
训违清慎勤,险占需颂师。xùn wéi qīng shèn qín,xiǎn zhàn xū sòng shī。
为君谢逋客,车谁攀路歧。wèi jūn xiè bū kè,chē shuí pān lù qí。
牛角砺碑石,龟趺沉江湄。niú jiǎo lì bēi shí,guī fū chén jiāng méi。
古来循良吏,勋业青史垂。gǔ lái xún liáng lì,xūn yè qīng shǐ chuí。
贤否在舆论,片石那得知。xián fǒu zài yú lùn,piàn shí nà dé zhī。

积谷待价歌

许梦青

台阳向为产禾区,一年耕种三年馀。tái yáng xiàng wèi chǎn hé qū,yī nián gēng zhǒng sān nián yú。
设陴蓄水水潆纾,足御旱涝勤耰锄。shè pí xù shuǐ shuǐ yíng shū,zú yù hàn lào qín yōu chú。
东南其亩皆丰腴,上供正粟资军需。dōng nán qí mǔ jiē fēng yú,shàng gōng zhèng sù zī jūn xū。
馀米运省济民居,兼及西浙与东吴。yú mǐ yùn shěng jì mín jū,jiān jí xī zhè yǔ dōng wú。
迩来海上聚萑苻,运米出洋多疏虞。ěr lái hǎi shàng jù huán fú,yùn mǐ chū yáng duō shū yú。
待价居奇奸商储,斗米千钱庚癸呼。dài jià jū qí jiān shāng chǔ,dòu mǐ qiān qián gēng guǐ hū。
皇天震怒禁雨濡,旱魃为虐良苗枯。huáng tiān zhèn nù jìn yǔ rú,hàn bá wèi nüè liáng miáo kū。
齐民同声叹何辜,麻衣如雪祷街衢。qí mín tóng shēng tàn hé gū,má yī rú xuě dǎo jiē qú。
蒿目时艰吁嗟吁,荒年积谷胡为乎。hāo mù shí jiān xū jiē xū,huāng nián jī gǔ hú wèi hū。
贫者仰屋釜游鱼,饥肠辘辘驱雷车。pín zhě yǎng wū fǔ yóu yú,jī cháng lù lù qū léi chē。
鸠形鹄面填沟渠,长官不问严催租。jiū xíng gǔ miàn tián gōu qú,zhǎng guān bù wèn yán cuī zū。
酷刑敲扑震堂隅,鸿雁嗷鸣哀逃逋。kù xíng qiāo pū zhèn táng yú,hóng yàn áo míng āi táo bū。
嗟予砚田久荒芜,并日而食食且无。jiē yǔ yàn tián jiǔ huāng wú,bìng rì ér shí shí qiě wú。
敝衣日典百青蚨,粗粝熬粥胜醍醐。bì yī rì diǎn bǎi qīng fú,cū lì áo zhōu shèng tí hú。
好月一轮上窗疏,好风一榻梦蘧蘧。hǎo yuè yī lún shàng chuāng shū,hǎo fēng yī tà mèng qú qú。
闭门快读神仙书,饮冰辟谷游方壶。bì mén kuài dú shén xiān shū,yǐn bīng pì gǔ yóu fāng hú。
遍洒玉禾如明珠,宜尔室家乐妻孥。biàn sǎ yù hé rú míng zhū,yí ěr shì jiā lè qī nú。

即事

许梦青

年来豪气独纵横,醉里高谈四座惊。nián lái háo qì dú zòng héng,zuì lǐ gāo tán sì zuò jīng。
自惜此身还自壮,敢将白眼傲公卿。zì xī cǐ shēn hái zì zhuàng,gǎn jiāng bái yǎn ào gōng qīng。
勘破中忙误此生,故耽诗酒不争名。kān pò zhōng máng wù cǐ shēng,gù dān shī jiǔ bù zhēng míng。
为言世上劳劳者,从此无教俗虑萦。wèi yán shì shàng láo láo zhě,cóng cǐ wú jiào sú lǜ yíng。
为爱园林养性情,一生清福艳春明。wèi ài yuán lín yǎng xìng qíng,yī shēng qīng fú yàn chūn míng。
何修更作司香尉,闲把名花细品评。hé xiū gèng zuò sī xiāng wèi,xián bǎ míng huā xì pǐn píng。

哭施仁思孝廉

许梦青

凶音忽逐海潮来,天半愁云结不开。xiōng yīn hū zhú hǎi cháo lái,tiān bàn chóu yún jié bù kāi。
到耳飞霜三伏月,惊心旱地一声雷。dào ěr fēi shuāng sān fú yuè,jīng xīn hàn dì yī shēng léi。
未消气运兴衰感,已负乾坤干济才。wèi xiāo qì yùn xīng shuāi gǎn,yǐ fù qián kūn gàn jì cái。
怨魄料应思故土,枝头定化子规哀。yuàn pò liào yīng sī gù tǔ,zhī tóu dìng huà zi guī āi。
与谁击楫誓中流,独负苍生百万忧。yǔ shuí jī jí shì zhōng liú,dú fù cāng shēng bǎi wàn yōu。
有志将军难系越,无聊王粲悔依刘。yǒu zhì jiāng jūn nán xì yuè,wú liáo wáng càn huǐ yī liú。
雄文犹发经天焰,傲骨难为浊世留。xióng wén yóu fā jīng tiān yàn,ào gǔ nán wèi zhuó shì liú。
见说骑鲸东海去,一时草木尽生愁。jiàn shuō qí jīng dōng hǎi qù,yī shí cǎo mù jǐn shēng chóu。
每感恩私国士怜,相将大地扫狼烟。měi gǎn ēn sī guó shì lián,xiāng jiāng dà dì sǎo láng yān。
我惭磨盾随人后,公肯著鞭让祖先。wǒ cán mó dùn suí rén hòu,gōng kěn zhù biān ràng zǔ xiān。
大厦奈难支一木,孤坟从此了千年。dà shà nài nán zhī yī mù,gū fén cóng cǐ le qiān nián。
平生奇气埋非易,应发光芒夜烛天。píng shēng qí qì mái fēi yì,yīng fā guāng máng yè zhú tiān。
三年渡海奉慈闱,东望应多泪雨飞。sān nián dù hǎi fèng cí wéi,dōng wàng yīng duō lèi yǔ fēi。
病竟梦鸡成不起,魂如化鹤总愁归。bìng jìng mèng jī chéng bù qǐ,hún rú huà hè zǒng chóu guī。
天心时事真难测,城郭人民半已非。tiān xīn shí shì zhēn nán cè,chéng guō rén mín bàn yǐ fēi。
热血满腔无处诉,感恩知己独沾衣。rè xuè mǎn qiāng wú chù sù,gǎn ēn zhī jǐ dú zhān yī。
鲲鹏衔奋九霄翰,谁识胸中有范韩。kūn péng xián fèn jiǔ xiāo hàn,shuí shí xiōng zhōng yǒu fàn hán。
毕竟志高尚忤俗,多因才大未为官。bì jìng zhì gāo shàng wǔ sú,duō yīn cái dà wèi wèi guān。
一生实行完人少,百折刚肠入世难。yī shēng shí xíng wán rén shǎo,bǎi zhé gāng cháng rù shì nán。
天与数奇兼命短,不教上策计全安。tiān yǔ shù qí jiān mìng duǎn,bù jiào shàng cè jì quán ān。
不堪回首忆当时,一诀翻成永别离。bù kān huí shǒu yì dāng shí,yī jué fān chéng yǒng bié lí。
前辈风流今顿尽,古贤气谊世还谁。qián bèi fēng liú jīn dùn jǐn,gǔ xián qì yì shì hái shuí。
吾生有恨频看剑,公去何人为定诗。wú shēng yǒu hèn pín kàn jiàn,gōng qù hé rén wèi dìng shī。
万里海天千点泪,只□樽酒吊江湄。wàn lǐ hǎi tiān qiān diǎn lèi,zhǐ zūn jiǔ diào jiāng méi。
前无往古后无今,抱负谁能识浅深。qián wú wǎng gǔ hòu wú jīn,bào fù shuí néng shí qiǎn shēn。
每遇穷途常解橐,时逢佳士辄倾襟。měi yù qióng tú cháng jiě tuó,shí féng jiā shì zhé qīng jīn。
贫偏爱客常悬榻,诗独惊人合铸金。pín piān ài kè cháng xuán tà,shī dú jīng rén hé zhù jīn。
愧我粗才难作传,微吟聊壮一生心。kuì wǒ cū cái nán zuò chuán,wēi yín liáo zhuàng yī shēng xīn。
闻骑箕尾出尘寰,想叩刚风上帝关。wén qí jī wěi chū chén huán,xiǎng kòu gāng fēng shàng dì guān。
难得美人甘死报,谁令壮士不生还。nán dé měi rén gān sǐ bào,shuí lìng zhuàng shì bù shēng hái。
创深冀挽天心转,力竭终忧国步艰。chuàng shēn jì wǎn tiān xīn zhuǎn,lì jié zhōng yōu guó bù jiān。
抱此三年应郁郁,故教饮恨入冥间。bào cǐ sān nián yīng yù yù,gù jiào yǐn hèn rù míng jiān。
不信昆明有劫灰,忍将逝水九牛回。bù xìn kūn míng yǒu jié huī,rěn jiāng shì shuǐ jiǔ niú huí。
惊天手为支危出,避地家全脱险来。jīng tiān shǒu wèi zhī wēi chū,bì dì jiā quán tuō xiǎn lái。
渡海高人方草莽,应星徵士忽尘埃。dù hǎi gāo rén fāng cǎo mǎng,yīng xīng zhēng shì hū chén āi。
杜陵野老忧时切,我欲吟诗补七哀。dù líng yě lǎo yōu shí qiè,wǒ yù yín shī bǔ qī āi。
帝书徵向白云乡,抛却高年总断肠。dì shū zhēng xiàng bái yún xiāng,pāo què gāo nián zǒng duàn cháng。
后嗣谁培兰茁秀,前程空了桂花香。hòu sì shuí péi lán zhuó xiù,qián chéng kōng le guì huā xiāng。
公当地下驱羊豕,我尚人间伴虎狼。gōng dāng dì xià qū yáng shǐ,wǒ shàng rén jiān bàn hǔ láng。
何日扁舟浮海去,冢头并吊两鸳鸯。hé rì biǎn zhōu fú hǎi qù,zhǒng tóu bìng diào liǎng yuān yāng。

山居杂咏

许梦青

移家住深山,白云长在户。yí jiā zhù shēn shān,bái yún zhǎng zài hù。
有时云飞去,化作人间雨。yǒu shí yún fēi qù,huà zuò rén jiān yǔ。
移家住深山,闲岚时相就。yí jiā zhù shēn shān,xián lán shí xiāng jiù。
一虫吟秋先,人与诗俱瘦。yī chóng yín qiū xiān,rén yǔ shī jù shòu。

读书灯

许梦青

鸡窗独坐每邀君,继日空成不世勋。jī chuāng dú zuò měi yāo jūn,jì rì kōng chéng bù shì xūn。
只眼遍窥天禄秘,寸心尽照石渠文。zhǐ yǎn biàn kuī tiān lù mì,cùn xīn jǐn zhào shí qú wén。
人夸暗室光明地,我道熙朝纠缦云。rén kuā àn shì guāng míng dì,wǒ dào xī cháo jiū màn yún。
还有馀辉能射斗,压低剑气夜中分。hái yǒu yú huī néng shè dòu,yā dī jiàn qì yè zhōng fēn。
白地光明是我师,忆来有味是儿时。bái dì guāng míng shì wǒ shī,yì lái yǒu wèi shì ér shí。
辛勤到底无人识,甘苦唯应让子知。xīn qín dào dǐ wú rén shí,gān kǔ wéi yīng ràng zi zhī。
一点丹心星耿耿,千秋青眼月迟迟。yī diǎn dān xīn xīng gěng gěng,qiān qiū qīng yǎn yuè chí chí。
夜阑还得生花梦,曾见文通绝妙词。yè lán hái dé shēng huā mèng,céng jiàn wén tōng jué miào cí。