古诗词

梁玉绳

春暮自吴门至松江

梁玉绳

欲共春风语,轻舟逐鸟飞。yù gòng chūn fēng yǔ,qīng zhōu zhú niǎo fēi。
落花沽酒店,芳草钓鱼矶。luò huā gū jiǔ diàn,fāng cǎo diào yú jī。
平野天边尽,遥山烟外微。píng yě tiān biān jǐn,yáo shān yān wài wēi。
村童挑荠菜,笑趁夕阳归。cūn tóng tiāo jì cài,xiào chèn xī yáng guī。

春暮自吴门至松江

梁玉绳

忽听吴歌起,歌声趁轧哑。hū tīng wú gē qǐ,gē shēng chèn yà yǎ。
残潮随去艇,远树带飞鸦。cán cháo suí qù tǐng,yuǎn shù dài fēi yā。
几点过云雨,新枝闰月花。jǐ diǎn guò yún yǔ,xīn zhī rùn yuè huā。
溪湾将泊处,挂网两三家。xī wān jiāng pō chù,guà wǎng liǎng sān jiā。

得王栗臣孝廉札奉寄

梁玉绳

燕北书传一雁过,年华每自惜蹉跎。yàn běi shū chuán yī yàn guò,nián huá měi zì xī cuō tuó。
尘埃袍草功名薄,风雨槐花涕泪多。chén āi páo cǎo gōng míng báo,fēng yǔ huái huā tì lèi duō。
已是言愁推卫玠,那逢荐士有常何。yǐ shì yán chóu tuī wèi jiè,nà féng jiàn shì yǒu cháng hé。
剧怜都讲谈经处,岁月相思发浩歌。jù lián dōu jiǎng tán jīng chù,suì yuè xiāng sī fā hào gē。

翠云草和王栗臣孝廉韵

梁玉绳

剪得幽崖一片云,云生芳草翠交纷。jiǎn dé yōu yá yī piàn yún,yún shēng fāng cǎo cuì jiāo fēn。
墙阴最好经微雨,亭角偏宜揽夕曛。qiáng yīn zuì hǎo jīng wēi yǔ,tíng jiǎo piān yí lǎn xī xūn。
回匝色连青绮幄,蒙茸光泛碧罗裙。huí zā sè lián qīng qǐ wò,méng rōng guāng fàn bì luó qún。
海棠蕉树凭相赏,非雾非烟澹不分。hǎi táng jiāo shù píng xiāng shǎng,fēi wù fēi yān dàn bù fēn。

同应叔雅及仲雅丈往毗陵过黄埠墩坐篷顶玩月小饮

梁玉绳

风声飒飒吹帆樯,菰蒲夹岸如人长。fēng shēng sà sà chuī fān qiáng,gū pú jiā àn rú rén zhǎng。
行尽菰蒲凡几曲,船头船尾明月光。xíng jǐn gū pú fán jǐ qū,chuán tóu chuán wěi míng yuè guāng。
月光照彻篷窗几,惊醒幽人夜半起。yuè guāng zhào chè péng chuāng jǐ,jīng xǐng yōu rén yè bàn qǐ。
不坐舟中坐舟顶,恍然身在层霄里。bù zuò zhōu zhōng zuò zhōu dǐng,huǎng rán shēn zài céng xiāo lǐ。
应君轩爽张君豪,仰天大笑倾金舠。yīng jūn xuān shuǎng zhāng jūn háo,yǎng tiān dà xiào qīng jīn dāo。
余沥还将洒湖水,欲把明湖变浊醪。yú lì hái jiāng sǎ hú shuǐ,yù bǎ míng hú biàn zhuó láo。
是时残魄没幽岭,坐久水风侵袂冷。shì shí cán pò méi yōu lǐng,zuò jiǔ shuǐ fēng qīn mèi lěng。
万蛙声里一孤舟,东方欲白星辰静。wàn wā shēng lǐ yī gū zhōu,dōng fāng yù bái xīng chén jìng。

古意寄汤吉甫

梁玉绳

故衣未可弃,故人未可忘。gù yī wèi kě qì,gù rén wèi kě wàng。
衣故身所便,人故情益长。yī gù shēn suǒ biàn,rén gù qíng yì zhǎng。
自君长安去,谁与共翱翔。zì jūn zhǎng ān qù,shuí yǔ gòng áo xiáng。
登高望四野,烟水苍茫茫。dēng gāo wàng sì yě,yān shuǐ cāng máng máng。
愿随北飞鸟,扶摇到君旁。yuàn suí běi fēi niǎo,fú yáo dào jūn páng。
君旁不可到,风急毛羽伤。jūn páng bù kě dào,fēng jí máo yǔ shāng。
缁尘三十丈,素衣变玄裳。zī chén sān shí zhàng,sù yī biàn xuán shang。
长安非易居,何不归故乡。zhǎng ān fēi yì jū,hé bù guī gù xiāng。

读王谷原比部遗稿

梁玉绳

先生读书万卷破,可怜一字不求饿。xiān shēng dú shū wàn juǎn pò,kě lián yī zì bù qiú è。
块垒惟将杯酒浇,孤咏幽吟少人和。kuài lěi wéi jiāng bēi jiǔ jiāo,gū yǒng yōu yín shǎo rén hé。
中年奔走向长安,长安热客冷眼看。zhōng nián bēn zǒu xiàng zhǎng ān,zhǎng ān rè kè lěng yǎn kàn。
往来素心只三四,哀歌击筑相鸣弹。wǎng lái sù xīn zhǐ sān sì,āi gē jī zhù xiāng míng dàn。
久之入直中书省,涕长一尺衣衾冷。jiǔ zhī rù zhí zhōng shū shěng,tì zhǎng yī chǐ yī qīn lěng。
旋复对策改郎官,不乐文书乐闲静。xuán fù duì cè gǎi láng guān,bù lè wén shū lè xián jìng。
翻然便赋《归去来》,老屋数间门不开。fān rán biàn fù guī qù lái,lǎo wū shù jiān mén bù kāi。
家徒壁立何所有,但有及榻青青苔。jiā tú bì lì hé suǒ yǒu,dàn yǒu jí tà qīng qīng tái。
忆昔京华暂侨寄,我时幼小犹能记。yì xī jīng huá zàn qiáo jì,wǒ shí yòu xiǎo yóu néng jì。
频向床头索纸笔,东涂西抹供游戏。pín xiàng chuáng tóu suǒ zhǐ bǐ,dōng tú xī mǒ gōng yóu xì。
悲哉转瞬几经秋,先生修文归玉楼。bēi zāi zhuǎn shùn jǐ jīng qiū,xiān shēng xiū wén guī yù lóu。
人间万事半陈迹,如露如电如水沤。rén jiān wàn shì bàn chén jì,rú lù rú diàn rú shuǐ ōu。
留传手稿千番纸,身后空名惟此耳。liú chuán shǒu gǎo qiān fān zhǐ,shēn hòu kōng míng wéi cǐ ěr。
诗能穷人穷益工,自古才人皆若是。shī néng qióng rén qióng yì gōng,zì gǔ cái rén jiē ruò shì。