古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
许燕珍
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
念奴娇·新柳
清
:
许燕珍
桥边陌上,看如画一抹,层层绿绮。
qiáo biān mò shàng,kàn rú huà yī mǒ,céng céng lǜ qǐ。
轻暖轻寒时最好,荡扬碧波新水。
qīng nuǎn qīng hán shí zuì hǎo,dàng yáng bì bō xīn shuǐ。
嫩叶梳烟,软条掠雨,细细丝难理。
nèn yè shū yān,ruǎn tiáo lüè yǔ,xì xì sī nán lǐ。
瘦腰半捻,如何载得春起。
shòu yāo bàn niǎn,rú hé zài dé chūn qǐ。
最爱柔态纤盈,向人绰约,摇曳欺桃李。
zuì ài róu tài xiān yíng,xiàng rén chuò yuē,yáo yè qī táo lǐ。
寒食未过刚二月,小似簸钱年纪。
hán shí wèi guò gāng èr yuè,xiǎo shì bǒ qián nián jì。
别馆休攀,离亭莫折,留取东风里。
bié guǎn xiū pān,lí tíng mò zhé,liú qǔ dōng fēng lǐ。
谁吹羌笛,有人愁正无已。
shuí chuī qiāng dí,yǒu rén chóu zhèng wú yǐ。
AI赏析
题浔阳送客图
清
:
许燕珍
月冷风清两岸秋,琵琶一曲感江州。
yuè lěng fēng qīng liǎng àn qiū,pí pá yī qū gǎn jiāng zhōu。
天涯不少无情客,岂独商人重利游。
tiān yá bù shǎo wú qíng kè,qǐ dú shāng rén zhòng lì yóu。
AI赏析
古镜
清
:
许燕珍
斑斑绿绣土花蚀,首山之铜鬼工凿。
bān bān lǜ xiù tǔ huā shí,shǒu shān zhī tóng guǐ gōng záo。
背铸篆籀人不识,持向九天问苍颉。
bèi zhù zhuàn zhòu rén bù shí,chí xiàng jiǔ tiān wèn cāng jié。
云是汉时波祗国中物,森森寒气侵两眸。
yún shì hàn shí bō zhī guó zhōng wù,sēn sēn hán qì qīn liǎng móu。
石破云缺天雨秋,莫悬高台最上头。
shí pò yún quē tiān yǔ qiū,mò xuán gāo tái zuì shàng tóu。
肝胆照见秦女愁,又惊山鬼魑魅啼啾啾。
gān dǎn zhào jiàn qín nǚ chóu,yòu jīng shān guǐ chī mèi tí jiū jiū。
AI赏析