古诗词

章上弼

葛岭

章上弼

蟾蜍静吸初阳日,蟋蟀秋鸣半壁天。chán chú jìng xī chū yáng rì,xī shuài qiū míng bàn bì tiān。
一种江山两遭际,忽然富贵忽神仙。yī zhǒng jiāng shān liǎng zāo jì,hū rán fù guì hū shén xiān。

啼饥行

章上弼

一旱逾两年,一水又三月。yī hàn yú liǎng nián,yī shuǐ yòu sān yuè。
雨旸既失时,灾荒遂迭出。yǔ yáng jì shī shí,zāi huāng suì dié chū。
自从入秋来,良田再沦没。zì cóng rù qiū lái,liáng tián zài lún méi。
堤防岂不严,所苦人力竭。dī fáng qǐ bù yán,suǒ kǔ rén lì jié。
秋场禾不登,日渐生计拙。qiū chǎng hé bù dēng,rì jiàn shēng jì zhuō。
比邻八九家,薄暮炊烟绝。bǐ lín bā jiǔ jiā,báo mù chuī yān jué。
侧耳闻啼饥,伤心难具述。cè ěr wén tí jī,shāng xīn nán jù shù。
因思良有司,救荒岂无术。yīn sī liáng yǒu sī,jiù huāng qǐ wú shù。
救荒救已荒,所操术已末。jiù huāng jiù yǐ huāng,suǒ cāo shù yǐ mò。
要在裕其原,勿使有所缺。yào zài yù qí yuán,wù shǐ yǒu suǒ quē。
因事课惰勤,尽心及沟洫。yīn shì kè duò qín,jǐn xīn jí gōu xù。
催科鞭扑宽,民得食其力。cuī kē biān pū kuān,mín dé shí qí lì。
先事不绸缪,后悔徒操切。xiān shì bù chóu móu,hòu huǐ tú cāo qiè。
琐琐乡里间,贫富相赡恤。suǒ suǒ xiāng lǐ jiān,pín fù xiāng shàn xù。
盖藏亦无多,人众不易活。gài cáng yì wú duō,rén zhòng bù yì huó。
谁指千石囷,聊尔济仓卒。shuí zhǐ qiān shí qūn,liáo ěr jì cāng zú。
慨此念哀鸿,浩歌肠内热。kǎi cǐ niàn āi hóng,hào gē cháng nèi rè。
天心本仁爱,愿民足衣食。tiān xīn běn rén ài,yuàn mín zú yī shí。
胡为降鞠凶,荡及万家室。hú wèi jiàng jū xiōng,dàng jí wàn jiā shì。
粟贵性命贱,攘夺恐骚屑。sù guì xìng mìng jiàn,rǎng duó kǒng sāo xiè。
履霜思坚冰,忧怀何时辍。lǚ shuāng sī jiān bīng,yōu huái hé shí chuò。