古诗词

章元治

嫁次女素丝作二首

章元治

幼读葩经第一章,河洲起化义能详。yòu dú pā jīng dì yī zhāng,hé zhōu qǐ huà yì néng xiáng。
相攸如我诚苛刻,误汝愆期已久长。xiāng yōu rú wǒ chéng kē kè,wù rǔ qiān qī yǐ jiǔ zhǎng。
看到夭桃花绚烂,料来秾李品端庄。kàn dào yāo táo huā xuàn làn,liào lái nóng lǐ pǐn duān zhuāng。
雍雍鸣雁行亲迎,六礼完成好肃妆。yōng yōng míng yàn xíng qīn yíng,liù lǐ wán chéng hǎo sù zhuāng。

嫁次女素丝作二首

章元治

敬戒毋违母命之,阿翁庭训寓新诗。jìng jiè wú wéi mǔ mìng zhī,ā wēng tíng xùn yù xīn shī。
堂前萱草忧宜解,衣里芦花冷要知。táng qián xuān cǎo yōu yí jiě,yī lǐ lú huā lěng yào zhī。
内则一篇常诵习,大家七诫莫忘遗。nèi zé yī piān cháng sòng xí,dà jiā qī jiè mò wàng yí。
百年好合从今始,不比深闺作女时。bǎi nián hǎo hé cóng jīn shǐ,bù bǐ shēn guī zuò nǚ shí。

长沙陈述庐大令瞻麓图

章元治

遍走天涯三十霜,家园风景苦难忘。biàn zǒu tiān yá sān shí shuāng,jiā yuán fēng jǐng kǔ nán wàng。
潭州太守留遗迹,戎幕参军忆故乡。tán zhōu tài shǒu liú yí jì,róng mù cān jūn yì gù xiāng。
豪气元龙诗草富,传神痴虎笔花香。háo qì yuán lóng shī cǎo fù,chuán shén chī hǔ bǐ huā xiāng。
顾瞻闾墓心诚切,整顿乾坤事正忙。gù zhān lǘ mù xīn chéng qiè,zhěng dùn qián kūn shì zhèng máng。

读徐素庵先生慎馀斋诗集谨题二律

章元治

劫火馀生鬓发斑,升平重庆返乡关。jié huǒ yú shēng bìn fā bān,shēng píng zhòng qìng fǎn xiāng guān。
能忘名利心情淡,恰比神仙岁月闲。néng wàng míng lì xīn qíng dàn,qià bǐ shén xiān suì yuè xián。
自古高风推叔胄,至今真面识卢山。zì gǔ gāo fēng tuī shū zhòu,zhì jīn zhēn miàn shí lú shān。
新诗一卷谁为敌,位置元来李杜间。xīn shī yī juǎn shuí wèi dí,wèi zhì yuán lái lǐ dù jiān。

读徐素庵先生慎馀斋诗集谨题二律

章元治

世路崎岖总不平,先生窥破此中情。shì lù qí qū zǒng bù píng,xiān shēng kuī pò cǐ zhōng qíng。
家贫自觉心常泰,世浊何妨我独清。jiā pín zì jué xīn cháng tài,shì zhuó hé fáng wǒ dú qīng。
满眼浮云任来去,盟心白水最分明。mǎn yǎn fú yún rèn lái qù,méng xīn bái shuǐ zuì fēn míng。
南州高士今犹在,岂仅诗篇系重轻。nán zhōu gāo shì jīn yóu zài,qǐ jǐn shī piān xì zhòng qīng。

题谢孝子

章元治

小人有母病不已,十载之中时卧起。xiǎo rén yǒu mǔ bìng bù yǐ,shí zài zhī zhōng shí wò qǐ。
延求仓扁两三人,蔘苓供奉寻常例。yán qiú cāng biǎn liǎng sān rén,shēn líng gōng fèng xún cháng lì。
展拜公图愧何似,如公方足为人子。zhǎn bài gōng tú kuì hé shì,rú gōng fāng zú wèi rén zi。
衣不解带十八年,十八年如一日耳。yī bù jiě dài shí bā nián,shí bā nián rú yī rì ěr。
一日之中十二时,十二时中泪不止。yī rì zhī zhōng shí èr shí,shí èr shí zhōng lèi bù zhǐ。
愁容又怕阿娘知,笑语温和慰母慈。chóu róng yòu pà ā niáng zhī,xiào yǔ wēn hé wèi mǔ cí。
评量药物公知医,护持寒暑亦易为。píng liàng yào wù gōng zhī yī,hù chí hán shǔ yì yì wèi。
最难曲折细微处,有病还如未病时。zuì nán qū zhé xì wēi chù,yǒu bìng hái rú wèi bìng shí。
阿娘之心最痛儿,见儿劳瘁心伤悲。ā niáng zhī xīn zuì tòng ér,jiàn ér láo cuì xīn shāng bēi。
夜深人静驱儿睡,公谓阿娘儿不疲。yè shēn rén jìng qū ér shuì,gōng wèi ā niáng ér bù pí。
打叠精神颜色怡,形影何能片刻离。dǎ dié jīng shén yán sè yí,xíng yǐng hé néng piàn kè lí。
疾苦渐忘阿娘喜,公言子职当如是。jí kǔ jiàn wàng ā niáng xǐ,gōng yán zi zhí dāng rú shì。
妙手何来老画师,传神都在丹青里。miào shǒu hé lái lǎo huà shī,chuán shén dōu zài dān qīng lǐ。
丹青传出孝子心,画工声价重黄金。dān qīng chuán chū xiào zi xīn,huà gōng shēng jià zhòng huáng jīn。
此图抵得孝经读,披图尤使泪满襟。cǐ tú dǐ dé xiào jīng dú,pī tú yóu shǐ lèi mǎn jīn。
呜呼噫嘻悲乎哉,今之孝者吾知矣。wū hū yī xī bēi hū zāi,jīn zhī xiào zhě wú zhī yǐ。
棒檄而喜曰显扬,婢仆趋承奉甘旨。bàng xí ér xǐ yuē xiǎn yáng,bì pū qū chéng fèng gān zhǐ。
自谓能养类如斯,惜哉未见公此纸。zì wèi néng yǎng lèi rú sī,xī zāi wèi jiàn gōng cǐ zhǐ。
安得图形千万张,仰瞻遗范遍闾里。ān dé tú xíng qiān wàn zhāng,yǎng zhān yí fàn biàn lǘ lǐ。