古诗词

许宗彦

胥江

许宗彦

胥江潮信断,新涨没城湾。xū jiāng cháo xìn duàn,xīn zhǎng méi chéng wān。
村暗青旗卷,沙明白鸟还。cūn àn qīng qí juǎn,shā míng bái niǎo hái。
风声多在水,云意欲藏山。fēng shēng duō zài shuǐ,yún yì yù cáng shān。
笑尔浮沉石,终年不得间。xiào ěr fú chén shí,zhōng nián bù dé jiān。

拟孟东野闻砧

许宗彦

羁人怨夜长,况复闻清砧。jī rén yuàn yè zhǎng,kuàng fù wén qīng zhēn。
急杵捣离思,哀响攒秋心。jí chǔ dǎo lí sī,āi xiǎng zǎn qiū xīn。
他乡各明月,故衣难掩襟。tā xiāng gè míng yuè,gù yī nán yǎn jīn。
谁能塞两耳,满与浊醪斟。shuí néng sāi liǎng ěr,mǎn yǔ zhuó láo zhēn。

次韵二樵见怀

许宗彦

立尽征云送远眸,炎方冬日始悲秋。lì jǐn zhēng yún sòng yuǎn móu,yán fāng dōng rì shǐ bēi qiū。
吟边落叶依人住,愁外寒江绕梦流。yín biān luò yè yī rén zhù,chóu wài hán jiāng rào mèng liú。
浚谷风期勤揽带,握关心事寄登楼。jùn gǔ fēng qī qín lǎn dài,wò guān xīn shì jì dēng lóu。
试容尊酒长相见,问事应知未肯休。shì róng zūn jiǔ zhǎng xiāng jiàn,wèn shì yīng zhī wèi kěn xiū。

乘月夜行晨至黄洞过峡山已三十里

许宗彦

七年八过清远峡,一度题诗凝碧湾。qī nián bā guò qīng yuǎn xiá,yī dù tí shī níng bì wān。
寒月沈江明去棹,好风吹梦绕苍山。hán yuè shěn jiāng míng qù zhào,hǎo fēng chuī mèng rào cāng shān。
旧游记坐谈经石,古洞谁寻白玉环。jiù yóu jì zuò tán jīng shí,gǔ dòng shuí xún bái yù huán。
翠巘绿烟回望合,灵旗蚃曶二禺还。cuì yǎn lǜ yān huí wàng hé,líng qí xiǎng hū èr yú hái。

漫兴

许宗彦

筠篷小拓露晴光,每一峰过翠满床。yún péng xiǎo tuò lù qíng guāng,měi yī fēng guò cuì mǎn chuáng。
风拥乱云归远嶂,虹收断雨放斜阳。fēng yōng luàn yún guī yuǎn zhàng,hóng shōu duàn yǔ fàng xié yáng。
江流湛湛青枫暮,秋气苍苍白露凉。jiāng liú zhàn zhàn qīng fēng mù,qiū qì cāng cāng bái lù liáng。
天外故人相忆否,十年踪迹滞炎方。tiān wài gù rén xiāng yì fǒu,shí nián zōng jì zhì yán fāng。

中宿峡用少陵集铁堂峡韵

许宗彦

连峰蔽空来,势阻江路绝。lián fēng bì kōng lái,shì zǔ jiāng lù jué。
非岨非崔巍,太古立积铁。fēi qū fēi cuī wēi,tài gǔ lì jī tiě。
翠重阴崖肥,云颓阳岫裂。cuì zhòng yīn yá féi,yún tuí yáng xiù liè。
细溜停空凹,皎若化残雪。xì liū tíng kōng āo,jiǎo ruò huà cán xuě。
河伯此下材,过客色无悦。hé bó cǐ xià cái,guò kè sè wú yuè。
峭帆掠悬岩,屡作之字折。qiào fān lüè xuán yán,lǚ zuò zhī zì zhé。
飞雨忽洒人,曦景互明灭。fēi yǔ hū sǎ rén,xī jǐng hù míng miè。
天风飒以寒,尽蠲肝肺热。tiān fēng sà yǐ hán,jǐn juān gān fèi rè。

大庙峡用少陵寒峡韵

许宗彦

昨暮泊中宿,秋气感百端。zuó mù pō zhōng sù,qiū qì gǎn bǎi duān。
晨入大庙峡,四崖障风寒。chén rù dà miào xiá,sì yá zhàng fēng hán。
日烈草木瘦,路细行人单。rì liè cǎo mù shòu,lù xì xíng rén dān。
鱼龙逼沸郁,咫尺歌涛翻。yú lóng bī fèi yù,zhǐ chǐ gē tāo fān。
奋棹就沙嘴,怖止未敢餐。fèn zhào jiù shā zuǐ,bù zhǐ wèi gǎn cān。
此生长行路,畏说行路难。cǐ shēng zhǎng xíng lù,wèi shuō xíng lù nán。

浈阳峡用少陵青阳峡韵

许宗彦

绵延大尉山,十峰九不恶。mián yán dà wèi shān,shí fēng jiǔ bù è。
切汉高巃嵷,摩天翠崔错。qiè hàn gāo lóng sǒng,mó tiān cuì cuī cuò。
森如佛座严,灵胡不敢削。sēn rú fú zuò yán,líng hú bù gǎn xuē。
白猿渺孤腾,清泉忽双落。bái yuán miǎo gū téng,qīng quán hū shuāng luò。
屏张九叠深,江转一帆弱。píng zhāng jiǔ dié shēn,jiāng zhuǎn yī fān ruò。
日色覆虚阴,烟光敛空漠。rì sè fù xū yīn,yān guāng liǎn kōng mò。
层岩人径穷,冥寄傲五岳。céng yán rén jìng qióng,míng jì ào wǔ yuè。
团团蛟龙宫,郁郁气旁薄。tuán tuán jiāo lóng gōng,yù yù qì páng báo。
大造矜神奇,太始阴寥廓。dà zào jīn shén qí,tài shǐ yīn liáo kuò。
俯仰惟生平,生理耽寂寞。fǔ yǎng wéi shēng píng,shēng lǐ dān jì mò。