古诗词

许南英

同乡杨晴帆通守见贻问鹂诗钞,奉呈二首

许南英

听鼓同官滞五羊,岿然一叟鲁灵光!tīng gǔ tóng guān zhì wǔ yáng,kuī rán yī sǒu lǔ líng guāng!
人经磨折多奇寿,诗信推敲有别肠。rén jīng mó zhé duō qí shòu,shī xìn tuī qiāo yǒu bié cháng。
镂刻定寻安邑枣,披吟合试海南香。lòu kè dìng xún ān yì zǎo,pī yín hé shì hǎi nán xiāng。
使君清白囊如洗,料理新诗入宦囊。shǐ jūn qīng bái náng rú xǐ,liào lǐ xīn shī rù huàn náng。

寄怀陈卜五

许南英

元龙湖海一豪人,落拓名场十二春!yuán lóng hú hǎi yī háo rén,luò tuò míng chǎng shí èr chūn!
鬓发不因愁困白,肝肠翻觉乱离真。bìn fā bù yīn chóu kùn bái,gān cháng fān jué luàn lí zhēn。
如君抱道兼夷、惠,与我关情异越、秦。rú jūn bào dào jiān yí huì,yǔ wǒ guān qíng yì yuè qín。
病鹤梳翎待云路,搔头漫脱腐儒巾!bìng hè shū líng dài yún lù,sāo tóu màn tuō fǔ rú jīn!

寄怀陈岳生

许南英

避世佯狂听楚歌,茫茫拂意事偏多!bì shì yáng kuáng tīng chǔ gē,máng máng fú yì shì piān duō!
头颅自许知音斫,笔墨甘为错爱磨。tóu lú zì xǔ zhī yīn zhuó,bǐ mò gān wèi cuò ài mó。
名器至今成网罟,米薪计日费张罗!míng qì zhì jīn chéng wǎng gǔ,mǐ xīn jì rì fèi zhāng luó!
依刘漫说非长策,寒甚其如范叔何!yī liú màn shuō fēi zhǎng cè,hán shén qí rú fàn shū hé!

寄怀林致和

许南英

才人不偶亦寻常,况是诸难历备尝。cái rén bù ǒu yì xún cháng,kuàng shì zhū nán lì bèi cháng。
乌鸟私情依老父,杜鹃馀泪哭慈娘。wū niǎo sī qíng yī lǎo fù,dù juān yú lèi kū cí niáng。
一钱不值登科记,数口交萦续命汤。yī qián bù zhí dēng kē jì,shù kǒu jiāo yíng xù mìng tāng。
转语告君希自爱,江山终古属文章。zhuǎn yǔ gào jūn xī zì ài,jiāng shān zhōng gǔ shǔ wén zhāng。

寄怀王泳翔

许南英

萋萋芳草怨王孙,三叠梅花总断魂!qī qī fāng cǎo yuàn wáng sūn,sān dié méi huā zǒng duàn hún!
拔剑痴男真倜宕,调弦素女解温存。bá jiàn chī nán zhēn tì dàng,diào xián sù nǚ jiě wēn cún。
已无别墅伤摩诘,况复登楼学仲宣。yǐ wú bié shù shāng mó jí,kuàng fù dēng lóu xué zhòng xuān。
一样沧桑遭小劫,闻君今有小桃源!yī yàng cāng sāng zāo xiǎo jié,wén jūn jīn yǒu xiǎo táo yuán!

贺长沙杨庆荃广文腊月二十八日五十初度

许南英

拟祭诗坛学浪仙,欣闻楚客祝遐年。nǐ jì shī tán xué làng xiān,xīn wén chǔ kè zhù xiá nián。
兴来笔墨多风雅,老去情怀倍缈绵。xīng lái bǐ mò duō fēng yǎ,lǎo qù qíng huái bèi miǎo mián。
晚岁松筠如此健,古湘兰芷不胜妍!wǎn suì sōng yún rú cǐ jiàn,gǔ xiāng lán zhǐ bù shèng yán!
图开百寿才过半,腊尽春回又焕然。tú kāi bǎi shòu cái guò bàn,là jǐn chūn huí yòu huàn rán。

贺长沙杨庆荃广文腊月二十八日五十初度

许南英

须眉合是玉堂仙,落拓风尘五十年。xū méi hé shì yù táng xiān,luò tuò fēng chén wǔ shí nián。
不向名场争位置,每逢情种亦缠绵。bù xiàng míng chǎng zhēng wèi zhì,měi féng qíng zhǒng yì chán mián。
萍踪偶亦江干聚,梅信原从雪后妍。píng zōng ǒu yì jiāng gàn jù,méi xìn yuán cóng xuě hòu yán。
预祝延龄诗当酒,博君开口一嫣然。yù zhù yán líng shī dāng jiǔ,bó jūn kāi kǒu yī yān rán。

己亥春日感兴

许南英

栖迟谪宦此羊城,一醉屠酥百感生。qī chí zhé huàn cǐ yáng chéng,yī zuì tú sū bǎi gǎn shēng。
太息家山会历劫,敢云宇宙是无情!tài xī jiā shān huì lì jié,gǎn yún yǔ zhòu shì wú qíng!
呼天恸哭周仓葛,问卜牢骚楚屈平!hū tiān tòng kū zhōu cāng gé,wèn bo láo sāo chǔ qū píng!
门外笙歌春意闹,让人五岭看花明!mén wài shēng gē chūn yì nào,ràng rén wǔ lǐng kàn huā míng!

己亥春日感兴

许南英

紫荆花发草堂前,燕子双飞二月天。zǐ jīng huā fā cǎo táng qián,yàn zi shuāng fēi èr yuè tiān。
昆季同怀分异域,乡邻一别已三年!kūn jì tóng huái fēn yì yù,xiāng lín yī bié yǐ sān nián!
伤心狐鼠凭城社,转瞬沧桑变海田!shāng xīn hú shǔ píng chéng shè,zhuǎn shùn cāng sāng biàn hǎi tián!
最是清明惆怅甚,松楸墓道草生烟!zuì shì qīng míng chóu chàng shén,sōng qiū mù dào cǎo shēng yān!

己亥春日感兴

许南英

白纸成灰恨未灰,羁人无计上坟来。bái zhǐ chéng huī hèn wèi huī,jī rén wú jì shàng fén lái。
郊原野火烧芳草,磴道春风长绿苔。jiāo yuán yě huǒ shāo fāng cǎo,dèng dào chūn fēng zhǎng lǜ tái。
一族愿期兄弟好,九原亦谅子孙呆。yī zú yuàn qī xiōng dì hǎo,jiǔ yuán yì liàng zi sūn dāi。
青葱白面家乡味,独上佗山奠酒杯。qīng cōng bái miàn jiā xiāng wèi,dú shàng tuó shān diàn jiǔ bēi。

己亥春日感兴

许南英

琴歌酒赋竹溪西,香火情缘证菩提。qín gē jiǔ fù zhú xī xī,xiāng huǒ qíng yuán zhèng pú tí。
旧址依稀蝴蝶梦,荒祠寥落杜鹃啼。jiù zhǐ yī xī hú dié mèng,huāng cí liáo luò dù juān tí。
咏觞胜会春风歇,贞节孤坟宿草迷。yǒng shāng shèng huì chūn fēng xiē,zhēn jié gū fén sù cǎo mí。
万壑松堂僧在否,何人再读壁间题?wàn hè sōng táng sēng zài fǒu,hé rén zài dú bì jiān tí?

己亥春日感兴

许南英

论交何止一元龙,赵盾能令日爱冬。lùn jiāo hé zhǐ yī yuán lóng,zhào dùn néng lìng rì ài dōng。
季札出游风落落,文通赋别恨重重。jì zhá chū yóu fēng luò luò,wén tōng fù bié hèn zhòng zhòng。
青衫有泪穷罗隐,黄绢多才老蔡邕。qīng shān yǒu lèi qióng luó yǐn,huáng juàn duō cái lǎo cài yōng。
八百水程浑不见,乌头马角倘能逢。bā bǎi shuǐ chéng hún bù jiàn,wū tóu mǎ jiǎo tǎng néng féng。

己亥春日感兴

许南英

南船北马走风尘,剩此沙场未死身。nán chuán běi mǎ zǒu fēng chén,shèng cǐ shā chǎng wèi sǐ shēn。
劲草疾风知气节,寒花晴雪见精神。jìn cǎo jí fēng zhī qì jié,hán huā qíng xuě jiàn jīng shén。
干戈满地无边将,波浪兼天有故人。gàn gē mǎn dì wú biān jiāng,bō làng jiān tiān yǒu gù rén。
遥忆延平祠宇下,古梅摇落不胜春!yáo yì yán píng cí yǔ xià,gǔ méi yáo luò bù shèng chūn!

己亥春日感兴

许南英

雄心尽付水东流,莽莽河山抱杞忧。xióng xīn jǐn fù shuǐ dōng liú,mǎng mǎng hé shān bào qǐ yōu。
宰相经纶挥麈尾,将军事业换羊头!zǎi xiāng jīng lún huī zhǔ wěi,jiāng jūn shì yè huàn yáng tóu!
屏藩谁复维危局,带砺何堪失上游?píng fān shuí fù wéi wēi jú,dài lì hé kān shī shàng yóu?
依旧文章官样派,尚云圣主是怀柔!yī jiù wén zhāng guān yàng pài,shàng yún shèng zhǔ shì huái róu!

己亥春日感兴

许南英

苍天何事假强胡,不战甚于一战输。cāng tiān hé shì jiǎ qiáng hú,bù zhàn shén yú yī zhàn shū。
十万控弦屯北鄙,一书传檄失东隅!shí wàn kòng xián tún běi bǐ,yī shū chuán xí shī dōng yú!
江河复报黄流决,庚癸频闻赤旱呼。jiāng hé fù bào huáng liú jué,gēng guǐ pín wén chì hàn hū。
有笔未能如郑侠,尽将民隐绘成图。yǒu bǐ wèi néng rú zhèng xiá,jǐn jiāng mín yǐn huì chéng tú。

己亥春日感兴

许南英

膝下牵衣小弟昆,如余鲁钝乏灵根!xī xià qiān yī xiǎo dì kūn,rú yú lǔ dùn fá líng gēn!
甫从襁褓怀中出,况在干戈队里奔。fǔ cóng qiǎng bǎo huái zhōng chū,kuàng zài gàn gē duì lǐ bēn。
不舞恐为羊祜鹤,无才或是景升豚。bù wǔ kǒng wèi yáng hù hè,wú cái huò shì jǐng shēng tún。
但教不遇流离苦,混迹渔樵亦感恩!dàn jiào bù yù liú lí kǔ,hùn jì yú qiáo yì gǎn ēn!

己亥春日感兴

许南英

凤泊鸾飘唤奈何,乡心新岁发悲歌。fèng pō luán piāo huàn nài hé,xiāng xīn xīn suì fā bēi gē。
官能免俗无须大,诗到堪传不在多。guān néng miǎn sú wú xū dà,shī dào kān chuán bù zài duō。
洛水神妃贻玉佩,湘江帝子鼓云和。luò shuǐ shén fēi yí yù pèi,xiāng jiāng dì zi gǔ yún hé。
相怜复有邱工部,唤起花神带醉哦。xiāng lián fù yǒu qiū gōng bù,huàn qǐ huā shén dài zuì ó。

赠陈子模明府

许南英

无家一例走风尘,容易相逢粤海滨!wú jiā yī lì zǒu fēng chén,róng yì xiāng féng yuè hǎi bīn!
幸有陈蕃能爱客,不妨王粲暂依人。xìng yǒu chén fān néng ài kè,bù fáng wáng càn zàn yī rén。
风骚不忍回头问,霜雪频惊入鬓新!fēng sāo bù rěn huí tóu wèn,shuāng xuě pín jīng rù bìn xīn!
后会何期难预定,典衣估酒莫辞贫。hòu huì hé qī nán yù dìng,diǎn yī gū jiǔ mò cí pín。

赠陈子模明府

许南英

拔剑当筵斫地歌,万方多难奈时何!bá jiàn dāng yán zhuó dì gē,wàn fāng duō nán nài shí hé!
山云未作崇朝雨,海水翻生鼓浪波。shān yún wèi zuò chóng cháo yǔ,hǎi shuǐ fān shēng gǔ làng bō。
士会游秦殷赠策,宣尼望鲁怅无柯!shì huì yóu qín yīn zèng cè,xuān ní wàng lǔ chàng wú kē!
相看莫下新亭泪,买棹端阳泛白鹅。xiāng kàn mò xià xīn tíng lèi,mǎi zhào duān yáng fàn bái é。

送邱山根水部游历南洋,兼柬邱菽园

许南英

倚装相见鳄溪滨,避地匆匆共五春!yǐ zhuāng xiāng jiàn è xī bīn,bì dì cōng cōng gòng wǔ chūn!
浮海忽生尘外想,问途偏愧过来人。fú hǎi hū shēng chén wài xiǎng,wèn tú piān kuì guò lái rén。
蛮花犵草皆生色,柔佛诗仙恍结因。mán huā gē cǎo jiē shēng sè,róu fú shī xiān huǎng jié yīn。
还是扶轮风雅手,莫伤沦落是遗民!hái shì fú lún fēng yǎ shǒu,mò shāng lún luò shì yí mín!