古诗词

许之雯

小园

许之雯

雨过苔痕涩,云来花影迷。yǔ guò tái hén sè,yún lái huā yǐng mí。
水平双燕掠,风暖一莺啼。shuǐ píng shuāng yàn lüè,fēng nuǎn yī yīng tí。
亭小随池曲,山低共树齐。tíng xiǎo suí chí qū,shān dī gòng shù qí。
春光何处最,红杏女墙西。chūn guāng hé chù zuì,hóng xìng nǚ qiáng xī。

咏蓼主人秋风失意书以代柬

许之雯

休将得失感生平,花样更番学未成。xiū jiāng dé shī gǎn shēng píng,huā yàng gèng fān xué wèi chéng。
黄卷青镫仍故物,白衣苍狗是科名。huáng juǎn qīng dèng réng gù wù,bái yī cāng gǒu shì kē míng。
驹光有限宜同惜,蜗角无多莫苦争。jū guāng yǒu xiàn yí tóng xī,wō jiǎo wú duō mò kǔ zhēng。
他日得营三径业,肯从浊世问前程。tā rì dé yíng sān jìng yè,kěn cóng zhuó shì wèn qián chéng。

拟古出塞其二

许之雯

秦地旧山河,汉家新戍卒。qín dì jiù shān hé,hàn jiā xīn shù zú。
照彻玉关寒,一片闺中月。zhào chè yù guān hán,yī piàn guī zhōng yuè。

拟古出塞其二

许之雯

射虎李将军,斩蛟周孝侯。shè hǔ lǐ jiāng jūn,zhǎn jiāo zhōu xiào hóu。
数奇辜利器,未获月支头。shù qí gū lì qì,wèi huò yuè zhī tóu。

拟古出塞其二

许之雯

将军犹转战,宰相莫和亲。jiāng jūn yóu zhuǎn zhàn,zǎi xiāng mò hé qīn。
投笔男儿志,羞将托妇人。tóu bǐ nán ér zhì,xiū jiāng tuō fù rén。

拟古出塞其一

许之雯

饮马青海头,弯弓长城北。yǐn mǎ qīng hǎi tóu,wān gōng zhǎng chéng běi。
不取燕支山,恐君重颜色。bù qǔ yàn zhī shān,kǒng jūn zhòng yán sè。