古诗词

清恒

同程荫堂登海云楼分韵即送之邗上

清恒

日落小楼红,高吟雅兴同。rì luò xiǎo lóu hóng,gāo yín yǎ xīng tóng。
凉生潮影外,秋在叶声中。liáng shēng cháo yǐng wài,qiū zài yè shēng zhōng。
箔卷双峰雨,窗开四面风。bó juǎn shuāng fēng yǔ,chuāng kāi sì miàn fēng。
明朝分手去,惆怅海门东。míng cháo fēn shǒu qù,chóu chàng hǎi mén dōng。

过丁若亭可以栖书斋兼赠卯君秀才

清恒

箬水可栖迟,秋高月满帷。ruò shuǐ kě qī chí,qiū gāo yuè mǎn wéi。
谈经服子慎,好客郑当时。tán jīng fú zi shèn,hǎo kè zhèng dāng shí。
我亦曾相过,心常系所思。wǒ yì céng xiāng guò,xīn cháng xì suǒ sī。
若论羲与献,那得外人知。ruò lùn xī yǔ xiàn,nà dé wài rén zhī。

过宝莲庵

清恒

小阿兰若瓮城边,门径依稀似辋川。xiǎo ā lán ruò wèng chéng biān,mén jìng yī xī shì wǎng chuān。
书画一房云外室,江山半壁水中天。shū huà yī fáng yún wài shì,jiāng shān bàn bì shuǐ zhōng tiān。
生来竹叶皆成字,修到梅花即是仙。shēng lái zhú yè jiē chéng zì,xiū dào méi huā jí shì xiān。
曾与维摩谈不二,夜深明月挂松巅。céng yǔ wéi mó tán bù èr,yè shēn míng yuè guà sōng diān。

妙诠将南归即寄海昌诸旧好

清恒

沈沈起视夜何其,风动琅珰月乍移。shěn shěn qǐ shì yè hé qí,fēng dòng láng dāng yuè zhà yí。
兜率有天应待我,庐陵无米更思谁。dōu lǜ yǒu tiān yīng dài wǒ,lú líng wú mǐ gèng sī shuí。
从来衲子轻漂泊,自古诗人重别离。cóng lái nà zi qīng piāo pō,zì gǔ shī rén zhòng bié lí。
汝到故乡凭致语,诸公且莫问归期。rǔ dào gù xiāng píng zhì yǔ,zhū gōng qiě mò wèn guī qī。

瓜洲遇洪稚存即次见赠韵

清恒

东风吹我过萸湾,邂逅先生水石间。dōng fēng chuī wǒ guò yú wān,xiè hòu xiān shēng shuǐ shí jiān。
不系身同江上艇,无家梦绕越中山。bù xì shēn tóng jiāng shàng tǐng,wú jiā mèng rào yuè zhōng shān。
经翻贝叶人将去,衣拂梅花客乍还。jīng fān bèi yè rén jiāng qù,yī fú méi huā kè zhà hái。
准拟故乡栅笋后,归来共逐野鸥闲。zhǔn nǐ gù xiāng zhà sǔn hòu,guī lái gòng zhú yě ōu xián。

朱研庵司马过访山中

清恒

十里松阴径转微,探奇客至款荆扉。shí lǐ sōng yīn jìng zhuǎn wēi,tàn qí kè zhì kuǎn jīng fēi。
泉声入户晴犹急,峦翠如烟湿不飞。quán shēng rù hù qíng yóu jí,luán cuì rú yān shī bù fēi。
妙语欲争山影秀,钝根恐落箭锋机。miào yǔ yù zhēng shān yǐng xiù,dùn gēn kǒng luò jiàn fēng jī。
相期再过披云室,宝镜光寒薜荔衣。xiāng qī zài guò pī yún shì,bǎo jìng guāng hán bì lì yī。

重过萸湾即用刘松岚观察吊练塘韵

清恒

茱萸湾锁薜萝烟,渡口无人晚泊船。zhū yú wān suǒ bì luó yān,dù kǒu wú rén wǎn pō chuán。
风撼塔铃空自语,门开江月为谁圆。fēng hàn tǎ líng kōng zì yǔ,mén kāi jiāng yuè wèi shuí yuán。
经翻贝叶窗恒闭,诗刻旃檀阁已传。jīng fān bèi yè chuāng héng bì,shī kè zhān tán gé yǐ chuán。
我比孝威情更重,几回来觅旧花砖。wǒ bǐ xiào wēi qíng gèng zhòng,jǐ huí lái mì jiù huā zhuān。

答韬庵击竹山房见怀

清恒

雨洗花阶露洗苔,正当新月照经台。yǔ xǐ huā jiē lù xǐ tái,zhèng dāng xīn yuè zhào jīng tái。
山高岂定留三宿,地好何妨住百回。shān gāo qǐ dìng liú sān sù,dì hǎo hé fáng zhù bǎi huí。
胜友世间非苟得,奇峰天际忽飞来。shèng yǒu shì jiān fēi gǒu dé,qí fēng tiān jì hū fēi lái。
知君竹里门常闭,不是寻诗总不开。zhī jūn zhú lǐ mén cháng bì,bù shì xún shī zǒng bù kāi。

次韬庵见赠韵

清恒

年来事总学模糊,却喜登临兴未孤。nián lái shì zǒng xué mó hú,què xǐ dēng lín xīng wèi gū。
脚底但愁千嶂少,胸中翻怪一尘无。jiǎo dǐ dàn chóu qiān zhàng shǎo,xiōng zhōng fān guài yī chén wú。
难消结习冰藏壑,顿扫疑团雪见炉。nán xiāo jié xí bīng cáng hè,dùn sǎo yí tuán xuě jiàn lú。
心迹惟君知我久,三年前写《退居图》。xīn jì wéi jūn zhī wǒ jiǔ,sān nián qián xiě tuì jū tú。

和赵瓯北观察见赠

清恒

树里禅关昼不扃,隔江无数晚烟青。shù lǐ chán guān zhòu bù jiōng,gé jiāng wú shù wǎn yān qīng。
西风有意留仙侣,著屐同寻《瘗鹤铭》。xī fēng yǒu yì liú xiān lǚ,zhù jī tóng xún yì hè míng。

和赵瓯北观察见赠

清恒

楼台无地接江涛,客喜诗锋疾孟劳。lóu tái wú dì jiē jiāng tāo,kè xǐ shī fēng jí mèng láo。
吟到夜深秋月冷,一天星斗雁行高。yín dào yè shēn qiū yuè lěng,yī tiān xīng dòu yàn xíng gāo。

和赵瓯北观察见赠

清恒

诗名海内达遵三,拟筑莲花聚一龛。shī míng hǎi nèi dá zūn sān,nǐ zhù lián huā jù yī kān。
若肯停车容问字,那能不借与茅庵。ruò kěn tíng chē róng wèn zì,nà néng bù jiè yǔ máo ān。

清江晓发

清恒

古井烟飞玉带环,西风送我过淮关。gǔ jǐng yān fēi yù dài huán,xī fēng sòng wǒ guò huái guān。
江南此去无他事,先看青青万垒山。jiāng nán cǐ qù wú tā shì,xiān kàn qīng qīng wàn lěi shān。

访宋虞允文三宿处

清恒

天下势若常山蛇,赵家已失中原脊。tiān xià shì ruò cháng shān shé,zhào jiā yǐ shī zhōng yuán jí。
北人大举向南侵,一旦雄兵临采石。běi rén dà jǔ xiàng nán qīn,yī dàn xióng bīng lín cǎi shí。
岂知江上有儒生,提师一战功便成。qǐ zhī jiāng shàng yǒu rú shēng,tí shī yī zhàn gōng biàn chéng。
南人已胜北人北,三军只听波涛声。nán rén yǐ shèng běi rén běi,sān jūn zhǐ tīng bō tāo shēng。
西风猎猎吹玄纛,归傍卢龙山下宿。xī fēng liè liè chuī xuán dào,guī bàng lú lóng shān xià sù。
至今石上见题名,雨洗莓苔痕自绿。zhì jīn shí shàng jiàn tí míng,yǔ xǐ méi tái hén zì lǜ。

送月堂之云门扫古岩塔

清恒

风斜雨细一帆轻,又向山阴道上行。fēng xié yǔ xì yī fān qīng,yòu xiàng shān yīn dào shàng xíng。
若到香炉峰背后,伤心莫听杜鹃声。ruò dào xiāng lú fēng bèi hòu,shāng xīn mò tīng dù juān shēng。
群山秀簇古云门,佛阁镫微影渐昏。qún shān xiù cù gǔ yún mén,fú gé dèng wēi yǐng jiàn hūn。
知否故人头尽白,不谈往事已销魂。zhī fǒu gù rén tóu jǐn bái,bù tán wǎng shì yǐ xiāo hún。
玉笥山空宝镜寒,无人击竹笥栏干。yù sì shān kōng bǎo jìng hán,wú rén jī zhú sì lán gàn。
惟遗挂锡松千尺,化作蛟龙月上蟠。wéi yí guà xī sōng qiān chǐ,huà zuò jiāo lóng yuè shàng pán。

题丁仑峰洗鹤图

清恒

一双皎皎瑶台鹤,欲飞不飞如有约。yī shuāng jiǎo jiǎo yáo tái hè,yù fēi bù fēi rú yǒu yuē。
老去长存万里心,碧天冲破秋寥廓。lǎo qù zhǎng cún wàn lǐ xīn,bì tiān chōng pò qiū liáo kuò。
每一招之鹤自来,鹤虽不语心颜开。měi yī zhāo zhī hè zì lái,hè suī bù yǔ xīn yán kāi。
呼儿洗之复更洗,本来洁白无纤埃。hū ér xǐ zhī fù gèng xǐ,běn lái jié bái wú xiān āi。
一鹤先飞松顶立,若与主人高下揖。yī hè xiān fēi sōng dǐng lì,ruò yǔ zhǔ rén gāo xià yī。
世上纷纷那得知,主人亦是瑶台客。shì shàng fēn fēn nà dé zhī,zhǔ rén yì shì yáo tái kè。
还留一鹤临清泉,若有所思衣飘然。hái liú yī hè lín qīng quán,ruò yǒu suǒ sī yī piāo rán。
记向瑶台曾洗过,已经一别三千年。jì xiàng yáo tái céng xǐ guò,yǐ jīng yī bié sān qiān nián。

重登摄山寻练塘墓

清恒

江左诗僧有墓田,最高峰后许庄前。jiāng zuǒ shī sēng yǒu mù tián,zuì gāo fēng hòu xǔ zhuāng qián。
名称殁世知何用,祭到无入亦可怜。míng chēng mò shì zhī hé yòng,jì dào wú rù yì kě lián。
六代云山遗旧迹,一生风月付寒泉。liù dài yún shān yí jiù jì,yī shēng fēng yuè fù hán quán。
多情还是南徐客,岁岁春风泣杜鹃。duō qíng hái shì nán xú kè,suì suì chūn fēng qì dù juān。