古诗词

鄂恒

拟山居晚兴

鄂恒

空山绝人迹,终日不开门。kōng shān jué rén jì,zhōng rì bù kāi mén。
落照当高树,炊烟带远村。luò zhào dāng gāo shù,chuī yān dài yuǎn cūn。
渡头秋水涨,沙上暮鸦屯。dù tóu qiū shuǐ zhǎng,shā shàng mù yā tún。
月出田家约,陶然倒酒樽。yuè chū tián jiā yuē,táo rán dào jiǔ zūn。

雨后抵观音门

鄂恒

簇簇排红树,行行傍翠岩。cù cù pái hóng shù,xíng xíng bàng cuì yán。
烟波摇古郭,江雨落春帆。yān bō yáo gǔ guō,jiāng yǔ luò chūn fān。
路滑难移屐,寒轻不著衫。lù huá nán yí jī,hán qīng bù zhù shān。
乌衣相识燕,樯上话呢喃。wū yī xiāng shí yàn,qiáng shàng huà ne nán。

徐州

鄂恒

作镇何人铸铁牛,波涛声里出徐州。zuò zhèn hé rén zhù tiě niú,bō tāo shēng lǐ chū xú zhōu。
万重翠嶂横堤起,千里黄河抱郡流。wàn zhòng cuì zhàng héng dī qǐ,qiān lǐ huáng hé bào jùn liú。
危堰树阴平寺塔,乱帆云影落城楼。wēi yàn shù yīn píng sì tǎ,luàn fān yún yǐng luò chéng lóu。
蛟龙窟压闾阎宅,多小居人未解愁。jiāo lóng kū yā lǘ yán zhái,duō xiǎo jū rén wèi jiě chóu。

再咏潭柘寺

鄂恒

龙潭喷雪响潺潺,柘树栖残野鹤间。lóng tán pēn xuě xiǎng chán chán,zhè shù qī cán yě hè jiān。
满径白云凉古寺,四围红叶艳秋山。mǎn jìng bái yún liáng gǔ sì,sì wéi hóng yè yàn qiū shān。
荷樵人语斜阳外,采药僧归积翠间。hé qiáo rén yǔ xié yáng wài,cǎi yào sēng guī jī cuì jiān。
到此利名心尽洗,好参佛偈驻衰颜。dào cǐ lì míng xīn jǐn xǐ,hǎo cān fú jì zhù shuāi yán。

山寺坐雨

鄂恒

村昏雨不开,轻烟忽相接。cūn hūn yǔ bù kāi,qīng yān hū xiāng jiē。
山寺暮钟天,萧萧落黄叶。shān sì mù zhōng tiān,xiāo xiāo luò huáng yè。

静夜

鄂恒

晚风吹落叶,音彻空斋静。wǎn fēng chuī luò yè,yīn chè kōng zhāi jìng。
天际片月来,树林荡蔬影。tiān jì piàn yuè lái,shù lín dàng shū yǐng。
四邻悄无声,沈沈夜方永。sì lín qiāo wú shēng,shěn shěn yè fāng yǒng。
焚香侧书坐,镫青竹床冷。fén xiāng cè shū zuò,dèng qīng zhú chuáng lěng。
理从微处悟,趣向间中领。lǐ cóng wēi chù wù,qù xiàng jiān zhōng lǐng。
叹息将何言,晓钟下西岭。tàn xī jiāng hé yán,xiǎo zhōng xià xī lǐng。

晚过易水吊荆轲

鄂恒

夕阳欲堕天茫茫,风狂振地惊沙黄。xī yáng yù duò tiān máng máng,fēng kuáng zhèn dì jīng shā huáng。
易水当前忽横道,寒流呜咽摧肝肠。yì shuǐ dāng qián hū héng dào,hán liú wū yàn cuī gān cháng。
忆昔荆轲自此去,悲歌见志慨以慷。yì xī jīng kē zì cǐ qù,bēi gē jiàn zhì kǎi yǐ kāng。
誓不生还报太子,冲冠怒已倾秦皇。shì bù shēng hái bào tài zi,chōng guān nù yǐ qīng qín huáng。
献图上殿舞阳怯,霜锋陡闪虹霓光。xiàn tú shàng diàn wǔ yáng qiè,shuāng fēng dǒu shǎn hóng ní guāng。
祖龙绕柱骇且走,虎狼不得夸刚强。zǔ lóng rào zhù hài qiě zǒu,hǔ láng bù dé kuā gāng qiáng。
吾谋不就吾死耳,受恩敢以头颅偿。wú móu bù jiù wú sǐ ěr,shòu ēn gǎn yǐ tóu lú cháng。
食人之食死人事,壮哉此语卿能当。shí rén zhī shí sǐ rén shì,zhuàng zāi cǐ yǔ qīng néng dāng。
或云计则谬,剑术非其长。huò yún jì zé miù,jiàn shù fēi qí zhǎng。
责人无难古所病,懦夫壮士谁低昂。zé rén wú nán gǔ suǒ bìng,nuò fū zhuàng shì shuí dī áng。
六国谋臣尽踵此,岂待楚火焚咸阳。liù guó móu chén jǐn zhǒng cǐ,qǐ dài chǔ huǒ fén xián yáng。
英雄报君只有死,利钝成败归苍苍。yīng xióng bào jūn zhǐ yǒu sǐ,lì dùn chéng bài guī cāng cāng。
此时月出寒于霜,欲持杯水酬国殇。cǐ shí yuè chū hán yú shuāng,yù chí bēi shuǐ chóu guó shāng。
冰澌凛冽手易伤,吊古不见空彷徨。bīng sī lǐn liè shǒu yì shāng,diào gǔ bù jiàn kōng páng huáng。
北风复起号枯杨,恍闻击筑声悲凉,壮魂或来依我傍。běi fēng fù qǐ hào kū yáng,huǎng wén jī zhù shēng bēi liáng,zhuàng hún huò lái yī wǒ bàng。