古诗词

清穆宗载淳

元旦试笔

清穆宗载淳

春韶试笔纪元正,玉烛时调淑气迎。chūn sháo shì bǐ jì yuán zhèng,yù zhú shí diào shū qì yíng。
北斗回杓看瑞象,东风入律谱和声。běi dòu huí biāo kàn ruì xiàng,dōng fēng rù lǜ pǔ hé shēng。
苍穹泽沛占丰稔,紫塞兵销喜肃清。cāng qióng zé pèi zhàn fēng rěn,zǐ sāi bīng xiāo xǐ sù qīng。
长侍慈闱依爱日,岁朝先进万年觥。zhǎng shì cí wéi yī ài rì,suì cháo xiān jìn wàn nián gōng。

暮春即景

清穆宗载淳

郊西辇路净无尘,百五韶光次第新。jiāo xī niǎn lù jìng wú chén,bǎi wǔ sháo guāng cì dì xīn。
送暖云山真绮丽,得时花草亦精神。sòng nuǎn yún shān zhēn qǐ lì,dé shí huā cǎo yì jīng shén。
正当芳甸巡行日,尚忆兰亭禊饮人。zhèng dāng fāng diān xún xíng rì,shàng yì lán tíng xì yǐn rén。
岂为物华供玩赏,阳和布令乐同民。qǐ wèi wù huá gōng wán shǎng,yáng hé bù lìng lè tóng mín。

南苑阅武

清穆宗载淳

风劲霜高万马骧,特临南苑饬戎行。fēng jìn shuāng gāo wàn mǎ xiāng,tè lín nán yuàn chì róng xíng。
八方无事边烽静,七萃如云士气扬。bā fāng wú shì biān fēng jìng,qī cuì rú yún shì qì yáng。
岂是劳军来细柳,敢云纵猎效长杨。qǐ shì láo jūn lái xì liǔ,gǎn yún zòng liè xiào zhǎng yáng。
防秋略寓貙刘意,家法钦承戒怠荒。fáng qiū lüè yù chū liú yì,jiā fǎ qīn chéng jiè dài huāng。

读纵囚论

清穆宗载淳

国家有常典,执法尝持平。guó jiā yǒu cháng diǎn,zhí fǎ cháng chí píng。
好生原盛德,岂容民幸生。hǎo shēng yuán shèng dé,qǐ róng mín xìng shēng。
唐宗昔纵囚,一时博美名。táng zōng xī zòng qiú,yī shí bó měi míng。
放遣约自归,及期果如盟。fàng qiǎn yuē zì guī,jí qī guǒ rú méng。
匪直信义孚,感格由至诚。fěi zhí xìn yì fú,gǎn gé yóu zhì chéng。
市恩以骫法,纪纲自此轻。shì ēn yǐ wěi fǎ,jì gāng zì cǐ qīng。
即云出恻隐,兹举难再行。jí yún chū cè yǐn,zī jǔ nán zài xíng。
缅怀三代上,王道本人情。miǎn huái sān dài shàng,wáng dào běn rén qíng。

雨后望西山

清穆宗载淳

雨余天宇清,心目豁开朗。yǔ yú tiān yǔ qīng,xīn mù huō kāi lǎng。
西山扫浮岚,佳气朝来爽。xī shān sǎo fú lán,jiā qì cháo lái shuǎng。
螺鬟如乍沐,远望出尘坱。luó huán rú zhà mù,yuǎn wàng chū chén yǎng。
万重浓翠滴,草树喜新长。wàn zhòng nóng cuì dī,cǎo shù xǐ xīn zhǎng。
烟峦遥涌空,楼槛倚高敞。yān luán yáo yǒng kōng,lóu kǎn yǐ gāo chǎng。
泉流石上悬,钟声云外响。quán liú shí shàng xuán,zhōng shēng yún wài xiǎng。
坐卧一窗间,秀色娱俯仰。zuò wò yī chuāng jiān,xiù sè yú fǔ yǎng。
天然列画屏,丹青意难仿。tiān rán liè huà píng,dān qīng yì nán fǎng。
不厌卷帘看,何时携筇往。bù yàn juǎn lián kàn,hé shí xié qióng wǎng。
日斜犹徘徊,吟诗寄欣赏。rì xié yóu pái huái,yín shī jì xīn shǎng。

题秋山平远图

清穆宗载淳

好山无定姿,最喜秋林晚。hǎo shān wú dìng zī,zuì xǐ qiū lín wǎn。
云峰似几平,眺望一何远。yún fēng shì jǐ píng,tiào wàng yī hé yuǎn。
邈哉郭河阳,妙笔凌北苑。miǎo zāi guō hé yáng,miào bǐ líng běi yuàn。
玉堂留画幢,旷若陟层巘。yù táng liú huà chuáng,kuàng ruò zhì céng yǎn。
正如湖海士,物外得嘉遁。zhèng rú hú hǎi shì,wù wài dé jiā dùn。
又如蕴藉人,含意独深稳。yòu rú yùn jí rén,hán yì dú shēn wěn。
为吟画中山,秋入新诗本。wèi yín huà zhōng shān,qiū rù xīn shī běn。
遥知石桥边,有人方策蹇。yáo zhī shí qiáo biān,yǒu rén fāng cè jiǎn。