古诗词

符兆纶

惺园弟归里诗以送之

符兆纶

此去宜无恙,重逢未可知。cǐ qù yí wú yàng,zhòng féng wèi kě zhī。
一杯和泪酒,满箧忆家诗。yī bēi hé lèi jiǔ,mǎn qiè yì jiā shī。
委地孤花早,归山倦鸟迟。wěi dì gū huā zǎo,guī shān juàn niǎo chí。
空堂风雨夜,想有梦来时。kōng táng fēng yǔ yè,xiǎng yǒu mèng lái shí。

忆家

符兆纶

归梦时寻水上村,年时憔悴不堪论。guī mèng shí xún shuǐ shàng cūn,nián shí qiáo cuì bù kān lùn。
梨花暮雨清明节,杨柳春烟白板门。lí huā mù yǔ qīng míng jié,yáng liǔ chūn yān bái bǎn mén。
见说驱除存盗贼,可能安稳到鸡豚。jiàn shuō qū chú cún dào zéi,kě néng ān wěn dào jī tún。
独持麦饭空惆怅,一例人间是子孙。dú chí mài fàn kōng chóu chàng,yī lì rén jiān shì zi sūn。

水口感事

符兆纶

依旧春山叫画眉,小楼无语卷帘时。yī jiù chūn shān jiào huà méi,xiǎo lóu wú yǔ juǎn lián shí。
五更寒雨酴醾梦,三月东风杨柳枝。wǔ gèng hán yǔ tú mí mèng,sān yuè dōng fēng yáng liǔ zhī。
早已伤心到金粉,忽惊满眼是旌旗。zǎo yǐ shāng xīn dào jīn fěn,hū jīng mǎn yǎn shì jīng qí。
再来门巷知何似,莫问飘零沈亚之。zài lái mén xiàng zhī hé shì,mò wèn piāo líng shěn yà zhī。

题富春山水画册

符兆纶

诗情画意有无间,如此烟波数往还。shī qíng huà yì yǒu wú jiān,rú cǐ yān bō shù wǎng hái。
记得画眉声里过,一船青载富春山。jì dé huà méi shēng lǐ guò,yī chuán qīng zài fù chūn shān。

题富春山水画册

符兆纶

白鹭低飞九里洲,梅花万树压溪流。bái lù dī fēi jiǔ lǐ zhōu,méi huā wàn shù yā xī liú。
晚妆忽讶胭脂湿,一笛斜阳水上楼。wǎn zhuāng hū yà yān zhī shī,yī dí xié yáng shuǐ shàng lóu。

题富春山水画册

符兆纶

吹软垂杨两岸风,中流箫管酒灯红。chuī ruǎn chuí yáng liǎng àn fēng,zhōng liú xiāo guǎn jiǔ dēng hóng。
也知团扇谁描得,憔悴江湖一放翁。yě zhī tuán shàn shuí miáo dé,qiáo cuì jiāng hú yī fàng wēng。

题富春山水画册

符兆纶

潮声见说上泷回,泷水无风绿似苔。cháo shēng jiàn shuō shàng lóng huí,lóng shuǐ wú fēng lǜ shì tái。
闲向桐江弄明月,钓竿高挂子陵台。xián xiàng tóng jiāng nòng míng yuè,diào gān gāo guà zi líng tái。

题富春山水画册

符兆纶

旧游回首意苍凉,负尔花间陌上香。jiù yóu huí shǒu yì cāng liáng,fù ěr huā jiān mò shàng xiāng。
好著片帆重送我,风流苏小访钱塘。hǎo zhù piàn fān zhòng sòng wǒ,fēng liú sū xiǎo fǎng qián táng。

题富春山水画册

符兆纶

荷花桂子入新图,柳七才名莫浪呼。hé huā guì zi rù xīn tú,liǔ qī cái míng mò làng hū。
且擘荔支消夏去,风光占住小西湖。qiě bāi lì zhī xiāo xià qù,fēng guāng zhàn zhù xiǎo xī hú。

首夏雨后过历山

符兆纶

山涧过微雨,石路纤无尘。shān jiàn guò wēi yǔ,shí lù xiān wú chén。
麦气入初夏,余花犹恋春。mài qì rù chū xià,yú huā yóu liàn chūn。
泠泠一泉落,屈曲山之根。líng líng yī quán luò,qū qū shān zhī gēn。
乘兴无近远,延沿穷其源。chéng xīng wú jìn yuǎn,yán yán qióng qí yuán。
山灵有真契,不厌我来频。shān líng yǒu zhēn qì,bù yàn wǒ lái pín。
忘情友麋鹿,我本山中人。wàng qíng yǒu mí lù,wǒ běn shān zhōng rén。

渡易水怀古

符兆纶

黯黯日欲暮,萧萧风正寒。àn àn rì yù mù,xiāo xiāo fēng zhèng hán。
策马渡此水,荒荒路行难。cè mǎ dù cǐ shuǐ,huāng huāng lù xíng nán。
虎狼肆其虐,发怒上指冠。hǔ láng sì qí nüè,fā nù shàng zhǐ guān。
吾志纵不遂,吾事则已完。wú zhì zòng bù suì,wú shì zé yǐ wán。
剑术亦小技,负义非所安。jiàn shù yì xiǎo jì,fù yì fēi suǒ ān。
悠悠论成败,千载空波澜。yōu yōu lùn chéng bài,qiān zài kōng bō lán。

后苦寒行

符兆纶

去年逢苦寒,游子初辞家。qù nián féng kǔ hán,yóu zi chū cí jiā。
今年逢苦寒,远在天之涯。jīn nián féng kǔ hán,yuǎn zài tiān zhī yá。
苦寒苦寒岂有极,侧身天地长咨嗟。kǔ hán kǔ hán qǐ yǒu jí,cè shēn tiān dì zhǎng zī jiē。
朔风怒号气凛冽,关山冻合草木折。shuò fēng nù hào qì lǐn liè,guān shān dòng hé cǎo mù zhé。
北方九月即飞雪,纷纷争羡雁南翔。běi fāng jiǔ yuè jí fēi xuě,fēn fēn zhēng xiàn yàn nán xiáng。
一叫一声肠一绝,我独冷落海岱间。yī jiào yī shēng cháng yī jué,wǒ dú lěng luò hǎi dài jiān。
画角霜笳助呜咽,黑貂裘敝已不温,红炉桦烛难具论。huà jiǎo shuāng jiā zhù wū yàn,hēi diāo qiú bì yǐ bù wēn,hóng lú huà zhú nán jù lùn。
人生穷达自有命,何必奔走抛田园?吁嗟乎!但能高枕卧山谷,抱书忍饥吾亦足。rén shēng qióng dá zì yǒu mìng,hé bì bēn zǒu pāo tián yuán?xū jiē hū!dàn néng gāo zhěn wò shān gǔ,bào shū rěn jī wú yì zú。
岂肯风尘长局促,高歌行路难,凄楚复凄楚。qǐ kěn fēng chén zhǎng jú cù,gāo gē xíng lù nán,qī chǔ fù qī chǔ。
鲁酒不忘忧,齐竽奈何许。lǔ jiǔ bù wàng yōu,qí yú nài hé xǔ。
奋飞苦未能,道路长且阻。fèn fēi kǔ wèi néng,dào lù zhǎng qiě zǔ。
望云日日思老亲,老亲还念远游人。wàng yún rì rì sī lǎo qīn,lǎo qīn hái niàn yuǎn yóu rén。
居家行路同苦辛,艰难十口待此身,愿天为我回肠春。jū jiā xíng lù tóng kǔ xīn,jiān nán shí kǒu dài cǐ shēn,yuàn tiān wèi wǒ huí cháng chūn。

游道山佛寺登邻霄台作歌

符兆纶

浮云挟山山不移,崭然山碧无云时。fú yún xié shān shān bù yí,zhǎn rán shān bì wú yún shí。
纷红骇绿塞涧户,岁寒特厉青松枝。fēn hóng hài lǜ sāi jiàn hù,suì hán tè lì qīng sōng zhī。
城南鼓钟若唤客,数来见佛低双眉。chéng nán gǔ zhōng ruò huàn kè,shù lái jiàn fú dī shuāng méi。
此间自具正法眼,参禅却恨无真诗。cǐ jiān zì jù zhèng fǎ yǎn,cān chán què hèn wú zhēn shī。
登高放眼望大海,日堆万顷红玻璃。dēng gāo fàng yǎn wàng dà hǎi,rì duī wàn qǐng hóng bō lí。
时时波涛奋欲起,遥知其下蟠蛟螭。shí shí bō tāo fèn yù qǐ,yáo zhī qí xià pán jiāo chī。
不觉此身渺一粟,到此有诗安敢奇。bù jué cǐ shēn miǎo yī sù,dào cǐ yǒu shī ān gǎn qí。
更怜众生眯尘劫,惆怅刮膜思金鎞。gèng lián zhòng shēng mī chén jié,chóu chàng guā mó sī jīn bī。
此子本非自了汉,向人饶舌津梁疲。cǐ zi běn fēi zì le hàn,xiàng rén ráo shé jīn liáng pí。
台高去天不数尺,手招玄鹤来下之。tái gāo qù tiān bù shù chǐ,shǒu zhāo xuán hè lái xià zhī。
长星劝尔一杯酒,乘鹤东去寻吾师。zhǎng xīng quàn ěr yī bēi jiǔ,chéng hè dōng qù xún wú shī。
安期之枣如瓜大,饷人一饱长无饥。ān qī zhī zǎo rú guā dà,xiǎng rén yī bǎo zhǎng wú jī。
呜呼此枣一饱长无饥,鼎丹窃睨胡为哉,而况秦政汉彻非仙才。wū hū cǐ zǎo yī bǎo zhǎng wú jī,dǐng dān qiè nì hú wèi zāi,ér kuàng qín zhèng hàn chè fēi xiān cái。

苦寒行

符兆纶

朔风卷水水倒行,三日不抵临川城。shuò fēng juǎn shuǐ shuǐ dào xíng,sān rì bù dǐ lín chuān chéng。
天空野旷人烟断,沧波浩浩孤舟横。tiān kōng yě kuàng rén yān duàn,cāng bō hào hào gū zhōu héng。
回首白云凝不飞,忆昨长跪牵爷衣。huí shǒu bái yún níng bù fēi,yì zuó zhǎng guì qiān yé yī。
爷年渐老儿远去,膝前谁问寒与饥。yé nián jiàn lǎo ér yuǎn qù,xī qián shuí wèn hán yǔ jī。
欲语妻孥转呜咽,十口从此隔风雪。yù yǔ qī nú zhuǎn wū yàn,shí kǒu cóng cǐ gé fēng xuě。
已怜长安不易居,更堪贫贱难为别。yǐ lián zhǎng ān bù yì jū,gèng kān pín jiàn nán wèi bié。
十年琴剑西复东,三百六旬如转蓬。shí nián qín jiàn xī fù dōng,sān bǎi liù xún rú zhuǎn péng。
出门即是客,远近将毋同。chū mén jí shì kè,yuǎn jìn jiāng wú tóng。
何独此别心忡忡,江上严寒晚来作。hé dú cǐ bié xīn chōng chōng,jiāng shàng yán hán wǎn lái zuò。
呼僮暖酒斟复酌,醉不成欢卧未能,坐看纷纷雪花落。hū tóng nuǎn jiǔ zhēn fù zhuó,zuì bù chéng huān wò wèi néng,zuò kàn fēn fēn xuě huā luò。