古诗词

许嘉仪

声声慢·白桃花

许嘉仪

春心炼雪,腻靥凝酥,韶华淡到无痕。chūn xīn liàn xuě,nì yè níng sū,sháo huá dàn dào wú hén。
本色天然,清艳肯映朱门。běn sè tiān rán,qīng yàn kěn yìng zhū mén。
吟边又来瘦鹤,认疏香、应误黄昏。yín biān yòu lái shòu hè,rèn shū xiāng yīng wù huáng hūn。
瑶台畔、问冰霜多少,酝酿仙根。yáo tái pàn wèn bīng shuāng duō shǎo,yùn niàng xiān gēn。
一任闲评轻薄,有澄潭明月,自证前身。yī rèn xián píng qīng báo,yǒu chéng tán míng yuè,zì zhèng qián shēn。
梦断梨花,春去懒对芳樽。mèng duàn lí huā,chūn qù lǎn duì fāng zūn。
瑶阶露华如画,正缟衣、孤立销魂。yáo jiē lù huá rú huà,zhèng gǎo yī gū lì xiāo hún。
台洞远,付相思,流水冷云。tái dòng yuǎn,fù xiāng sī,liú shuǐ lěng yún。

徵招为袁薇生题随园饯别图,图作展重阳会,为先贞悯公手笔

许嘉仪

少微化去烟霞在。shǎo wēi huà qù yān xiá zài。
琴尊几番欢聚。qín zūn jǐ fān huān jù。
只此好家山,认天涯羁旅。zhǐ cǐ hǎo jiā shān,rèn tiān yá jī lǚ。
豪情酬俊侣。háo qíng chóu jùn lǚ。
且休论、断肠南浦。qiě xiū lùn duàn cháng nán pǔ。
寂寂秋容,疏花短柳,满城风雨。jì jì qiū róng,shū huā duǎn liǔ,mǎn chéng fēng yǔ。
指顾劫灰飞,销魂地,沧桑顿成今古。zhǐ gù jié huī fēi,xiāo hún dì,cāng sāng dùn chéng jīn gǔ。
大树感将军,渺英灵何处。dà shù gǎn jiāng jūn,miǎo yīng líng hé chù。
千秋终自许,任诗骨乱侵尘土。qiān qiū zhōng zì xǔ,rèn shī gǔ luàn qīn chén tǔ。
问多少、胜境消沉,有画图留取。wèn duō shǎo shèng jìng xiāo chén,yǒu huà tú liú qǔ。

一剪梅·怀闺友

许嘉仪

倚竹牵萝证素襟。yǐ zhú qiān luó zhèng sù jīn。
言有同心。yán yǒu tóng xīn。
弦有知音。xián yǒu zhī yīn。
月斜云散又而今。yuè xié yún sàn yòu ér jīn。
信断青禽。xìn duàn qīng qín。
梦断青林。mèng duàn qīng lín。
香烬幽窗自苦吟。xiāng jìn yōu chuāng zì kǔ yín。
雨气愔愔。yǔ qì yīn yīn。
晚翠森森。wǎn cuì sēn sēn。
旧游庭院怕重寻。jiù yóu tíng yuàn pà zhòng xún。
帘影阴阴。lián yǐng yīn yīn。
人影沉沉。rén yǐng chén chén。