古诗词

善耆

咏雪

善耆

夜来得微雪,晓起不胜寒。yè lái dé wēi xuě,xiǎo qǐ bù shèng hán。
酽酒犹嫌薄,重裘尚觉单。yàn jiǔ yóu xián báo,zhòng qiú shàng jué dān。
勤王谁李愬,闭户尽袁安。qín wáng shuí lǐ sù,bì hù jǐn yuán ān。
寄语西征客,应知行路难。jì yǔ xī zhēng kè,yīng zhī xíng lù nán。

和毓将军遣感诗韵

善耆

多少兴亡恨,长歌对酒时。duō shǎo xīng wáng hèn,zhǎng gē duì jiǔ shí。
乃公无所用,竖子尔何知。nǎi gōng wú suǒ yòng,shù zi ěr hé zhī。
大业成孤注,强邻哂太痴。dà yè chéng gū zhù,qiáng lín shěn tài chī。
他年青史上,一段解人颐。tā nián qīng shǐ shàng,yī duàn jiě rén yí。

雪夜

善耆

浓云叆叇罩山家,散作人间六出花。nóng yún ài dài zhào shān jiā,sàn zuò rén jiān liù chū huā。
剪烛清谈招旧雨,开樽相对醉流霞。jiǎn zhú qīng tán zhāo jiù yǔ,kāi zūn xiāng duì zuì liú xiá。
市朝几辈犹无褐,帐殿三军尚著纱。shì cháo jǐ bèi yóu wú hè,zhàng diàn sān jūn shàng zhù shā。
谯鼓冬冬人寂寂,天公玉戏更交加。qiáo gǔ dōng dōng rén jì jì,tiān gōng yù xì gèng jiāo jiā。