古诗词

智生

祖母命题菊花

智生

帘暮暗生香,奇葩胜艳妆。lián mù àn shēng xiāng,qí pā shèng yàn zhuāng。
不随秋草萎,独立傲繁霜。bù suí qiū cǎo wēi,dú lì ào fán shuāng。

春日风雨

智生

何事催春去,残红逐雨飞。hé shì cuī chūn qù,cán hóng zhú yǔ fēi。
飘风无处所,来岁可能归。piāo fēng wú chù suǒ,lái suì kě néng guī。

宫词

智生

长信宫中侍宴来,玉颜偏映夜光杯。zhǎng xìn gōng zhōng shì yàn lái,yù yán piān yìng yè guāng bēi。
银筝弹罢《霓裳曲》,又报西宫侍女催。yín zhēng dàn bà ní shang qū,yòu bào xī gōng shì nǚ cuī。

夏词

智生

炎威天气日偏长,汗湿轻罗倚画窗。yán wēi tiān qì rì piān zhǎng,hàn shī qīng luó yǐ huà chuāng。
蜂蝶不知春已去,又衔花瓣到兰房。fēng dié bù zhī chūn yǐ qù,yòu xián huā bàn dào lán fáng。

咏雪

智生

霏霏玉屑点窗纱,碎碎琼珂响翠华。fēi fēi yù xiè diǎn chuāng shā,suì suì qióng kē xiǎng cuì huá。
乍可庭前吟柳絮,不知何处认梅花。zhà kě tíng qián yín liǔ xù,bù zhī hé chù rèn méi huā。