古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
汤储璠
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
天津晚泊答谦斋太守
清
:
汤储璠
落日满沙渚,北风吹暮涛。
luò rì mǎn shā zhǔ,běi fēng chuī mù tāo。
人随津树远,秋入海天高。
rén suí jīn shù yuǎn,qiū rù hǎi tiān gāo。
诗酒供多病,星霜感二毛。
shī jiǔ gōng duō bìng,xīng shuāng gǎn èr máo。
使君怜旧好,存问到江皋。
shǐ jūn lián jiù hǎo,cún wèn dào jiāng gāo。
AI赏析
晚泊
清
:
汤储璠
烟波不知处,一棹寄江滨。
yān bō bù zhī chù,yī zhào jì jiāng bīn。
夜火明红叶,秋风长白蘋。
yè huǒ míng hóng yè,qiū fēng zhǎng bái píng。
虫声都在水,鸥梦惯依人。
chóng shēng dōu zài shuǐ,ōu mèng guàn yī rén。
日暮多歧路,何劳更问津。
rì mù duō qí lù,hé láo gèng wèn jīn。
AI赏析
采石冈怀古
清
:
汤储璠
采石嶙峋翠接天,江流到此欲回旋。
cǎi shí lín xún cuì jiē tiān,jiāng liú dào cǐ yù huí xuán。
六朝歌舰争姑熟,万古?船醉谪仙。
liù cháo gē jiàn zhēng gū shú,wàn gǔ chuán zuì zhé xiān。
此去金陵才百里,我怀明月已千年。
cǐ qù jīn líng cái bǎi lǐ,wǒ huái míng yuè yǐ qiān nián。
英雄马槊诗人笔,一样湮沦付暮烟。
yīng xióng mǎ shuò shī rén bǐ,yī yàng yān lún fù mù yān。
AI赏析
送秋
清
:
汤储璠
送春犹可过,送秋将奈何。
sòng chūn yóu kě guò,sòng qiū jiāng nài hé。
我于春风苦无分,惟秋与我同轗轲。
wǒ yú chūn fēng kǔ wú fēn,wéi qiū yǔ wǒ tóng kǎn kē。
而今并此舍之去,吁嗟吾意其蹉跎。
ér jīn bìng cǐ shě zhī qù,xū jiē wú yì qí cuō tuó。
即今眼前论离别,我是主人秋是客。
jí jīn yǎn qián lùn lí bié,wǒ shì zhǔ rén qiū shì kè。
我生况无百年身,秋还作主我作宾,非人送秋秋送人。
wǒ shēng kuàng wú bǎi nián shēn,qiū hái zuò zhǔ wǒ zuò bīn,fēi rén sòng qiū qiū sòng rén。
AI赏析
送秋
清
:
汤储璠
花天狂艳不可当,秋风一扫生清光。
huā tiān kuáng yàn bù kě dāng,qiū fēng yī sǎo shēng qīng guāng。
凉月娟娟出海峤,不照繁华照枯槁。
liáng yuè juān juān chū hǎi jiào,bù zhào fán huá zhào kū gǎo。
古来惟有楚大夫,不识此时风月好。
gǔ lái wéi yǒu chǔ dà fū,bù shí cǐ shí fēng yuè hǎo。
登山临水发悲歌,先生感慨何其多。
dēng shān lín shuǐ fā bēi gē,xiān shēng gǎn kǎi hé qí duō。
遂令金天少颜色,吁嗟秋兮奈尔何!
suì lìng jīn tiān shǎo yán sè,xū jiē qiū xī nài ěr hé!
AI赏析
送秋
清
:
汤储璠
我今飘泊何所成,扣船但欲为商声。
wǒ jīn piāo pō hé suǒ chéng,kòu chuán dàn yù wèi shāng shēng。
惟有秋风不世情,昨来江上相和鸣。
wéi yǒu qiū fēng bù shì qíng,zuó lái jiāng shàng xiāng hé míng。
落叶哀蝉亦叹息,逋臣嫠妇皆涕零。
luò yè āi chán yì tàn xī,bū chén lí fù jiē tì líng。
此时月白霜露清,我心所感犹和平。
cǐ shí yuè bái shuāng lù qīng,wǒ xīn suǒ gǎn yóu hé píng。
但愁过此多冰雪,其声凛栗难为听。
dàn chóu guò cǐ duō bīng xuě,qí shēng lǐn lì nán wèi tīng。
AI赏析
读梅宛陵诗集书后
清
:
汤储璠
二百年来无此作,宰相亦知公能诗。
èr bǎi nián lái wú cǐ zuò,zǎi xiāng yì zhī gōng néng shī。
何不荐公立廊庙,粗官垂老犹苦饥。
hé bù jiàn gōng lì láng miào,cū guān chuí lǎo yóu kǔ jī。
平生知己一永叔,谓公诗为《雅》《颂》遗。
píng shēng zhī jǐ yī yǒng shū,wèi gōng shī wèi yǎ sòng yí。
何不荐公使秉笔,为公作叙徒歔欷。
hé bù jiàn gōng shǐ bǐng bǐ,wèi gōng zuò xù tú xū xī。
或疑造物有成例,以韩匹欧郊况梅。
huò yí zào wù yǒu chéng lì,yǐ hán pǐ ōu jiāo kuàng méi。
郊也苦寒已如此,公欲无穷安得辞。
jiāo yě kǔ hán yǐ rú cǐ,gōng yù wú qióng ān dé cí。
当日公卿不知惜,即今宛水犹相思。
dāng rì gōng qīng bù zhī xī,jí jīn wǎn shuǐ yóu xiāng sī。
景梅一亭万夫望,恨不起公歌《竹枝》。
jǐng méi yī tíng wàn fū wàng,hèn bù qǐ gōng gē zhú zhī。
AI赏析
读梅宛陵诗集书后
清
:
汤储璠
人谓诗以穷而工,我谓工诗而后穷。
rén wèi shī yǐ qióng ér gōng,wǒ wèi gōng shī ér hòu qióng。
自古诗人多富贵,《雅》《颂》作者何雍容。
zì gǔ shī rén duō fù guì,yǎ sòng zuò zhě hé yōng róng。
间有孤生一枝笔,不与群雅相和同。
jiān yǒu gū shēng yī zhī bǐ,bù yǔ qún yǎ xiāng hé tóng。
驱使神鬼出奇怪,雕剜造化开屯蒙。
qū shǐ shén guǐ chū qí guài,diāo wān zào huà kāi tún méng。
江山涕泣诉真宰,恐千万年无鸿蒙。
jiāng shān tì qì sù zhēn zǎi,kǒng qiān wàn nián wú hóng méng。
然后帝乃降薄罚,捐除禄命称诗雄。
rán hòu dì nǎi jiàng báo fá,juān chú lù mìng chēng shī xióng。
使公稍能自贬损,登之馆阁声隆隆。
shǐ gōng shāo néng zì biǎn sǔn,dēng zhī guǎn gé shēng lóng lóng。
公乃爱穷死不悔,君相欲福难为功。
gōng nǎi ài qióng sǐ bù huǐ,jūn xiāng yù fú nán wèi gōng。
呜呼《大雅》久沦丧,齐鸣瓦缶轻黄钟。
wū hū dà yǎ jiǔ lún sàng,qí míng wǎ fǒu qīng huáng zhōng。
江河赖此为砥柱,倒障狂澜使勿东。
jiāng hé lài cǐ wèi dǐ zhù,dào zhàng kuáng lán shǐ wù dōng。
万岁千秋有述作,何须与世问穷通。
wàn suì qiān qiū yǒu shù zuò,hé xū yǔ shì wèn qióng tōng。
AI赏析