古诗词

程襄龙

雨中登太白酒楼怀古

程襄龙

窗横一水虚檐敞,势压长虹卷白波。chuāng héng yī shuǐ xū yán chǎng,shì yā zhǎng hóng juǎn bái bō。
静里钟声连十寺,望中岚气涌层阿。jìng lǐ zhōng shēng lián shí sì,wàng zhōng lán qì yǒng céng ā。
乾坤此地能留醉,今古何人更放歌。qián kūn cǐ dì néng liú zuì,jīn gǔ hé rén gèng fàng gē。
倚槛低徊问津处,苍苍春树暮云多。yǐ kǎn dī huái wèn jīn chù,cāng cāng chūn shù mù yún duō。

三兄襄阳书来示近诗一册因寄

程襄龙

禽鱼别墅堆千卷,鸡犬村墟合一乡。qín yú bié shù duī qiān juǎn,jī quǎn cūn xū hé yī xiāng。
画里有诗诗里画,孟襄阳与米襄阳。huà lǐ yǒu shī shī lǐ huà,mèng xiāng yáng yǔ mǐ xiāng yáng。

岁暮述哀

程襄龙

去年岁暮长安来,雨雪驱车恐不速。qù nián suì mù zhǎng ān lái,yǔ xuě qū chē kǒng bù sù。
母病支床儿入门,见儿一笑翻成哭。mǔ bìng zhī chuáng ér rù mén,jiàn ér yī xiào fān chéng kū。
今年岁暮母何之,忧居惨淡可怜时。jīn nián suì mù mǔ hé zhī,yōu jū cǎn dàn kě lián shí。
忆脱征衫如昨日,哀哉母没倏已期。yì tuō zhēng shān rú zuó rì,āi zāi mǔ méi shū yǐ qī。
仰视茫茫心断绝,冻结重云白日没。yǎng shì máng máng xīn duàn jué,dòng jié zhòng yún bái rì méi。
卒岁无衣那足悲,地下寒威应更烈。zú suì wú yī nà zú bēi,dì xià hán wēi yīng gèng liè。
风号夜半庭树摧,忍听雏乌啼哽咽。fēng hào yè bàn tíng shù cuī,rěn tīng chú wū tí gěng yàn。
腊去人间岁又新,萱花从此不回春。là qù rén jiān suì yòu xīn,xuān huā cóng cǐ bù huí chūn。
展转吞声泪潜滴,堂前老父方太息。zhǎn zhuǎn tūn shēng lèi qián dī,táng qián lǎo fù fāng tài xī。

出门四章送伯兄之扬州

程襄龙

出门出门适远方,束装整衣上高堂。chū mén chū mén shì yuǎn fāng,shù zhuāng zhěng yī shàng gāo táng。
高堂却立思彷徨,长号一声惨断肠。gāo táng què lì sī páng huáng,zhǎng hào yī shēng cǎn duàn cháng。
何怙何恃影伥伥,父兮母兮天茫茫。hé hù hé shì yǐng chāng chāng,fù xī mǔ xī tiān máng máng。
低头踯躅不能举,犹似堂前唤儿语。dī tóu zhí zhú bù néng jǔ,yóu shì táng qián huàn ér yǔ。

出门四章送伯兄之扬州

程襄龙

出门出门忆前年,麻衣渍泪泣慈萱。chū mén chū mén yì qián nián,má yī zì lèi qì cí xuān。
无母之儿有父怜,吞声再拜别膝前。wú mǔ zhī ér yǒu fù lián,tūn shēng zài bài bié xī qián。
丁宁群季扶华颠,长祝老椿岁八千。dīng níng qún jì fú huá diān,zhǎng zhù lǎo chūn suì bā qiān。
痛绝乔柯又摧折,今日辞家墓门别。tòng jué qiáo kē yòu cuī zhé,jīn rì cí jiā mù mén bié。

出门四章送伯兄之扬州

程襄龙

出门出门路千里,回首白云云弥弥。chū mén chū mén lù qiān lǐ,huí shǒu bái yún yún mí mí。
昔也陟岵复陟屺,今瞻屺岵埋雾里。xī yě zhì hù fù zhì qǐ,jīn zhān qǐ hù mái wù lǐ。
只身谁复念游子,涕泪天涯泻江水。zhǐ shēn shuí fù niàn yóu zi,tì lèi tiān yá xiè jiāng shuǐ。
高树有鸟声啾啾,挟子巢栖居上头。gāo shù yǒu niǎo shēng jiū jiū,xié zi cháo qī jū shàng tóu。

出门四章送伯兄之扬州

程襄龙

出门出门盛夏时,山川涤涤炎风吹。chū mén chū mén shèng xià shí,shān chuān dí dí yán fēng chuī。
余生苦块不可支,骨立远道谁扶持。yú shēng kǔ kuài bù kě zhī,gǔ lì yuǎn dào shuí fú chí。
四十头颅纷白髭,哀哀少弟前致辞。sì shí tóu lú fēn bái zī,āi āi shǎo dì qián zhì cí。
愿保羸躯安食宿,家有长子日家督。yuàn bǎo léi qū ān shí sù,jiā yǒu zhǎng zi rì jiā dū。

登黄鹤楼歌

程襄龙

乘风我作汗漫游,西江上溯楚江头。chéng fēng wǒ zuò hàn màn yóu,xī jiāng shàng sù chǔ jiāng tóu。
滕王高阁吟罢又千里,瞥见黄鹤缥缈之飞楼。téng wáng gāo gé yín bà yòu qiān lǐ,piē jiàn huáng hè piāo miǎo zhī fēi lóu。
片帆截江入汉水,汉皋投迹聊淹留。piàn fān jié jiāng rù hàn shuǐ,hàn gāo tóu jì liáo yān liú。
黄梅一雨遂积月,空江雾塞无时收。huáng méi yī yǔ suì jī yuè,kōng jiāng wù sāi wú shí shōu。
楼中仙客怪我溷尘市,胡不破浪拿扁舟。lóu zhōng xiān kè guài wǒ hùn chén shì,hú bù pò làng ná biǎn zhōu。
朝来天宇放霁色,挂席那畏冲迅流。cháo lái tiān yǔ fàng jì sè,guà xí nà wèi chōng xùn liú。
欻然风利得仙助,摇瞬已自登瀛洲。chuā rán fēng lì dé xiān zhù,yáo shùn yǐ zì dēng yíng zhōu。
振衣上更上,眼底何泱漭。zhèn yī shàng gèng shàng,yǎn dǐ hé yāng mǎng。
岷峨万里卷雪堆,泻入江涛添十丈。mín é wàn lǐ juǎn xuě duī,xiè rù jiāng tāo tiān shí zhàng。
猛疑尚有最高层,搔首神飞发幻想。měng yí shàng yǒu zuì gāo céng,sāo shǒu shén fēi fā huàn xiǎng。
人间胜迹总茫茫,汉阳无树笼青苍。rén jiān shèng jì zǒng máng máng,hàn yáng wú shù lóng qīng cāng。
芳洲亦在烟波底,独有山开大别依旧浮岚光。fāng zhōu yì zài yān bō dǐ,dú yǒu shān kāi dà bié yī jiù fú lán guāng。
仙枣树边一延睇,却讶枯槎有生气。xiān zǎo shù biān yī yán dì,què yà kū chá yǒu shēng qì。
何时赠我枣如瓜,结伴仙翁任游戏。hé shí zèng wǒ zǎo rú guā,jié bàn xiān wēng rèn yóu xì。
似闻铁笛引江风,吹落梅花杳无际。shì wén tiě dí yǐn jiāng fēng,chuī luò méi huā yǎo wú jì。
鹤来鹤去影响楼端存,当前有景须开尊。hè lái hè qù yǐng xiǎng lóu duān cún,dāng qián yǒu jǐng xū kāi zūn。
且吟且眺今昔异,攀山广宴谁复论。qiě yín qiě tiào jīn xī yì,pān shān guǎng yàn shuí fù lùn。
谪仙豪上自长啸,踢翻捶碎胸次何止云梦八九吞。zhé xiān háo shàng zì zhǎng xiào,tī fān chuí suì xiōng cì hé zhǐ yún mèng bā jiǔ tūn。
悠悠尘界无李白,白云万古招诗魂。yōu yōu chén jiè wú lǐ bái,bái yún wàn gǔ zhāo shī hún。

长女适郑示诗三章

程襄龙

女生愿有家,嗟离亦慰喜。nǚ shēng yuàn yǒu jiā,jiē lí yì wèi xǐ。
于归尔迨吉,相望近邻里。yú guī ěr dài jí,xiāng wàng jìn lín lǐ。
收涕申谕言,勤恭德斯美。shōu tì shēn yù yán,qín gōng dé sī měi。
尔虽未读书,内训熟诸耳。ěr suī wèi dú shū,nèi xùn shú zhū ěr。
禀质非庸愚,夙习颇循轨。bǐng zhì fēi yōng yú,sù xí pǒ xún guǐ。
膝下十九年,辞亲自兹始。xī xià shí jiǔ nián,cí qīn zì zī shǐ。
我家本素风,百事无有侈。wǒ jiā běn sù fēng,bǎi shì wú yǒu chǐ。
随宜具奁箱,不陋复不鄙。suí yí jù lián xiāng,bù lòu fù bù bǐ。
讽诵都官诗,敬听味其旨。fěng sòng dōu guān shī,jìng tīng wèi qí zhǐ。
勖哉修妇职,尔是儒家子。xù zāi xiū fù zhí,ěr shì rú jiā zi。

长女适郑示诗三章

程襄龙

翁家亦旧家,先泽余诗书。wēng jiā yì jiù jiā,xiān zé yú shī shū。
婚媾定一言,道义为葭莩。hūn gòu dìng yī yán,dào yì wèi jiā fú。
念昔鞠尔艰,失恃孩抱初。niàn xī jū ěr jiān,shī shì hái bào chū。
幸逢后母怜,包含毛里如。xìng féng hòu mǔ lián,bāo hán máo lǐ rú。
冠佩视男子,拱揖何与与。guān pèi shì nán zi,gǒng yī hé yǔ yǔ。
清姿娇玉雪,十岁始裙裾。qīng zī jiāo yù xuě,shí suì shǐ qún jū。
虽异姑息情,珍同掌中珠。suī yì gū xī qíng,zhēn tóng zhǎng zhōng zhū。
令门得所托,相攸吾岂疏。lìng mén dé suǒ tuō,xiāng yōu wú qǐ shū。
姑慈易为妇,和风蔼庭除。gū cí yì wèi fù,hé fēng ǎi tíng chú。
尔第慎尔德,宜家复何虞。ěr dì shèn ěr dé,yí jiā fù hé yú。

长女适郑示诗三章

程襄龙

婿也予之徒,九岁侍函丈。xù yě yǔ zhī tú,jiǔ suì shì hán zhàng。
翼翼而油油,淳质及蒙养。yì yì ér yóu yóu,chún zhì jí méng yǎng。
熏陶十年深,端士早心赏。xūn táo shí nián shēn,duān shì zǎo xīn shǎng。
命志迥不凡,为文谢浮响。mìng zhì jiǒng bù fán,wèi wén xiè fú xiǎng。
岂徒青云器,卓有古贤想。qǐ tú qīng yún qì,zhuó yǒu gǔ xián xiǎng。
昔者桓少君,鲍宣乐偕往。xī zhě huán shǎo jūn,bào xuān lè xié wǎng。
所贵在同心,高风千载仰。suǒ guì zài tóng xīn,gāo fēng qiān zài yǎng。
贫富虽易位,斯意良可仿。pín fù suī yì wèi,sī yì liáng kě fǎng。
娶妇娶和柔,嫁女嫁倜傥。qǔ fù qǔ hé róu,jià nǚ jià tì tǎng。
二语本邵坤道善承天,诸福载应广。èr yǔ běn shào kūn dào shàn chéng tiān,zhū fú zài yīng guǎng。