古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
葛其龙
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
枯树
清
:
葛其龙
静耐冰霜历苦辛,回头风木倍伤神。
jìng nài bīng shuāng lì kǔ xīn,huí tóu fēng mù bèi shāng shén。
啼乌落月浑如梦,古墓空山不再春。
tí wū luò yuè hún rú mèng,gǔ mù kōng shān bù zài chūn。
百尺尚存孤立意,千秋几见后凋身。
bǎi chǐ shàng cún gū lì yì,qiān qiū jǐ jiàn hòu diāo shēn。
兴嗟岂独桓司马,手泽摩挲感昔人。
xīng jiē qǐ dú huán sī mǎ,shǒu zé mó sā gǎn xī rén。
AI赏析
枯树
清
:
葛其龙
独立苍茫阅古今,兴衰容易是园林。
dú lì cāng máng yuè gǔ jīn,xīng shuāi róng yì shì yuán lín。
河阳春尽浮云散,金谷秋荒夕照沈。
hé yáng chūn jǐn fú yún sàn,jīn gǔ qiū huāng xī zhào shěn。
一局残棋悲世事,百年浩劫悟禅心。
yī jú cán qí bēi shì shì,bǎi nián hào jié wù chán xīn。
窗前读罢兰成赋,落叶西风感不禁。
chuāng qián dú bà lán chéng fù,luò yè xī fēng gǎn bù jìn。
AI赏析
松江早春
清
:
葛其龙
一江晴暖涨红潮,遥望芦滩雪已消。
yī jiāng qíng nuǎn zhǎng hóng cháo,yáo wàng lú tān xuě yǐ xiāo。
正是鳜鱼初上候,钓船齐泊梦花桥。
zhèng shì guì yú chū shàng hòu,diào chuán qí pō mèng huā qiáo。
AI赏析