古诗词

董文骥

暮抵蒲城望余雪

董文骥

秦山雪后看,余雪半峰寒。qín shān xuě hòu kàn,yú xuě bàn fēng hán。
马色斜阳尽,车声古道乾。mǎ sè xié yáng jǐn,chē shēng gǔ dào qián。
金城悲麦秀,玉殿想云端。jīn chéng bēi mài xiù,yù diàn xiǎng yún duān。
暮鸟归飞急,王程尚未安。mù niǎo guī fēi jí,wáng chéng shàng wèi ān。

复过井陉口淮阴侯庙

董文骥

背水千年庙,登坛百战功。bèi shuǐ qiān nián miào,dēng tán bǎi zhàn gōng。
至今思赤帜,何处吊藏弓。zhì jīn sī chì zhì,hé chù diào cáng gōng。
春雨王孙草,灵风古木丛。chūn yǔ wáng sūn cǎo,líng fēng gǔ mù cóng。
淮阴年少子,终自笑英雄。huái yīn nián shǎo zi,zhōng zì xiào yīng xióng。

真定客舍对雪

董文骥

穷阴满太虚,积雪冻庭除。qióng yīn mǎn tài xū,jī xuě dòng tíng chú。
鸦点埋云树,童依宿火厨。yā diǎn mái yún shù,tóng yī sù huǒ chú。
君恩狐白厚,老病酒杯疏。jūn ēn hú bái hòu,lǎo bìng jiǔ bēi shū。
江国寒梅早,垂垂已待予。jiāng guó hán méi zǎo,chuí chuí yǐ dài yǔ。

三月廿二日汾阳道上见梨花折得一枝口号

董文骥

东风远到晋山迟,三月梨花始放时。dōng fēng yuǎn dào jìn shān chí,sān yuè lí huā shǐ fàng shí。
雨里粉痕殊郑重,月中空色共迷离。yǔ lǐ fěn hén shū zhèng zhòng,yuè zhōng kōng sè gòng mí lí。
待人雪夜寒无粟,骑马平明淡扫眉。dài rén xuě yè hán wú sù,qí mǎ píng míng dàn sǎo méi。
九十春光故园外,乡心客眼寄琼枝。jiǔ shí chūn guāng gù yuán wài,xiāng xīn kè yǎn jì qióng zhī。

庚戌元日移家惠山舟中作

董文骥

东风自信片帆斜,百里乡园路岂赊。dōng fēng zì xìn piàn fān xié,bǎi lǐ xiāng yuán lù qǐ shē。
爱听山泉因煮荈,并驱鸡犬似移家。ài tīng shān quán yīn zhǔ chuǎn,bìng qū jī quǎn shì yí jiā。
未闻春鸟来樯燕,已见寒梅笑岸花。wèi wén chūn niǎo lái qiáng yàn,yǐ jiàn hán méi xiào àn huā。
万国朝正看北极,十年拂雾马喷沙。wàn guó cháo zhèng kàn běi jí,shí nián fú wù mǎ pēn shā。

庚戌元日移家惠山舟中作

董文骥

去年元日弃孤臣,赵北燕南滞病身。qù nián yuán rì qì gū chén,zhào běi yàn nán zhì bìng shēn。
八口一舟迁易散,吴山楚水信难真。bā kǒu yī zhōu qiān yì sàn,wú shān chǔ shuǐ xìn nán zhēn。
即看妻子还疑梦,高卧江湖又早春。jí kàn qī zi hái yí mèng,gāo wò jiāng hú yòu zǎo chūn。
只恐莺花饶笑我,拂衣斑鬓已如银。zhǐ kǒng yīng huā ráo xiào wǒ,fú yī bān bìn yǐ rú yín。

和吴学士梅村送王元照

董文骥

故国重来客蓟门,宣和遗迹一无存。gù guó zhòng lái kè jì mén,xuān hé yí jì yī wú cún。
白头只索《丹青引》,文彩风流旧子孙。bái tóu zhǐ suǒ dān qīng yǐn,wén cǎi fēng liú jiù zi sūn。

骊山温泉

董文骥

山上千门山下池,玉环何处洗奚儿。shān shàng qiān mén shān xià chí,yù huán hé chù xǐ xī ér。
野人分得温泉水,菜甲红于锦荔枝。yě rén fēn dé wēn quán shuǐ,cài jiǎ hóng yú jǐn lì zhī。

故关

董文骥

神都西北界,天险设故关。shén dōu xī běi jiè,tiān xiǎn shè gù guān。
连山千里来,微径线缕间。lián shān qiān lǐ lái,wēi jìng xiàn lǚ jiān。
断崖刺天仄,金城本堑山。duàn yá cì tiān zè,jīn chéng běn qiàn shān。
崇墉冠其缺,雉堞纷回环。chóng yōng guān qí quē,zhì dié fēn huí huán。
入谷骑拥塞,缘云鸟飞还。rù gǔ qí yōng sāi,yuán yún niǎo fēi hái。
一夫荷长戟,百万未敢攀。yī fū hé zhǎng jǐ,bǎi wàn wèi gǎn pān。
白梃昔奋呼,来去无险艰。bái tǐng xī fèn hū,lái qù wú xiǎn jiān。
防虞此何及,守在羌与蛮。fáng yú cǐ hé jí,shǒu zài qiāng yǔ mán。

缘无定河行

董文骥

昔闻无定河,远使河之涘。xī wén wú dìng hé,yuǎn shǐ hé zhī sì。
源自大荒来,浊浪吼千里。yuán zì dà huāng lái,zhuó làng hǒu qiān lǐ。
奔流何湍悍,颓沙性善徙。bēn liú hé tuān hàn,tuí shā xìng shàn xǐ。
地是古战场,四顾悲曷已。dì shì gǔ zhàn chǎng,sì gù bēi hé yǐ。
其窟涨征魂,貂锦三千死。qí kū zhǎng zhēng hún,diāo jǐn sān qiān sǐ。
时清无战骨,水寒终北鄙。shí qīng wú zhàn gǔ,shuǐ hán zhōng běi bǐ。
磨刀刀未莹,饮马马不喜。mó dāo dāo wèi yíng,yǐn mǎ mǎ bù xǐ。
一望塞垣深,九月边风起。yī wàng sāi yuán shēn,jiǔ yuè biān fēng qǐ。
归渡会冰坚,悲哉宦游子。guī dù huì bīng jiān,bēi zāi huàn yóu zi。
北首溯河源,怨此南流水。běi shǒu sù hé yuán,yuàn cǐ nán liú shuǐ。

题长平驿壁

董文骥

上党南来狼孟城,连山地险不利兵。shàng dǎng nán lái láng mèng chéng,lián shān dì xiǎn bù lì bīng。
鼠斗穴中勇者胜,父书能读徒空名。shǔ dòu xué zhōng yǒng zhě shèng,fù shū néng dú tú kōng míng。
赵王何愚赵人哭,国中壮士尽长平。zhào wáng hé yú zhào rén kū,guó zhōng zhuàng shì jǐn zhǎng píng。
土花血碧拾金戟,战场处处今人耕。tǔ huā xuè bì shí jīn jǐ,zhàn chǎng chù chù jīn rén gēng。
已降杀尽为鬼雄,前有锐头后重瞳。yǐ jiàng shā jǐn wèi guǐ xióng,qián yǒu ruì tóu hòu zhòng tóng。
杜邮之土乌江水,剑且赐兮船自舣,六十万人含笑死。dù yóu zhī tǔ wū jiāng shuǐ,jiàn qiě cì xī chuán zì yǐ,liù shí wàn rén hán xiào sǐ。

北邙山

董文骥

陟彼北邙山,累累满昔贤。zhì bǐ běi máng shān,lèi lèi mǎn xī xián。
松柏摧为薪,原陵犁为田。sōng bǎi cuī wèi xīn,yuán líng lí wèi tián。
石马卧秋草,玉鱼出下泉。shí mǎ wò qiū cǎo,yù yú chū xià quán。
而况洛城内,歌舞化寒烟。ér kuàng luò chéng nèi,gē wǔ huà hán yān。
燕赵有佳人,蓬莱有神仙。yàn zhào yǒu jiā rén,péng lái yǒu shén xiān。
一笑轻千金,一丸驻万年。yī xiào qīng qiān jīn,yī wán zhù wàn nián。