古诗词

董澄镜

秋居遣兴

董澄镜

炎风禅肃气,林蝉音渐断。yán fēng chán sù qì,lín chán yīn jiàn duàn。
伏处嵁岩下,坐待时物换。fú chù kān yán xià,zuò dài shí wù huàn。
依亭树影高,敲窗叶声乱。yī tíng shù yǐng gāo,qiāo chuāng yè shēng luàn。
百昌弗须臾,附赘忽星散。bǎi chāng fú xū yú,fù zhuì hū xīng sàn。
划薙见真山,流涸认危岸。huà tì jiàn zhēn shān,liú hé rèn wēi àn。
寒虫诉深宵,哀鸿警清旦。hán chóng sù shēn xiāo,āi hóng jǐng qīng dàn。
守默耽澄思,趋华屏外观。shǒu mò dān chéng sī,qū huá píng wài guān。
霍岳缅峥嵘,高撑出天半。huò yuè miǎn zhēng róng,gāo chēng chū tiān bàn。
局促乾死萤,埋头理书案。jú cù qián sǐ yíng,mái tóu lǐ shū àn。
一事差可喜,篱菊秋堪玩。yī shì chà kě xǐ,lí jú qiū kān wán。

春夜独坐

董澄镜

明月上花树,经春淡含姿。míng yuè shàng huā shù,jīng chūn dàn hán zī。
娟娟此长夜,流辉照罗帏。juān juān cǐ zhǎng yè,liú huī zhào luó wéi。
对之不能寐,当户微风吹。duì zhī bù néng mèi,dāng hù wēi fēng chuī。
取琴一再鼓,如有江海思。qǔ qín yī zài gǔ,rú yǒu jiāng hǎi sī。
澄怀与古会,逸境随神移。chéng huái yǔ gǔ huì,yì jìng suí shén yí。
君勿怨岑寂,此意无人知。jūn wù yuàn cén jì,cǐ yì wú rén zhī。

由云梯下趋壁立岩遂循桃花涧至总岩

董澄镜

浮山若浮云,梗寄沧江滨。fú shān ruò fú yún,gěng jì cāng jiāng bīn。
坤舆辟句秘,洞壑清且真。kūn yú pì jù mì,dòng hè qīng qiě zhēn。
绝顶窥天池,青光摇奫沦。jué dǐng kuī tiān chí,qīng guāng yáo yūn lún。
石理成芙蕖,閟此万古春。shí lǐ chéng fú qú,bì cǐ wàn gǔ chūn。
岌岌绕云梯,竦步趋嶙刚。jí jí rào yún tī,sǒng bù qū lín gāng。
循岩百折下,苔滑铺绿茵。xún yán bǎi zhé xià,tái huá pù lǜ yīn。
蹈险学猱掷,扪石疑鳞皴。dǎo xiǎn xué náo zhì,mén shí yí lín cūn。
梵宇何窈窕,风扫无纤尘。fàn yǔ hé yǎo tiǎo,fēng sǎo wú xiān chén。
连云既贡巧,壁立尤趁人。lián yún jì gòng qiǎo,bì lì yóu chèn rén。
左旋复右转,曲径环风轮。zuǒ xuán fù yòu zhuǎn,qū jìng huán fēng lún。
涧道拟桃源,飞流纡长绅。jiàn dào nǐ táo yuán,fēi liú yū zhǎng shēn。
相将至总岩,妙绝如有神。xiāng jiāng zhì zǒng yán,miào jué rú yǒu shén。
石穴成蜂房,玲珑无比伦。shí xué chéng fēng fáng,líng lóng wú bǐ lún。
错出不胜指,骇愕嗟奇珍。cuò chū bù shèng zhǐ,hài è jiē qí zhēn。
崖窟象无定,造作曲洪钧。yá kū xiàng wú dìng,zào zuò qū hóng jūn。
怪此石众夥,万新无一陈。guài cǐ shí zhòng huǒ,wàn xīn wú yī chén。
晨兴至曛黑,攀陟忘艰辛。chén xīng zhì xūn hēi,pān zhì wàng jiān xīn。
山灵应有缘,我欲问前因。shān líng yīng yǒu yuán,wǒ yù wèn qián yīn。