古诗词

程纶

晚泊临平

程纶

篷窗长伏枕,秋梦荻芦间。péng chuāng zhǎng fú zhěn,qiū mèng dí lú jiān。
疏雨分残照,归云杂晚山。shū yǔ fēn cán zhào,guī yún zá wǎn shān。
欲随渔牧侣,相对鹭鸥间。yù suí yú mù lǚ,xiāng duì lù ōu jiān。
俯愧寒潭水,依然照旅颜。fǔ kuì hán tán shuǐ,yī rán zhào lǚ yán。

书刘念台先生传后

程纶

江湖犹自念京畿,国破城春泪满衣。jiāng hú yóu zì niàn jīng jī,guó pò chéng chūn lèi mǎn yī。
台省几年明主弃,俊厨一网故人稀。tái shěng jǐ nián míng zhǔ qì,jùn chú yī wǎng gù rén xī。
恨填东海常衔石,忍饿西山不采薇。hèn tián dōng hǎi cháng xián shí,rěn è xī shān bù cǎi wēi。
多事鼎翁为吊客,信公视死本如归。duō shì dǐng wēng wèi diào kè,xìn gōng shì sǐ běn rú guī。

得朱关中归信

程纶

杨柳东风动渭城,故乡千里独含情。yáng liǔ dōng fēng dòng wèi chéng,gù xiāng qiān lǐ dú hán qíng。
颍川有吏推黄霸,楚国无筵饯穆生。yǐng chuān yǒu lì tuī huáng bà,chǔ guó wú yán jiàn mù shēng。
马上春云开岳色,天边晴云落河声。mǎ shàng chūn yún kāi yuè sè,tiān biān qíng yún luò hé shēng。
空囊不载蓝田玉,依旧归装一叶轻。kōng náng bù zài lán tián yù,yī jiù guī zhuāng yī yè qīng。