古诗词

万方煦

登望河楼

万方煦

楼势凌城郭,清秋发浩歌。lóu shì líng chéng guō,qīng qiū fā hào gē。
西风吹太华,斜日渡黄河。xī fēng chuī tài huá,xié rì dù huáng hé。
陕树临关断,秦云入晋多。shǎn shù lín guān duàn,qín yún rù jìn duō。
生平怀利济,凭槛向沧波。shēng píng huái lì jì,píng kǎn xiàng cāng bō。

寄谢枚如潼关

万方煦

才得相逢又别游,雨丝烟柳送春愁。cái dé xiāng féng yòu bié yóu,yǔ sī yān liǔ sòng chūn chóu。
侬心不及黄河水,抱定潼关日夜流。nóng xīn bù jí huáng hé shuǐ,bào dìng tóng guān rì yè liú。

题赵集贤桃源图

万方煦

桃花开落一千年,落英墨泪红斑斑。táo huā kāi luò yī qiān nián,luò yīng mò lèi hóng bān bān。
白雁飞来天地改,人间那复有桃源。bái yàn fēi lái tiān dì gǎi,rén jiān nà fù yǒu táo yuán。
云树苍苍烟水暮,花开远近渺何处。yún shù cāng cāng yān shuǐ mù,huā kāi yuǎn jìn miǎo hé chù。
地坼天分了不知,一片赵家干净土。dì chè tiān fēn le bù zhī,yī piàn zhào jiā gàn jìng tǔ。
哀哉王孙泣迷途,渊明记载亦模糊,武陵仙境今则无。āi zāi wáng sūn qì mí tú,yuān míng jì zài yì mó hú,wǔ líng xiān jìng jīn zé wú。
莫谓仙境今世无,青溪红树在此图。mò wèi xiān jìng jīn shì wú,qīng xī hóng shù zài cǐ tú。
陇湟兵气秦人吁,傥可往者吾其徂。lǒng huáng bīng qì qín rén xū,tǎng kě wǎng zhě wú qí cú。