古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
程鸿诏
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
怀叶润臣却寄
清
:
程鸿诏
忽听楚人语,思君情自深。
hū tīng chǔ rén yǔ,sī jūn qíng zì shēn。
新诗又几卷,近日共谁吟。
xīn shī yòu jǐ juǎn,jìn rì gòng shuí yín。
鲤对有真乐,雁行传远音。
lǐ duì yǒu zhēn lè,yàn xíng chuán yuǎn yīn。
长沙波渺渺,怅抚独弦琴。
zhǎng shā bō miǎo miǎo,chàng fǔ dú xián qín。
AI赏析
滕县见陈抱潜题名
清
:
程鸿诏
抱潜吾执友,到处不题诗。
bào qián wú zhí yǒu,dào chù bù tí shī。
此意岂难解,相思无已时。
cǐ yì qǐ nán jiě,xiāng sī wú yǐ shí。
上宫君子馆,画井古人知。
shàng gōng jūn zi guǎn,huà jǐng gǔ rén zhī。
欲共论为国,征途合语谁。
yù gòng lùn wèi guó,zhēng tú hé yǔ shuí。
AI赏析
子陵台
清
:
程鸿诏
鼓枻沿缘波未定,横塘风晚野花开。
gǔ yì yán yuán bō wèi dìng,héng táng fēng wǎn yě huā kāi。
一钩新月钓江水,正向严陵滩上来。
yī gōu xīn yuè diào jiāng shuǐ,zhèng xiàng yán líng tān shàng lái。
AI赏析
登金焦二山寄故园兄弟
清
:
程鸿诏
东屋西屋人已远,名山也作弟兄看。
dōng wū xī wū rén yǐ yuǎn,míng shān yě zuò dì xiōng kàn。
金焦好处多于画,少个雁声江上寒。
jīn jiāo hǎo chù duō yú huà,shǎo gè yàn shēng jiāng shàng hán。
AI赏析
淮阴钓台歌
清
:
程鸿诏
汉家垂钓两男子,鸿飞冥冥功狗死。
hàn jiā chuí diào liǎng nán zi,hóng fēi míng míng gōng gǒu sǐ。
同有高台凌清沚,咄咄狂奴呼不起。
tóng yǒu gāo tái líng qīng zhǐ,duō duō kuáng nú hū bù qǐ。
漂母一饭酬金千,解推之恩宁轻捐。
piāo mǔ yī fàn chóu jīn qiān,jiě tuī zhī ēn níng qīng juān。
钟室覆盆难见天,泗上亭长喜且怜。
zhōng shì fù pén nán jiàn tiān,sì shàng tíng zhǎng xǐ qiě lián。
冢前万人早矜诩,晚余斯台峙淮浦。
zhǒng qián wàn rén zǎo jīn xǔ,wǎn yú sī tái zhì huái pǔ。
不幸乃与哙等伍,胡弗一竿自终古。
bù xìng nǎi yǔ kuài děng wǔ,hú fú yī gān zì zhōng gǔ。
AI赏析
东阿后歌
清
:
程鸿诏
南去见山自此始,南来见山自此止。
nán qù jiàn shān zì cǐ shǐ,nán lái jiàn shān zì cǐ zhǐ。
出山入山皆艰难,连朝山色愁中看。
chū shān rù shān jiē jiān nán,lián cháo shān sè chóu zhōng kàn。
我欲移之著何处,恐碍天下行人路。
wǒ yù yí zhī zhù hé chù,kǒng ài tiān xià xíng rén lù。
愚心惟祝在山泉,绕山飞流成长川。
yú xīn wéi zhù zài shān quán,rào shān fēi liú chéng zhǎng chuān。
一苇可航一帆送,轻舟竟渡免尘哄。
yī wěi kě háng yī fān sòng,qīng zhōu jìng dù miǎn chén hǒng。
东阿况亦吾宗邦,千年虽久安能忘。
dōng ā kuàng yì wú zōng bāng,qiān nián suī jiǔ ān néng wàng。
八斗才高今不见,一心捧日山难限。
bā dòu cái gāo jīn bù jiàn,yī xīn pěng rì shān nán xiàn。
昊天自昔鉴孤忠,峰峦倏忽移愚公。
hào tiān zì xī jiàn gū zhōng,fēng luán shū hū yí yú gōng。
崎岖化尽得平易,辙端蜿蜒痕在地。
qí qū huà jǐn dé píng yì,zhé duān wān yán hén zài dì。
从此大道无偏颇,青山回首梦中多。
cóng cǐ dà dào wú piān pǒ,qīng shān huí shǒu mèng zhōng duō。
AI赏析
孙琴西廉访次唐端夫东坡生日诗韵追念湘乡师相属和奉呈并怀钱子密
清
:
程鸿诏
校书正苦扫落叶,谁唱阳春和白雪。
xiào shū zhèng kǔ sǎo luò yè,shuí chàng yáng chūn hé bái xuě。
天台掷赋声忽闻,广桑证道路云绝。
tiān tái zhì fù shēng hū wén,guǎng sāng zhèng dào lù yún jué。
犹幸坡公在眼前,曾见醉翁为心折。
yóu xìng pō gōng zài yǎn qián,céng jiàn zuì wēng wèi xīn zhé。
冶城山阁昔游宴,桂管妖氛刚破灭。
yě chéng shān gé xī yóu yàn,guì guǎn yāo fēn gāng pò miè。
昨年公持使节至,迩来我恰间身掣。
zuó nián gōng chí shǐ jié zhì,ěr lái wǒ qià jiān shēn chè。
许从芸笈借缇油,莫陪花坞吟宫缬。
xǔ cóng yún jí jiè tí yóu,mò péi huā wù yín gōng xié。
安昌旧客盟石交,建章群仙饮玉屑。
ān chāng jiù kè méng shí jiāo,jiàn zhāng qún xiān yǐn yù xiè。
千里命驾病未能,八载流光去如瞥。
qiān lǐ mìng jià bìng wèi néng,bā zài liú guāng qù rú piē。
何时更共阿戎语,新诗且与黄九说。
hé shí gèng gòng ā róng yǔ,xīn shī qiě yǔ huáng jiǔ shuō。
明当踏春大观亭,健行不藉拄杖铁。
míng dāng tà chūn dà guān tíng,jiàn xíng bù jí zhǔ zhàng tiě。
AI赏析