古诗词

陈标

秦王卷衣

陈标

秦王宫阙霭春烟,珠树琼枝近碧天。qín wáng gōng quē ǎi chūn yān,zhū shù qióng zhī jìn bì tiān。
御气馨香苏合启,帘光浮动水精悬。yù qì xīn xiāng sū hé qǐ,lián guāng fú dòng shuǐ jīng xuán。
霏微罗縠随芳袖,宛转鲛鮹逐宝筵。fēi wēi luó hú suí fāng xiù,wǎn zhuǎn jiāo shāo zhú bǎo yán。
从此咸阳一回首,暮云愁色已千年。cóng cǐ xián yáng yī huí shǒu,mù yún chóu sè yǐ qiān nián。

倢伃怨

陈标

掌上恩移玉帐空,香珠满眼泣春风。zhǎng shàng ēn yí yù zhàng kōng,xiāng zhū mǎn yǎn qì chūn fēng。
飘零怨柳凋眉翠,狼籍愁桃坠脸红。piāo líng yuàn liǔ diāo méi cuì,láng jí chóu táo zhuì liǎn hóng。
凤辇只应三殿北,鸾声不向五湖中。fèng niǎn zhǐ yīng sān diàn běi,luán shēng bù xiàng wǔ hú zhōng。
笙歌处处回天眷,独自无情长信宫。shēng gē chù chù huí tiān juàn,dú zì wú qíng zhǎng xìn gōng。

饮马长城窟

陈标

日日风吹虏骑尘,年年饮马汉营人。rì rì fēng chuī lǔ qí chén,nián nián yǐn mǎ hàn yíng rén。
千堆战骨那知主,万里枯沙不辨春。qiān duī zhàn gǔ nà zhī zhǔ,wàn lǐ kū shā bù biàn chūn。
浴谷气寒愁坠指,断崖冰滑恐伤神。yù gǔ qì hán chóu zhuì zhǐ,duàn yá bīng huá kǒng shāng shén。
金鞍玉勒无颜色,泪满征衣怨暴秦。jīn ān yù lēi wú yán sè,lèi mǎn zhēng yī yuàn bào qín。

江南行

陈标

水光春色满江天,蘋叶风吹荷叶钱。shuǐ guāng chūn sè mǎn jiāng tiān,píng yè fēng chuī hé yè qián。
香蚁翠旗临岸市,艳娥红袖渡江船。xiāng yǐ cuì qí lín àn shì,yàn é hóng xiù dù jiāng chuán。
晓惊白鹭联翩雪,浪蹙青茭潋滟烟。xiǎo jīng bái lù lián piān xuě,làng cù qīng jiāo liàn yàn yān。
不怕江洲芳草暮,待将秋兴折湖莲。bù pà jiāng zhōu fāng cǎo mù,dài jiāng qiū xīng zhé hú lián。

赠元和十三年登第进士

陈标

春官南院粉墙东,地色初分月色红。chūn guān nán yuàn fěn qiáng dōng,dì sè chū fēn yuè sè hóng。
文字一千重马拥,喜欢三十二人同。wén zì yī qiān zhòng mǎ yōng,xǐ huān sān shí èr rén tóng。
眼看鱼变辞凡水,心逐鹦飞出瑞风。yǎn kàn yú biàn cí fán shuǐ,xīn zhú yīng fēi chū ruì fēng。
莫怪云泥从此别,总曾惆怅去年中。mò guài yún ní cóng cǐ bié,zǒng céng chóu chàng qù nián zhōng。

焦桐树

陈标

江上烹鱼采野樵,鸾枝摧折半曾烧。jiāng shàng pēng yú cǎi yě qiáo,luán zhī cuī zhé bàn céng shāo。
未经良匠材虽散,待得知音尾已焦。wèi jīng liáng jiàng cái suī sàn,dài dé zhī yīn wěi yǐ jiāo。
若使琢磨徽白玉,便来风律轸青瑶。ruò shǐ zuó mó huī bái yù,biàn lái fēng lǜ zhěn qīng yáo。
还能万里传山水,三峡泉声岂寂寥。hái néng wàn lǐ chuán shān shuǐ,sān xiá quán shēng qǐ jì liáo。

寄友人

陈标

杜甫在时贪入蜀,孟郊生处却归秦。dù fǔ zài shí tān rù shǔ,mèng jiāo shēng chù què guī qín。
如今始会麻姑意,借问山川与后人。rú jīn shǐ huì má gū yì,jiè wèn shān chuān yǔ hòu rén。

僧院牡丹

陈标

琉璃地上开红艳,碧落天头散晓霞。liú lí dì shàng kāi hóng yàn,bì luò tiān tóu sàn xiǎo xiá。
应是向西无地种,不然争肯重莲花。yīng shì xiàng xī wú dì zhǒng,bù rán zhēng kěn zhòng lián huā。

蜀葵

陈标

眼前无奈蜀葵何,浅紫深红数百窠。yǎn qián wú nài shǔ kuí hé,qiǎn zǐ shēn hóng shù bǎi kē。
能共牡丹争几许,得人嫌处只缘多。néng gòng mǔ dān zhēng jǐ xǔ,dé rén xián chù zhǐ yuán duō。

长安秋思

陈标

吴女秋机织曙霜,冰蚕吐丝月盈筐。wú nǚ qiū jī zhī shǔ shuāng,bīng cán tǔ sī yuè yíng kuāng。
金刀玉指裁缝促,水殿花楼弦管长。jīn dāo yù zhǐ cái fèng cù,shuǐ diàn huā lóu xián guǎn zhǎng。
舞袖慢移凝瑞雪,歌尘微动避雕梁。wǔ xiù màn yí níng ruì xuě,gē chén wēi dòng bì diāo liáng。
唯愁陌上芳菲度,狼籍风池荷叶黄。wéi chóu mò shàng fāng fēi dù,láng jí fēng chí hé yè huáng。

公无渡河

陈标

阴云飒飒浪花愁,半度惊湍半挂舟。yīn yún sà sà làng huā chóu,bàn dù jīng tuān bàn guà zhōu。
声尽云天君不住,命悬鱼鳖妾同休。shēng jǐn yún tiān jūn bù zhù,mìng xuán yú biē qiè tóng xiū。
黛娥芳脸垂珠泪,罗袜香裾赴碧流。dài é fāng liǎn chuí zhū lèi,luó wà xiāng jū fù bì liú。
馀魄岂能衔木石,独将遗恨付箜篌。yú pò qǐ néng xián mù shí,dú jiāng yí hèn fù kōng hóu。