古诗词

程可则

舟晚

程可则

回舟转清澳,落日照前岑。huí zhōu zhuǎn qīng ào,luò rì zhào qián cén。
水阔一帆远,云归众壑阴。shuǐ kuò yī fān yuǎn,yún guī zhòng hè yīn。
虫声喧别浦,人语静空林。chóng shēng xuān bié pǔ,rén yǔ jìng kōng lín。
寂寞河干客,悠悠行路心。jì mò hé gàn kè,yōu yōu xíng lù xīn。

送徐庾清钱柏园归越

程可则

良会竟难永,岁寒人尽归。liáng huì jìng nán yǒng,suì hán rén jǐn guī。
谁怜故乡子,独采南山薇。shuí lián gù xiāng zi,dú cǎi nán shān wēi。
把酒不终夕,浩歌徒揽衣。bǎ jiǔ bù zhōng xī,hào gē tú lǎn yī。
无能挽舟楫,恻恻对斜晖。wú néng wǎn zhōu jí,cè cè duì xié huī。

虔州

程可则

章江回合女墙低,不见行人但鸟啼。zhāng jiāng huí hé nǚ qiáng dī,bù jiàn xíng rén dàn niǎo tí。
往日聊城谁射矢,至今函谷未封泥。wǎng rì liáo chéng shuí shè shǐ,zhì jīn hán gǔ wèi fēng ní。
风吹败叶沈沙砾,日落前营动鼓鼙。fēng chuī bài yè shěn shā lì,rì luò qián yíng dòng gǔ pí。
欲向郁孤台上望,乱云含雨草萋萋。yù xiàng yù gū tái shàng wàng,luàn yún hán yǔ cǎo qī qī。

度双牌峡

程可则

虔州南上路巑岏,忽到双牌水气昏。qián zhōu nán shàng lù cuán wán,hū dào shuāng pái shuǐ qì hūn。
帆向夕阳争鸟道,天留孤堑峙江门。fān xiàng xī yáng zhēng niǎo dào,tiān liú gū qiàn zhì jiāng mén。
沿洄百折滩声急,明灭千峰树影繁。yán huí bǎi zhé tān shēng jí,míng miè qiān fēng shù yǐng fán。
谷口似闻鸡犬唤,人家疑是武陵源。gǔ kǒu shì wén jī quǎn huàn,rén jiā yí shì wǔ líng yuán。

送魏子存司理成都

程可则

谁说蚕丛不易行,春风三月马蹄轻。shuí shuō cán cóng bù yì xíng,chūn fēng sān yuè mǎ tí qīng。
铜梁旧枕秦山险,玉垒新连楚塞平。tóng liáng jiù zhěn qín shān xiǎn,yù lěi xīn lián chǔ sāi píng。
芳草绿齐过汉水,杜鹃红尽到绵城。fāng cǎo lǜ qí guò hàn shuǐ,dù juān hóng jǐn dào mián chéng。
知君箧底多词赋,谕蜀文应似长卿。zhī jūn qiè dǐ duō cí fù,yù shǔ wén yīng shì zhǎng qīng。

题赵承旨击鞠图

程可则

至元一幅鹅溪绢,四尺不满三尺余。zhì yuán yī fú é xī juàn,sì chǐ bù mǎn sān chǐ yú。
翰林承旨颇好事,绘取击鞠为斯图。hàn lín chéng zhǐ pǒ hǎo shì,huì qǔ jī jū wèi sī tú。
不知王者是何代,紫棱白面苍虬须。bù zhī wáng zhě shì hé dài,zǐ léng bái miàn cāng qiú xū。
手提青丝绿玉策,据鞍顾盼神睢于。shǒu tí qīng sī lǜ yù cè,jù ān gù pàn shén suī yú。
左右布列数猛士,衔竿挟杖纷骑驴。zuǒ yòu bù liè shù měng shì,xián gān xié zhàng fēn qí lǘ。
一球委地不得掇,四面击者群争趋。yī qiú wěi dì bù dé duō,sì miàn jī zhě qún zhēng qū。
驴蹄骄蹴势欲动,蹀躞腾遝精神殊。lǘ tí jiāo cù shì yù dòng,dié xiè téng tà jīng shén shū。
我闻轩辕习武士,沙虫猿鹤皆前躯。wǒ wén xuān yuán xí wǔ shì,shā chóng yuán hè jiē qián qū。
一击能令力牧怒,蚩尤涿鹿功煌如。yī jī néng lìng lì mù nù,chī yóu zhuō lù gōng huáng rú。
吁嗟王孙际龙战,绘此毋乃含欷歔。xū jiē wáng sūn jì lóng zhàn,huì cǐ wú nǎi hán xī xū。
方今海宇尽混一,虎皮盖藏金仆姑。fāng jīn hǎi yǔ jǐn hùn yī,hǔ pí gài cáng jīn pū gū。
《云门》既奏泰阶平,纵有筑鞠非兵符。yún mén jì zòu tài jiē píng,zòng yǒu zhù jū fēi bīng fú。
此图不用示天下,只合简册供清娱,衔竿挟策胡为乎。cǐ tú bù yòng shì tiān xià,zhǐ hé jiǎn cè gōng qīng yú,xián gān xié cè hú wèi hū。

晓起与邝无傲作

程可则

长安四月雨,霢霂生微寒。zhǎng ān sì yuè yǔ,mài mù shēng wēi hán。
晨兴出帘阁,稍觉衣裳单。chén xīng chū lián gé,shāo jué yī shang dān。
郁郁庭中槐,浅绿浮林端。yù yù tíng zhōng huái,qiǎn lǜ fú lín duān。
好鸟鸣相闻,仿佛栖岩峦。hǎo niǎo míng xiāng wén,fǎng fú qī yán luán。
不见夏云热,宁知春色阑。bù jiàn xià yún rè,níng zhī chūn sè lán。
赖有同心人,把臂延清欢。lài yǒu tóng xīn rén,bǎ bì yán qīng huān。
回首思故乡,众卉萋以繁。huí shǒu sī gù xiāng,zhòng huì qī yǐ fán。
黄梅摘方熟,朱荔谁当餐。huáng méi zhāi fāng shú,zhū lì shuí dāng cān。
嘉序长不归,谁能假羽翰。jiā xù zhǎng bù guī,shuí néng jiǎ yǔ hàn。

吴渔山为余仿营丘早雪图

程可则

渔山山人不出山,朅来燕市仍键关。yú shān shān rén bù chū shān,qiè lái yàn shì réng jiàn guān。
含毫泼墨自怡悦,为我披豁开心颜。hán háo pō mò zì yí yuè,wèi wǒ pī huō kāi xīn yán。
鹅溪一幅营丘似,积素凝寒半江水。é xī yī fú yíng qiū shì,jī sù níng hán bàn jiāng shuǐ。
残条拂地冻欲僵,有客孤舟去如驶。cán tiáo fú dì dòng yù jiāng,yǒu kè gū zhōu qù rú shǐ。
芦叶萧萧风乱飞,千山寒色兼斜晖。lú yè xiāo xiāo fēng luàn fēi,qiān shān hán sè jiān xié huī。
此翁掉头颇解事,天地已闭人当归。cǐ wēng diào tóu pǒ jiě shì,tiān dì yǐ bì rén dāng guī。
不然访戴意亦适,岁寒兰芷应须惜。bù rán fǎng dài yì yì shì,suì hán lán zhǐ yīng xū xī。
多谢山人冰雪心,挂帆好向罗浮宅。duō xiè shān rén bīng xuě xīn,guà fān hǎo xiàng luó fú zhái。