古诗词

程畹

口占

程畹

于世真无补,飘零赘此身。yú shì zhēn wú bǔ,piāo líng zhuì cǐ shēn。
自然消意气,何处著经纶。zì rán xiāo yì qì,hé chù zhù jīng lún。
有梦翻愁夜,无花懒过春。yǒu mèng fān chóu yè,wú huā lǎn guò chūn。
对人常默默,龙性亦能驯。duì rén cháng mò mò,lóng xìng yì néng xùn。

书愤

程畹

花飞草长太无情,百感多于静处生。huā fēi cǎo zhǎng tài wú qíng,bǎi gǎn duō yú jìng chù shēng。
未死岂甘忘骨肉,有生何苦负聪明。wèi sǐ qǐ gān wàng gǔ ròu,yǒu shēng hé kǔ fù cōng míng。
处囊壮志应无用,跃冶文心不肯平。chù náng zhuàng zhì yīng wú yòng,yuè yě wén xīn bù kěn píng。
蜗角只今余一笑,向来容易说功名。wō jiǎo zhǐ jīn yú yī xiào,xiàng lái róng yì shuō gōng míng。

避寇由甘泉公道桥至东台

程畹

镫火湖干别有天,风声鹤唳总茫然。dèng huǒ hú gàn bié yǒu tiān,fēng shēng hè lì zǒng máng rán。
国殇顷刻犹交臂,襁负何人敢息肩。guó shāng qǐng kè yóu jiāo bì,qiǎng fù hé rén gǎn xī jiān。
每到穷途思致命,绝无长策且愁眠。měi dào qióng tú sī zhì mìng,jué wú zhǎng cè qiě chóu mián。
欢呼忽听来飞将,一战功成万口传。huān hū hū tīng lái fēi jiāng,yī zhàn gōng chéng wàn kǒu chuán。

述怀

程畹

螳勇晋文避,蛙怒越王式。táng yǒng jìn wén bì,wā nù yuè wáng shì。
军麾满天下,壮士亦间出。jūn huī mǎn tiān xià,zhuàng shì yì jiān chū。
巧迟非所钦,拙速安可得。qiǎo chí fēi suǒ qīn,zhuō sù ān kě dé。
垂成厄虎将,观衅动蚁贼。chuí chéng è hǔ jiāng,guān xìn dòng yǐ zéi。
当东忽赴西,欲南乃更北。dāng dōng hū fù xī,yù nán nǎi gèng běi。
艰难赖忠贞,枝梧竭心力。jiān nán lài zhōng zhēn,zhī wú jié xīn lì。
苍天何不仁,斩刈未有极。cāng tiān hé bù rén,zhǎn yì wèi yǒu jí。
远虑迥万里,近祸在顷刻。yuǎn lǜ jiǒng wàn lǐ,jìn huò zài qǐng kè。
淮南大布衣,慷慨善忧国。huái nán dà bù yī,kāng kǎi shàn yōu guó。
迂谋适不用,长剑黯无色。yū móu shì bù yòng,zhǎng jiàn àn wú sè。
偷生恋父母,千金买一息。tōu shēng liàn fù mǔ,qiān jīn mǎi yī xī。
大地结罗网,先后理莫测。dà dì jié luó wǎng,xiān hòu lǐ mò cè。
生年无几时,颠沛忽我逼。shēng nián wú jǐ shí,diān pèi hū wǒ bī。
澄清长河水,何人乱使黑。chéng qīng zhǎng hé shuǐ,hé rén luàn shǐ hēi。
作歌以告哀,恸哭五情塞。zuò gē yǐ gào āi,tòng kū wǔ qíng sāi。

题李小湖廷尉师好云楼诗集

程畹

叔世大有患,忧国惟书生。shū shì dà yǒu huàn,yōu guó wéi shū shēng。
达官习忌讳,拱手颂升平。dá guān xí jì huì,gǒng shǒu sòng shēng píng。
朝无白香山,野无杜少陵。cháo wú bái xiāng shān,yě wú dù shǎo líng。
巍巍天门开,隆隆期同升。wēi wēi tiān mén kāi,lóng lóng qī tóng shēng。
诗篇及时事,黑白终分明。shī piān jí shí shì,hēi bái zhōng fēn míng。
于己有弗便,于人多见憎。yú jǐ yǒu fú biàn,yú rén duō jiàn zēng。
所以顷刻间,出处异性情。suǒ yǐ qǐng kè jiān,chū chù yì xìng qíng。
夫子早归田,傲骨余棱棱。fū zi zǎo guī tián,ào gǔ yú léng léng。
江湖志廊庙,发语皆血诚。jiāng hú zhì láng miào,fā yǔ jiē xuè chéng。
至言使人服,罪言使人惊。zhì yán shǐ rén fú,zuì yán shǐ rén jīng。
谁言蠡测小,大海深可凭。shuí yán lí cè xiǎo,dà hǎi shēn kě píng。
贱子喜吟哦,寒瘦愧郊岛。jiàn zi xǐ yín ó,hán shòu kuì jiāo dǎo。
俗学能累人,读书苦不早。sú xué néng lèi rén,dú shū kǔ bù zǎo。
春花一过时,往往不如草。chūn huā yī guò shí,wǎng wǎng bù rú cǎo。
兵戈四方动,玉石无丑好。bīng gē sì fāng dòng,yù shí wú chǒu hǎo。
作诗为消忧,反用增懊恼。zuò shī wèi xiāo yōu,fǎn yòng zēng ào nǎo。
知音良独难,敝帚以自宝。zhī yīn liáng dú nán,bì zhǒu yǐ zì bǎo。
低头伏海隅,谁复资探讨。dī tóu fú hǎi yú,shuí fù zī tàn tǎo。
大雅忽间作,示我以先道。dà yǎ hū jiān zuò,shì wǒ yǐ xiān dào。
经史发光怪,义理掩文藻。jīng shǐ fā guāng guài,yì lǐ yǎn wén zǎo。
不顾右手胝,万本为倾倒。bù gù yòu shǒu zhī,wàn běn wèi qīng dào。
微名傥附骥,何用忧心捣。wēi míng tǎng fù jì,hé yòng yōu xīn dǎo。

延陵十字碑歌

程畹

凡事传信休传疑,请各试观十字碑。fán shì chuán xìn xiū chuán yí,qǐng gè shì guān shí zì bēi。
有吴君子延陵垂,人虽往矣墓在斯。yǒu wú jūn zi yán líng chuí,rén suī wǎng yǐ mù zài sī。
篆法敦古书者谁,天遗一老何能辞。zhuàn fǎ dūn gǔ shū zhě shuí,tiān yí yī lǎo hé néng cí。
翱翔鸾凤蟠蛟螭,夕阳丰草蹲熊罴。áo xiáng luán fèng pán jiāo chī,xī yáng fēng cǎo dūn xióng pí。
想见大笔濡淋漓,游夏袖手从旁窥。xiǎng jiàn dà bǐ rú lín lí,yóu xià xiù shǒu cóng páng kuī。
南游不到非支离,铭幽刻石远致之。nán yóu bù dào fēi zhī lí,míng yōu kè shí yuǎn zhì zhī。
帖小碑大临摩歧,君子季子无殊规。tiē xiǎo bēi dà lín mó qí,jūn zi jì zi wú shū guī。
阳冰变化碑所基,欧阳集古湖游移。yáng bīng biàn huà bēi suǒ jī,ōu yáng jí gǔ hú yóu yí。
圣贤欣合沦肝脾,泰伯至德人不知。shèng xián xīn hé lún gān pí,tài bó zhì dé rén bù zhī。
幽光阐发惟宣尼,季札一脉非旁枝。yōu guāng chǎn fā wéi xuān ní,jì zhá yī mài fēi páng zhī。
让乃家法孙能为,祸福得失天维持。ràng nǎi jiā fǎ sūn néng wèi,huò fú dé shī tiān wéi chí。
一毫计较公变私,论人成败圣所嗤。yī háo jì jiào gōng biàn sī,lùn rén chéng bài shèng suǒ chī。
呜呼两字潜含悲,赞叹欲绝猜缁帷。wū hū liǎng zì qián hán bēi,zàn tàn yù jué cāi zī wéi。
蔡邕文学乡里儿,石经且许金门施。cài yōng wén xué xiāng lǐ ér,shí jīng qiě xǔ jīn mén shī。
石鼓剥落斜复欹,昌黎尚惜空弃遗。shí gǔ bō luò xié fù yī,chāng lí shàng xī kōng qì yí。
先圣手泽何瑰奇,书以人重观忘疲。xiān shèng shǒu zé hé guī qí,shū yǐ rén zhòng guān wàng pí。
安得颁为天下师,羹墙如见当临池。ān dé bān wèi tiān xià shī,gēng qiáng rú jiàn dāng lín chí。
我欲言之分渐卑,天风飒飒碑前吹。wǒ yù yán zhī fēn jiàn bēi,tiān fēng sà sà bēi qián chuī。