古诗词

万廷苪

过太子庵

万廷苪

湖光十里长芙蕖,一片清风似雨余。hú guāng shí lǐ zhǎng fú qú,yī piàn qīng fēng shì yǔ yú。
绿竹可怜高士宅,青山难得好僧居。lǜ zhú kě lián gāo shì zhái,qīng shān nán dé hǎo sēng jū。
阮公歌哭来歧路,张俭飘零到草庐。ruǎn gōng gē kū lái qí lù,zhāng jiǎn piāo líng dào cǎo lú。
风景何堪人去后,灞桥容我再骑驴。fēng jǐng hé kān rén qù hòu,bà qiáo róng wǒ zài qí lǘ。

初夏寄夏煦园

万廷苪

只合顽金铸阆仙,当歌犹得故人怜。zhǐ hé wán jīn zhù láng xiān,dāng gē yóu dé gù rén lián。
置书怀袖将三岁,作嫁裁衣竟十年。zhì shū huái xiù jiāng sān suì,zuò jià cái yī jìng shí nián。
到岸山光看雨后,过江人物想风前。dào àn shān guāng kàn yǔ hòu,guò jiāng rén wù xiǎng fēng qián。
登临是处成陈迹,粥饭抛时再问缘。dēng lín shì chù chéng chén jì,zhōu fàn pāo shí zài wèn yuán。