古诗词

舒天香

白鹿升仙台

舒天香

野人似我真如鹿,六月披裘受清福。yě rén shì wǒ zhēn rú lù,liù yuè pī qiú shòu qīng fú。
兴来枕石学云眠,瑶草琪花相伴宿。xīng lái zhěn shí xué yún mián,yáo cǎo qí huā xiāng bàn sù。
飞蝶时时上我身,但见香云不见人。fēi dié shí shí shàng wǒ shēn,dàn jiàn xiāng yún bù jiàn rén。
早知世外容疏懒,悔往尘寰四十春。zǎo zhī shì wài róng shū lǎn,huǐ wǎng chén huán sì shí chūn。

凌虚台看云戏柬内子

舒天香

残月依依傍檐坠,沙弥雅识山人意。cán yuè yī yī bàng yán zhuì,shā mí yǎ shí shān rén yì。
林端唤起濂溪云,石貌泉声愈清媚。lín duān huàn qǐ lián xī yún,shí mào quán shēng yù qīng mèi。
海门日上天镜开,罡风吹至凌虚台。hǎi mén rì shàng tiān jìng kāi,gāng fēng chuī zhì líng xū tái。
莲花庵前白鹿卧,芙蓉万朵姗姗来。lián huā ān qián bái lù wò,fú róng wàn duǒ shān shān lái。
云来我与僧相失,心知我向西峰立。yún lái wǒ yǔ sēng xiāng shī,xīn zhī wǒ xiàng xī fēng lì。
云行山住我依然,回头但见僧衣湿。yún xíng shān zhù wǒ yī rán,huí tóu dàn jiàn sēng yī shī。
人间见云不见天,山头弄云如白绵。rén jiān jiàn yún bù jiàn tiān,shān tóu nòng yún rú bái mián。
有心携得云归去,把与山事作被眠。yǒu xīn xié dé yún guī qù,bǎ yǔ shān shì zuò bèi mián。