古诗词

程正揆

题画

程正揆

闲情不可住,一往上孤亭。xián qíng bù kě zhù,yī wǎng shàng gū tíng。
行云非草草,贞石自惺惺。xíng yún fēi cǎo cǎo,zhēn shí zì xīng xīng。
雁寄将来信,山留不了青。yàn jì jiāng lái xìn,shān liú bù le qīng。
彼吟泽畔者,辛苦作《骚》经。bǐ yín zé pàn zhě,xīn kǔ zuò sāo jīng。

己亥江行

程正揆

百战蕲黄地,扁舟江汉平。bǎi zhàn qí huáng dì,biǎn zhōu jiāng hàn píng。
老人谈旧事,故鬼哭新城。lǎo rén tán jiù shì,gù guǐ kū xīn chéng。
波转渔灯曲,天垂鹤影横。bō zhuǎn yú dēng qū,tiān chuí hè yǐng héng。
年年沙草碧,又听杜鹃声。nián nián shā cǎo bì,yòu tīng dù juān shēng。

己亥江行

程正揆

夕照薰荒草,浮云暗上流。xī zhào xūn huāng cǎo,fú yún àn shàng liú。
渔人归解网,暝客竞摇舟。yú rén guī jiě wǎng,míng kè jìng yáo zhōu。
风雨晚偏急,江湖老自幽。fēng yǔ wǎn piān jí,jiāng hú lǎo zì yōu。
孤情忘夜寐,酒盏与诗筹。gū qíng wàng yè mèi,jiǔ zhǎn yǔ shī chóu。

己亥江行

程正揆

竟日西风老,从看白发新。jìng rì xī fēng lǎo,cóng kàn bái fā xīn。
一旬方见月,四海几归人。yī xún fāng jiàn yuè,sì hǎi jǐ guī rén。
赤羽膏民血,青原哭鬼磷。chì yǔ gāo mín xuè,qīng yuán kū guǐ lín。
十年高杀气,尚有未称臣。shí nián gāo shā qì,shàng yǒu wèi chēng chén。

题看山图

程正揆

自买青山自看山,鸟飞倦翼不知还。zì mǎi qīng shān zì kàn shān,niǎo fēi juàn yì bù zhī hái。
天心难挽迁流事,我法姑存淡远间。tiān xīn nán wǎn qiān liú shì,wǒ fǎ gū cún dàn yuǎn jiān。
怀古空林虚夜月,怜人落叶逐清潺。huái gǔ kōng lín xū yè yuè,lián rén luò yè zhú qīng chán。
风尘暂息一回首,几个能消此日闲。fēng chén zàn xī yī huí shǒu,jǐ gè néng xiāo cǐ rì xián。

题画

程正揆

绝壁倒飞千尺雪,偃松高卧一溪风。jué bì dào fēi qiān chǐ xuě,yǎn sōng gāo wò yī xī fēng。
谁家好傍此间住,定是青溪无事翁。shuí jiā hǎo bàng cǐ jiān zhù,dìng shì qīng xī wú shì wēng。