古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
程虞卿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
朱头塞
清
:
程虞卿
晓发牛头塞,轻车择路行。
xiǎo fā niú tóu sāi,qīng chē zé lù xíng。
风声号大壑,云势压长城。
fēng shēng hào dà hè,yún shì yā zhǎng chéng。
荒驿三年梦,征人万里情。
huāng yì sān nián mèng,zhēng rén wàn lǐ qíng。
飘零余一剑,珍重寄平生。
piāo líng yú yī jiàn,zhēn zhòng jì píng shēng。
AI赏析
锦州道中
清
:
程虞卿
馆驿乱山隈,征车夕照催。
guǎn yì luàn shān wēi,zhēng chē xī zhào cuī。
途长人意倦,地险马行猜。
tú zhǎng rén yì juàn,dì xiǎn mǎ xíng cāi。
秋气来榆塞,凉风起蝎台。
qiū qì lái yú sāi,liáng fēng qǐ xiē tái。
不须思蜀道,我乏济时才。
bù xū sī shǔ dào,wǒ fá jì shí cái。
AI赏析
旅馆题壁
清
:
程虞卿
疲马长愁远道艰,一鞭斜日乱峰间。
pí mǎ zhǎng chóu yuǎn dào jiān,yī biān xié rì luàn fēng jiān。
炊烟黑压平头屋,暝色红分对面山。
chuī yān hēi yā píng tóu wū,míng sè hóng fēn duì miàn shān。
蹑蹻歧途怜赵客,隔邻乡语异吴蛮。
niè juē qí tú lián zhào kè,gé lín xiāng yǔ yì wú mán。
深闺料有金钗卜,此夜辽西梦未还。
shēn guī liào yǒu jīn chāi bo,cǐ yè liáo xī mèng wèi hái。
AI赏析
看牧牛
清
:
程虞卿
边城秋到霜飞早,塞草萧萧折北风。
biān chéng qiū dào shuāng fēi zǎo,sāi cǎo xiāo xiāo zhé běi fēng。
一角发声沙碛里,万牛回首夕阳中。
yī jiǎo fā shēng shā qì lǐ,wàn niú huí shǒu xī yáng zhōng。
职当扰猛还谁任,饥为求刍即尔功。
zhí dāng rǎo měng hái shuí rèn,jī wèi qiú chú jí ěr gōng。
我是吴人休问喘,垂鞭且控五花骢。
wǒ shì wú rén xiū wèn chuǎn,chuí biān qiě kòng wǔ huā cōng。
AI赏析
和梅庵先生岁杪言怀原韵
清
:
程虞卿
压鬓清霜冷玉簪,关山残雪寄孤吟。
yā bìn qīng shuāng lěng yù zān,guān shān cán xuě jì gū yín。
千秋白傅青衫泪,一片樊南锦瑟心。
qiān qiū bái fù qīng shān lèi,yī piàn fán nán jǐn sè xīn。
鹤病未须医俗药,梅开那用辟寒金。
hè bìng wèi xū yī sú yào,méi kāi nà yòng pì hán jīn。
扁舟一叶寻知己,同话双梧落月阴。
biǎn zhōu yī yè xún zhī jǐ,tóng huà shuāng wú luò yuè yīn。
AI赏析
客中闻蟋蟀
清
:
程虞卿
黄叶未成响,先教听此声。
huáng yè wèi chéng xiǎng,xiān jiào tīng cǐ shēng。
清秋无限意,良夜为谁鸣?
qīng qiū wú xiàn yì,liáng yè wèi shuí míng?
我自怜多病,虫犹诉不平。
wǒ zì lián duō bìng,chóng yóu sù bù píng。
关山劳梦想,孤馆月化朝。
guān shān láo mèng xiǎng,gū guǎn yuè huà cháo。
AI赏析
赠冒圣农即送南归
清
:
程虞卿
君乃巢民五世孙,襟怀磊落真绝伦。
jūn nǎi cháo mín wǔ shì sūn,jīn huái lěi luò zhēn jué lún。
元龙豪气那足数,宝刀结客余风存。
yuán lóng háo qì nà zú shù,bǎo dāo jié kè yú fēng cún。
燕市高歌发长啸,划然如见江南春。
yàn shì gāo gē fā zhǎng xiào,huà rán rú jiàn jiāng nán chūn。
我本楚狂友,更耽高阳酒。
wǒ běn chǔ kuáng yǒu,gèng dān gāo yáng jiǔ。
歧途落拓二十年,侯门不肯轻低首。
qí tú luò tuò èr shí nián,hóu mén bù kěn qīng dī shǒu。
忆昨文章谒巨公,雪泥踪迹留飘蓬。
yì zuó wén zhāng yè jù gōng,xuě ní zōng jì liú piāo péng。
忍使秋风坐萧瑟,寒云败叶金台东。
rěn shǐ qiū fēng zuò xiāo sè,hán yún bài yè jīn tái dōng。
送君此行勿凄切,到家好踏香林雪。
sòng jūn cǐ xíng wù qī qiè,dào jiā hǎo tà xiāng lín xuě。
君不见,龙楼凤阙双徘徊,清时廊庙方爱才。
jūn bù jiàn,lóng lóu fèng quē shuāng pái huái,qīng shí láng miào fāng ài cái。
明年春色上林早,马蹄快逐东风来。
míng nián chūn sè shàng lín zǎo,mǎ tí kuài zhú dōng fēng lái。
AI赏析
凤凰城即景
清
:
程虞卿
边城迢递乱峰隈,雕鹗青良对面开。
biān chéng tiáo dì luàn fēng wēi,diāo è qīng liáng duì miàn kāi。
林外风腥知虎过,山中月黑觉云来。
lín wài fēng xīng zhī hǔ guò,shān zhōng yuè hēi jué yún lái。
临秋已怯清霜冷,入夜愁闻画角哀。
lín qiū yǐ qiè qīng shuāng lěng,rù yè chóu wén huà jiǎo āi。
回首青门关塞阻,梁园应忆旧邹杖。
huí shǒu qīng mén guān sāi zǔ,liáng yuán yīng yì jiù zōu zhàng。
AI赏析
仙人台
清
:
程虞卿
秋末登千山,蹑足最高顶。
qiū mò dēng qiān shān,niè zú zuì gāo dǐng。
霁色到香岩,层塔立边景。
jì sè dào xiāng yán,céng tǎ lì biān jǐng。
俯首瞷沧波,海气腾足冷。
fǔ shǒu jiàn cāng bō,hǎi qì téng zú lěng。
昔传有仙人,对弈酌清茗。
xī chuán yǒu xiān rén,duì yì zhuó qīng míng。
石坪尚零星,露下鹤声警。
shí píng shàng líng xīng,lù xià hè shēng jǐng。
我读《招隐》篇,韶落千峰静。
wǒ dú zhāo yǐn piān,sháo luò qiān fēng jìng。
仙人竟不来,空台吊孤影。
xiān rén jìng bù lái,kōng tái diào gū yǐng。
古寺铿飞钟,天风独延颈。
gǔ sì kēng fēi zhōng,tiān fēng dú yán jǐng。
AI赏析