古诗词

董敬舆

出峡

董敬舆

霜威扑面欲生棱,枯坐篷窗唤不应。shuāng wēi pū miàn yù shēng léng,kū zuò péng chuāng huàn bù yīng。
笑指彩云辞白帝,贪看红树下黄陵。xiào zhǐ cǎi yún cí bái dì,tān kàn hóng shù xià huáng líng。
冷猿哀雁声何楚,暮雨朝云画未能。lěng yuán āi yàn shēng hé chǔ,mù yǔ cháo yún huà wèi néng。
知有精灵镇来往,碧虚想像最高层。zhī yǒu jīng líng zhèn lái wǎng,bì xū xiǎng xiàng zuì gāo céng。

重至关中

董敬舆

陵墓累累古道旁,我来凭吊感兴亡。líng mù lèi lèi gǔ dào páng,wǒ lái píng diào gǎn xīng wáng。
碑焚野火埋秦畤,瓦出春耕识萯阳。bēi fén yě huǒ mái qín zhì,wǎ chū chūn gēng shí fù yáng。
旱苦叶雕黄阁树,宵深燐语白沙场。hàn kǔ yè diāo huáng gé shù,xiāo shēn lín yǔ bái shā chǎng。
城南韦杜莺花劫,一度吟看一断肠。chéng nán wéi dù yīng huā jié,yī dù yín kàn yī duàn cháng。

十刹海观荷用苏文忠公金山诗韵

董敬舆

北人不识江与湖,潴水为潭便称海。běi rén bù shí jiāng yǔ hú,zhū shuǐ wèi tán biàn chēng hǎi。
金源十刹迹成尘,指点烟萝果安在。jīn yuán shí shā jì chéng chén,zhǐ diǎn yān luó guǒ ān zài。
空馀高柳绕坡陀。kōng yú gāo liǔ rào pō tuó。
屋宇之外皆澄波。wū yǔ zhī wài jiē chéng bō。
恍到江南水云壑,花时微病游人多。huǎng dào jiāng nán shuǐ yún hè,huā shí wēi bìng yóu rén duō。
嗟余淮海迟归楫,大难米贵长安日。jiē yú huái hǎi chí guī jí,dà nán mǐ guì zhǎng ān rì。
六街车马涨尘沙,白汗翻浆午曦赤。liù jiē chē mǎ zhǎng chén shā,bái hàn fān jiāng wǔ xī chì。
何期到此清吟魄,片云着意催诗黑。hé qī dào cǐ qīng yín pò,piàn yún zhe yì cuī shī hēi。
柳丝历乱夕阳明,三两沙鸥睡不惊。liǔ sī lì luàn xī yáng míng,sān liǎng shā ōu shuì bù jīng。
辇下才人半相识,招呼况具杯中物。niǎn xià cái rén bàn xiāng shí,zhāo hū kuàng jù bēi zhōng wù。
酒酣兴极忆家山,不安寒饿真痴顽。jiǔ hān xīng jí yì jiā shān,bù ān hán è zhēn chī wán。
归心日夜无时已,梦落苍霞半江水。guī xīn rì yè wú shí yǐ,mèng luò cāng xiá bàn jiāng shuǐ。

陈伯潜太史宅喜晤宝竹坡学士

董敬舆

深丛蹲孤罴,冷面寒于铁。shēn cóng dūn gū pí,lěng miàn hán yú tiě。
百寮仰丰采,重臣亦心折。bǎi liáo yǎng fēng cǎi,zhòng chén yì xīn zhé。
谏牍心写藏,钦公有施设。jiàn dú xīn xiě cáng,qīn gōng yǒu shī shè。
延陵吾故人,捐躯事何烈。yán líng wú gù rén,juān qū shì hé liè。
廷议悯孤忠,公为表其节。tíng yì mǐn gū zhōng,gōng wèi biǎo qí jié。
抔土傍惠陵,千秋埋碧血。póu tǔ bàng huì líng,qiān qiū mái bì xuè。
言念平生欢,五哀为郁结。yán niàn píng shēng huān,wǔ āi wèi yù jié。
贱子田间来,颇亦耻干谒。jiàn zi tián jiān lái,pǒ yì chǐ gàn yè。
华筵获良觏,形神为愉悦。huá yán huò liáng gòu,xíng shén wèi yú yuè。
杯酒话名山,神往水云壑。bēi jiǔ huà míng shān,shén wǎng shuǐ yún hè。
冻鼓起岩城,惜此仓皇别。dòng gǔ qǐ yán chéng,xī cǐ cāng huáng bié。

采石舟中走笔寄呈刘绍庭孝廉

董敬舆

峭壁陡立洪涛风,孤影倒入鼋鼍宫。qiào bì dǒu lì hóng tāo fēng,gū yǐng dào rù yuán tuó gōng。
建业千峰似奔马,磅礴至此形将穷。jiàn yè qiān fēng shì bēn mǎ,bàng bó zhì cǐ xíng jiāng qióng。
蛾眉博望渺天际,大江东去青蒙蒙。é méi bó wàng miǎo tiān jì,dà jiāng dōng qù qīng méng méng。
我来吊古意怆恻,所惜不见大峨仙子锦衣玉带乘云鬉。wǒ lái diào gǔ yì chuàng cè,suǒ xī bù jiàn dà é xiān zi jǐn yī yù dài chéng yún zōng。
骑鲸仙去倏千载,空馀酒楼巀嶪撑苍穹。qí jīng xiān qù shū qiān zài,kōng yú jiǔ lóu jié yè chēng cāng qióng。
宋虞雍公亦健者,书生唾手成大功。sòng yú yōng gōng yì jiàn zhě,shū shēng tuò shǒu chéng dà gōng。
想其视师出仓卒,已有成竹藏胸中。xiǎng qí shì shī chū cāng zú,yǐ yǒu chéng zhú cáng xiōng zhōng。
或言破贼出天幸,此辈安足知英雄。huò yán pò zéi chū tiān xìng,cǐ bèi ān zú zhī yīng xióng。
英雄千古浪淘尽,惟馀二子姓氏长留天地不与江流东。yīng xióng qiān gǔ làng táo jǐn,wéi yú èr zi xìng shì zhǎng liú tiān dì bù yǔ jiāng liú dōng。
问天搔首发悲咤,昏鸦如墨腾遥空。wèn tiān sāo shǒu fā bēi zhà,hūn yā rú mò téng yáo kōng。
江波动摇忽变色,海天落日磨青铜。jiāng bō dòng yáo hū biàn sè,hǎi tiān luò rì mó qīng tóng。
馀霞半空散成绮,寒铓激射光熊熊。yú xiá bàn kōng sàn chéng qǐ,hán máng jī shè guāng xióng xióng。
天公悯我所如独不偶,故幻异景娱双瞳。tiān gōng mǐn wǒ suǒ rú dú bù ǒu,gù huàn yì jǐng yú shuāng tóng。
忆昨夔巫返孤棹,亦于此地维乌篷。yì zuó kuí wū fǎn gū zhào,yì yú cǐ dì wéi wū péng。
江风飒飒起遥渚,雨洗翠巘轻烟笼。jiāng fēng sà sà qǐ yáo zhǔ,yǔ xǐ cuì yǎn qīng yān lóng。
芦花荻絮白于雪,青枫乌桕酣初红。lú huā dí xù bái yú xuě,qīng fēng wū jiù hān chū hóng。
终竟山川秘灵怪,朝暮变幻羞雷同。zhōng jìng shān chuān mì líng guài,cháo mù biàn huàn xiū léi tóng。
饥劬慰劳起斟酌,银鳞尺半初收筒。jī qú wèi láo qǐ zhēn zhuó,yín lín chǐ bàn chū shōu tǒng。
醉来闲抱水云宿,诗成啸傲夸穷工。zuì lái xián bào shuǐ yún sù,shī chéng xiào ào kuā qióng gōng。
因之哦诗寄刘子,缄题留待东归鸿。yīn zhī ó shī jì liú zi,jiān tí liú dài dōng guī hóng。