古诗词

舒位

冷枚华清新浴图

舒位

落妃池上烟波绿,阿环承幸骊山足。luò fēi chí shàng yān bō lǜ,ā huán chéng xìng lí shān zú。
水边已见丽人行,殿角仍歌照影曲。shuǐ biān yǐ jiàn lì rén xíng,diàn jiǎo réng gē zhào yǐng qū。
照影疑从镜殿还,温泉水腻弄潺湲。zhào yǐng yí cóng jìng diàn hái,wēn quán shuǐ nì nòng chán yuán。
花开陈苑临春阁,波绕吴王销夏湾。huā kāi chén yuàn lín chūn gé,bō rào wú wáng xiāo xià wān。
相从逭暑銮舆度,扣砌雕栏裛清露。xiāng cóng huàn shǔ luán yú dù,kòu qì diāo lán yì qīng lù。
内园初进助情花,别馆惟栽销恨树。nèi yuán chū jìn zhù qíng huā,bié guǎn wéi zāi xiāo hèn shù。
江妃辞去念奴陪,迟日熏风汤殿开。jiāng fēi cí qù niàn nú péi,chí rì xūn fēng tāng diàn kāi。
更无红叶随波去,早见黄裙逐水来。gèng wú hóng yè suí bō qù,zǎo jiàn huáng qún zhú shuǐ lái。
须臾起舞双鱼镜,绿鬟倭堕红绡靓。xū yú qǐ wǔ shuāng yú jìng,lǜ huán wō duò hóng xiāo jìng。
赵后仙裙自可留,洛妃尘袜应还胜。zhào hòu xiān qún zì kě liú,luò fēi chén wà yīng hái shèng。
当时但诏洗凝脂,谁赐金钱更洗儿。dāng shí dàn zhào xǐ níng zhī,shuí cì jīn qián gèng xǐ ér。
楼中赤凤来何日,水底黄虬化有时。lóu zhōng chì fèng lái hé rì,shuǐ dǐ huáng qiú huà yǒu shí。
从此华清水呜咽,延秋门上乌啼彻。cóng cǐ huá qīng shuǐ wū yàn,yán qiū mén shàng wū tí chè。
忍看骊岭县前流,化作马嵬坡下血。rěn kàn lí lǐng xiàn qián liú,huà zuò mǎ wéi pō xià xuè。
碧落黄泉梦有无,兰汤第二冷宫凫。bì luò huáng quán mèng yǒu wú,lán tāng dì èr lěng gōng fú。
千年祸水几倾汉,一曲香溪竟沼吴。qiān nián huò shuǐ jǐ qīng hàn,yī qū xiāng xī jìng zhǎo wú。
金门画史丹青选,国子先生藏一卷。jīn mén huà shǐ dān qīng xuǎn,guó zi xiān shēng cáng yī juǎn。

宋谢文节公桥亭卜砚歌

舒位

团湖坪,三寸镝。tuán hú píng,sān cùn dī。
建阳市,一片石。jiàn yáng shì,yī piàn shí。
更无鸲鹆好纹留,应作蟾蜍清泪滴。gèng wú qú yù hǎo wén liú,yīng zuò chán chú qīng lèi dī。
自从历劫厓山麓,坑云五色无人斸。zì cóng lì jié yá shān lù,kēng yún wǔ sè wú rén zhǔ。
荆棘难寻秘阁顽,泥涂何况桥亭卜。jīng jí nán xún mì gé wán,ní tú hé kuàng qiáo tíng bo。
不怨魏行省,但笑留承旨。bù yuàn wèi xíng shěng,dàn xiào liú chéng zhǐ。
无劳程集贤,犹有赵处士。wú láo chéng jí xián,yóu yǒu zhào chù shì。
始知神物难久埋,南溪七十三间开。shǐ zhī shén wù nán jiǔ mái,nán xī qī shí sān jiān kāi。
得之地下窜狐兔,捧出座上生云雷。dé zhī dì xià cuàn hú tù,pěng chū zuò shàng shēng yún léi。
铜爵香姜不足数,玉带水云乃其伍。tóng jué xiāng jiāng bù zú shù,yù dài shuǐ yún nǎi qí wǔ。
肯草蠲除诏,留伴赵孟頫。kěn cǎo juān chú zhào,liú bàn zhào mèng fǔ。
愿写生祭文,移赠王炎午。yuàn xiě shēng jì wén,yí zèng wáng yán wǔ。
石飞海立五百年,砚兮砚兮尔良苦。shí fēi hǎi lì wǔ bǎi nián,yàn xī yàn xī ěr liáng kǔ。
忆当流落朝天桥,早识三日无江潮。yì dāng liú luò cháo tiān qiáo,zǎo shí sān rì wú jiāng cháo。
只为赵氏一块肉,未入杨家七客寮。zhǐ wèi zhào shì yī kuài ròu,wèi rù yáng jiā qī kè liáo。
好事留传阅兵燹,黑者隃麋碧者藓。hǎo shì liú chuán yuè bīng xiǎn,hēi zhě shù mí bì zhě xiǎn。
鼠肝虫臂已不惜,龙眼犀纹那可辨。shǔ gān chóng bì yǐ bù xī,lóng yǎn xī wén nà kě biàn。
重其人者物可悲,一书却聘生光辉。zhòng qí rén zhě wù kě bēi,yī shū què pìn shēng guāng huī。
警鹤徙倚詹尹市,饥凤太息曹娥碑。jǐng hè xǐ yǐ zhān yǐn shì,jī fèng tài xī cáo é bēi。
呜呼宝祐初开蕊珠榜,放胆文章慨以慷。wū hū bǎo yòu chū kāi ruǐ zhū bǎng,fàng dǎn wén zhāng kǎi yǐ kāng。
三十功名石不言,凄凉资国蜘蛛网。sān shí gōng míng shí bù yán,qī liáng zī guó zhī zhū wǎng。

望水亭瀑布歌

舒位

天孙纤锦愁复愁,当窗轧轧逢牵牛。tiān sūn xiān jǐn chóu fù chóu,dāng chuāng yà yà féng qiān niú。
停梭一哂秋水阔,闻声对影私绸缪。tíng suō yī shěn qiū shuǐ kuò,wén shēng duì yǐng sī chóu móu。
不知何人诉天帝,帝怒倒决银河流。bù zhī hé rén sù tiān dì,dì nù dào jué yín hé liú。
浪花破蕊开顷刻,冰飞雪骇无停留。làng huā pò ruǐ kāi qǐng kè,bīng fēi xuě hài wú tíng liú。
乘槎之客疾归去,西池王母惊防秋。chéng chá zhī kè jí guī qù,xī chí wáng mǔ jīng fáng qiū。
南来乌鹊相拍浮,三十六只芙蓉鸥。nán lái wū què xiāng pāi fú,sān shí liù zhǐ fú róng ōu。
是时共工氏,以头触不周。shì shí gòng gōng shì,yǐ tóu chù bù zhōu。
虙妃手抱一卷石,欲塞五城十二楼。fú fēi shǒu bào yī juǎn shí,yù sāi wǔ chéng shí èr lóu。
至今涓涓滴滴泐秋雨,虽有琼斤璧凿难补修。zhì jīn juān juān dī dī lè qiū yǔ,suī yǒu qióng jīn bì záo nán bǔ xiū。
秦王开山五丁死,漏出一线如鸿沟。qín wáng kāi shān wǔ dīng sǐ,lòu chū yī xiàn rú hóng gōu。
沟水东西划江海,余支散入西南州。gōu shuǐ dōng xī huà jiāng hǎi,yú zhī sàn rù xī nán zhōu。
州人不知天水碧,唤作瀑布真奇绝。zhōu rén bù zhī tiān shuǐ bì,huàn zuò pù bù zhēn qí jué。
耳如乖龙翻急雨,目如飞仙弄华雪。ěr rú guāi lóng fān jí yǔ,mù rú fēi xiān nòng huá xuě。
又如千军万马中,白战何曾持寸铁。yòu rú qiān jūn wàn mǎ zhōng,bái zhàn hé céng chí cùn tiě。
层层兜罗绵,屑屑真珠帘。céng céng dōu luó mián,xiè xiè zhēn zhū lián。
行来夜郎国,读破《秋水》篇。xíng lái yè láng guó,dú pò qiū shuǐ piān。
来牛去马渺何处,老鱼瘦蛟噤不前。lái niú qù mǎ miǎo hé chù,lǎo yú shòu jiāo jìn bù qián。
虽有白玉京烂银峰,水精之宫琉璃之屏风,有此色皎洁,无此声{石官}䃧。suī yǒu bái yù jīng làn yín fēng,shuǐ jīng zhī gōng liú lí zhī píng fēng,yǒu cǐ sè jiǎo jié,wú cǐ shēng shí guān lóng。
长桥蜿蜒微径通,山声水色天蒙蒙。zhǎng qiáo wān yán wēi jìng tōng,shān shēng shuǐ sè tiān méng méng。
孤亭一角耸而立,使我目千里穷,耳三日聋,开拓万古之心胸。gū tíng yī jiǎo sǒng ér lì,shǐ wǒ mù qiān lǐ qióng,ěr sān rì lóng,kāi tuò wàn gǔ zhī xīn xiōng。
笔亦不能绘声,声亦轰无始终,仿佛关西大汉唱江东。bǐ yì bù néng huì shēng,shēng yì hōng wú shǐ zhōng,fǎng fú guān xī dà hàn chàng jiāng dōng。
化为千百亿万右手乱拨琵琶铜。huà wèi qiān bǎi yì wàn yòu shǒu luàn bō pí pá tóng。
可惜奇境落天外,奇语横胸中。kě xī qí jìng luò tiān wài,qí yǔ héng xiōng zhōng。
李仙谢贼搜牢不及到,坐今匡庐天都龙湫雁宕一一欺英雄。lǐ xiān xiè zéi sōu láo bù jí dào,zuò jīn kuāng lú tiān dōu lóng jiǎo yàn dàng yī yī qī yīng xióng。
题诗上马掩耳走,萧萧万籁无人踪。tí shī shàng mǎ yǎn ěr zǒu,xiāo xiāo wàn lài wú rén zōng。

铜鼓诗

舒位

望之铁色质则铜,被以鼓名声乃钟。wàng zhī tiě sè zhì zé tóng,bèi yǐ gǔ míng shēng nǎi zhōng。
面如尘镜冷不镕,底如覆釜其音跫。miàn rú chén jìng lěng bù róng,dǐ rú fù fǔ qí yīn qióng。
中央一束黄腰蜂,土花战血相淡浓。zhōng yāng yī shù huáng yāo fēng,tǔ huā zhàn xuè xiāng dàn nóng。
上有文字如云龙,手三摩挲不可踪。shàng yǒu wén zì rú yún lóng,shǒu sān mó sā bù kě zōng。
我随车骑来南笼,此鼓献自耕田佣。wǒ suí chē qí lái nán lóng,cǐ gǔ xiàn zì gēng tián yōng。
问渠铸鼓何所宗,云是诸葛征蛮凶。wèn qú zhù gǔ hé suǒ zōng,yún shì zhū gé zhēng mán xiōng。
渡泸五月济火从,功成畀锡罗甸封。dù lú wǔ yuè jì huǒ cóng,gōng chéng bì xī luó diān fēng。
岁时伏腊事吉凶,椎牛酾酒宴万峰。suì shí fú là shì jí xiōng,chuí niú shāi jiǔ yàn wàn fēng。
乃以此鼓代鼓镛,青山白雨双杖筇。nǎi yǐ cǐ gǔ dài gǔ yōng,qīng shān bái yǔ shuāng zhàng qióng。
小叩小鸣初冬冬,大叩大鸣既逢逢。xiǎo kòu xiǎo míng chū dōng dōng,dà kòu dà míng jì féng féng。
天空谷应声隆隆,诸苗拜舞衣无缝。tiān kōng gǔ yīng shēng lóng lóng,zhū miáo bài wǔ yī wú fèng。
罢宴藏鼓无敢纵,千载风俗兹益恭。bà yàn cáng gǔ wú gǎn zòng,qiān zài fēng sú zī yì gōng。
忆昨巨虚负蛩蛩,鼓鼙将帅思三冬。yì zuó jù xū fù qióng qióng,gǔ pí jiāng shuài sī sān dōng。
今者戍鼓罢不摏,催花羯鼓声玲珑。jīn zhě shù gǔ bà bù chōng,cuī huā jié gǔ shēng líng lóng。
请留此鼓镇边墉,笋业丹{艹雘}悬维枞。qǐng liú cǐ gǔ zhèn biān yōng,sǔn yè dān cǎo wò xuán wéi cōng。
虽殊石鼓赋车攻,颇仿土鼓追黄农。suī shū shí gǔ fù chē gōng,pǒ fǎng tǔ gǔ zhuī huáng nóng。
金人十二销镝锋,并勒我诗当纪庸。jīn rén shí èr xiāo dī fēng,bìng lēi wǒ shī dāng jì yōng。
而我再衰三则慵,雷门之布綦难容。ér wǒ zài shuāi sān zé yōng,léi mén zhī bù qí nán róng。

重过飞云洞寄仁甫

舒位

暗泉涓涓流古洞,洞口飞云白如瓮。àn quán juān juān liú gǔ dòng,dòng kǒu fēi yún bái rú wèng。
我往之日云相迎,今我来思云亦送。wǒ wǎng zhī rì yún xiāng yíng,jīn wǒ lái sī yún yì sòng。
云非昨日云,客是去年客。yún fēi zuó rì yún,kè shì qù nián kè。
客归云不归,飞来飞去荡无迹。kè guī yún bù guī,fēi lái fēi qù dàng wú jì。
客休笑云云笑人,云即是客客亦云。kè xiū xiào yún yún xiào rén,yún jí shì kè kè yì yún。
百年三万六千日,问客年来年去羌何因。bǎi nián sān wàn liù qiān rì,wèn kè nián lái nián qù qiāng hé yīn。
去年看云云满衣,今年云冻云不飞。qù nián kàn yún yún mǎn yī,jīn nián yún dòng yún bù fēi。
千山万水岁聿莫,夕鹃啼罢朝乌啼。qiān shān wàn shuǐ suì yù mò,xī juān tí bà cháo wū tí。
山亦为云遮,水亦为云渡。shān yì wèi yún zhē,shuǐ yì wèi yún dù。
思公子兮云外路,可惜同来不同去。sī gōng zi xī yún wài lù,kě xī tóng lái bù tóng qù。
指此空林片石中,与君旧坐看云处。zhǐ cǐ kōng lín piàn shí zhōng,yǔ jūn jiù zuò kàn yún chù。

朱野云断墙老树图为石敦夫题

舒位

朱公示我断墙老树图,石公索我断墙老树诗。zhū gōng shì wǒ duàn qiáng lǎo shù tú,shí gōng suǒ wǒ duàn qiáng lǎo shù shī。
之二人者我所思,之二物者我所知。zhī èr rén zhě wǒ suǒ sī,zhī èr wù zhě wǒ suǒ zhī。
一在极乐寺,一在太清观。yī zài jí lè sì,yī zài tài qīng guān。
鸡林宰相购真形,龙门太史作合传。jī lín zǎi xiāng gòu zhēn xíng,lóng mén tài shǐ zuò hé chuán。
此墙此树诚无双,突兀一堆空一腔。cǐ qiáng cǐ shù chéng wú shuāng,tū wù yī duī kōng yī qiāng。
后墙彼树遍天下,不断不老不诗画。hòu qiáng bǐ shù biàn tiān xià,bù duàn bù lǎo bù shī huà。
独不知筑墙为某年,种树是何意。dú bù zhī zhù qiáng wèi mǒu nián,zhǒng shù shì hé yì。
亦不知先筑墙,后种树,何在南城太清观,何在西门极乐寺。yì bù zhī xiān zhù qiáng,hòu zhǒng shù,hé zài nán chéng tài qīng guān,hé zài xī mén jí lè sì。
墙如残碑树如枯柴,墙断若坐,树老而卧。qiáng rú cán bēi shù rú kū chái,qiáng duàn ruò zuò,shù lǎo ér wò。
客之来兮秋凉,揽风景兮断肠。kè zhī lái xī qiū liáng,lǎn fēng jǐng xī duàn cháng。
㡠丹青兮韵宫商,合则双美兮离则两伤。zhèng dān qīng xī yùn gōng shāng,hé zé shuāng měi xī lí zé liǎng shāng。
蓬莱清浅须弥小,呜呼墙断树亦老。péng lái qīng qiǎn xū mí xiǎo,wū hū qiáng duàn shù yì lǎo。
是墙是树有绝期,非墙非树无尽道。shì qiáng shì shù yǒu jué qī,fēi qiáng fēi shù wú jǐn dào。
无有墙树无有诸烦恼,胡为画之题之不肯休。wú yǒu qiáng shù wú yǒu zhū fán nǎo,hú wèi huà zhī tí zhī bù kěn xiū。
一墙一树名一愁,宿泥剥剥鬼所谋,孤根盘盘匠所仇。yī qiáng yī shù míng yī chóu,sù ní bō bō guǐ suǒ móu,gū gēn pán pán jiàng suǒ chóu。
屐齿不到风马牛,烟花点缀虫雕锼。jī chǐ bù dào fēng mǎ niú,yān huā diǎn zhuì chóng diāo sōu。
咄嗟乎嘻吁,铁围山,拦不住。duō jiē hū xī xū,tiě wéi shān,lán bù zhù。
红桑花,种何处。hóng sāng huā,zhǒng hé chù。
神仙换劫佛灭度,如是因缘不知数。shén xiān huàn jié fú miè dù,rú shì yīn yuán bù zhī shù。
一为极乐寺中墙,一为太清观里树。yī wèi jí lè sì zhōng qiáng,yī wèi tài qīng guān lǐ shù。
此际无情似有情,此时有句如无句。cǐ jì wú qíng shì yǒu qíng,cǐ shí yǒu jù rú wú jù。
若云面壁来,何不乘槎去。ruò yún miàn bì lái,hé bù chéng chá qù。

破被篇

舒位

读书万卷读不破,走入破被堆中卧。dú shū wàn juǎn dú bù pò,zǒu rù pò bèi duī zhōng wò。
鸡既鸣矣凡几声,虱其间者凡几个。jī jì míng yǐ fán jǐ shēng,shī qí jiān zhě fán jǐ gè。
或曰屣可弃,我不忘其敝。huò yuē xǐ kě qì,wǒ bù wàng qí bì。
或曰衮可补,我非五杂组。huò yuē gǔn kě bǔ,wǒ fēi wǔ zá zǔ。
不相离别转相亲,我用我法横自陈。bù xiāng lí bié zhuǎn xiāng qīn,wǒ yòng wǒ fǎ héng zì chén。
芙蓉城里蒙头入,鹦鹉洲边伸脚出。fú róng chéng lǐ méng tóu rù,yīng wǔ zhōu biān shēn jiǎo chū。
一年又一年,春秋冬夏无不然。yī nián yòu yī nián,chūn qiū dōng xià wú bù rán。
万里复万里,东西南北而已矣。wàn lǐ fù wàn lǐ,dōng xī nán běi ér yǐ yǐ。
蜀锦重重无片段,吴锦团团逸其半。shǔ jǐn zhòng zhòng wú piàn duàn,wú jǐn tuán tuán yì qí bàn。
参来罗汉五百尊,幻生观音十一面。cān lái luó hàn wǔ bǎi zūn,huàn shēng guān yīn shí yī miàn。
弹断铜琵琶,披出铁袈裟。dàn duàn tóng pí pá,pī chū tiě jiā shā。
石破天惊逗秋雨,中有残梦恒河沙。shí pò tiān jīng dòu qiū yǔ,zhōng yǒu cán mèng héng hé shā。
君不闻湖州唐六歌有口,又不见扬州朱八画有手。jūn bù wén hú zhōu táng liù gē yǒu kǒu,yòu bù jiàn yáng zhōu zhū bā huà yǒu shǒu。
唐犹及见未破时,朱独相怜已破后。táng yóu jí jiàn wèi pò shí,zhū dú xiāng lián yǐ pò hòu。
今兹襆被春明门,车如鸡栖马如狗。jīn zī fú bèi chūn míng mén,chē rú jī qī mǎ rú gǒu。
黄竹箱中什袭藏,青苔榻上周旋久。huáng zhú xiāng zhōng shén xí cáng,qīng tái tà shàng zhōu xuán jiǔ。
被兮被兮可奈何,世间破被有许多。bèi xī bèi xī kě nài hé,shì jiān pò bèi yǒu xǔ duō。
安得尽遣朱八作画唐六歌,我乃化为蝴蝶夜夜飞来魔。ān dé jǐn qiǎn zhū bā zuò huà táng liù gē,wǒ nǎi huà wèi hú dié yè yè fēi lái mó。

暑甚偶然作

舒位

颓云驭骄景,蒸雨如热汤。tuí yún yù jiāo jǐng,zhēng yǔ rú rè tāng。
迟迟异春日,皓皓殊秋阳,明知威太甚,势必不久长。chí chí yì chūn rì,hào hào shū qiū yáng,míng zhī wēi tài shén,shì bì bù jiǔ zhǎng。
奈其方执柄,气焰莫敢当。nài qí fāng zhí bǐng,qì yàn mò gǎn dāng。
侧闻翠微亭,有山名清凉。cè wén cuì wēi tíng,yǒu shān míng qīng liáng。
径欲蜡双屐,天风吹我裳。jìng yù là shuāng jī,tiān fēng chuī wǒ shang。

暑甚偶然作

舒位

一蝇集俎上,终日不得食。yī yíng jí zǔ shàng,zhōng rì bù dé shí。
一蚊入帷中,终夜不得息。yī wén rù wéi zhōng,zhōng yè bù dé xī。
驱之仍复来,杀之已无益。qū zhī réng fù lái,shā zhī yǐ wú yì。
小人不在多,终必误家国。xiǎo rén bù zài duō,zhōng bì wù jiā guó。
要当屏腥膻,且宜严出入。yào dāng píng xīng shān,qiě yí yán chū rù。
患至而后防,乃是下下策。huàn zhì ér hòu fáng,nǎi shì xià xià cè。

暑甚偶然作

舒位

挥扇尚不足,解衣始相宜。huī shàn shàng bù zú,jiě yī shǐ xiāng yí。
设使热不减,势将剥肤皮。shè shǐ rè bù jiǎn,shì jiāng bō fū pí。
人心无定向,辄为寒暑移。rén xīn wú dìng xiàng,zhé wèi hán shǔ yí。
岂知蹈汤火,涉世甘如饴。qǐ zhī dǎo tāng huǒ,shè shì gān rú yí。
耐者乃可久,静者乃见几。nài zhě nǎi kě jiǔ,jìng zhě nǎi jiàn jǐ。
一热不能忍,何事可以为。yī rè bù néng rěn,hé shì kě yǐ wèi。

虞山归舟

舒位

桃花水涨青春老,船尾苍烟凉不扫。táo huā shuǐ zhǎng qīng chūn lǎo,chuán wěi cāng yān liáng bù sǎo。
梦回篷背听无声,细雨蒙蒙入天晓。mèng huí péng bèi tīng wú shēng,xì yǔ méng méng rù tiān xiǎo。
客来春事鸟初啼,客去春情花乱飞。kè lái chūn shì niǎo chū tí,kè qù chūn qíng huā luàn fēi。
试对山灵歌水调,胜教春与客同归。shì duì shān líng gē shuǐ diào,shèng jiào chūn yǔ kè tóng guī。

春雪

舒位

春雪不可积,萧萧作雨声。chūn xuě bù kě jī,xiāo xiāo zuò yǔ shēng。
风檐疏欲断,冰柱湿犹明。fēng yán shū yù duàn,bīng zhù shī yóu míng。
深巷晴双屐,高楼夜一檠。shēn xiàng qíng shuāng jī,gāo lóu yè yī qíng。
偶然问米价,颇悔未躬耕。ǒu rán wèn mǐ jià,pǒ huǐ wèi gōng gēng。
3212