古诗词

董琬贞

青玉案

董琬贞

梅花不作瑶琴主。méi huā bù zuò yáo qín zhǔ。
更绝塞、霜笳苦。gèng jué sāi shuāng jiā kǔ。
画里韶光如梦度。huà lǐ sháo guāng rú mèng dù。
朱阑池淀,绿窗花雨。zhū lán chí diàn,lǜ chuāng huā yǔ。
旧是藏春处。jiù shì cáng chūn chù。
如今并命天应妒。rú jīn bìng mìng tiān yīng dù。
无限香消碧烟缕。wú xiàn xiāng xiāo bì yān lǚ。
只恐人梅同老暮。zhǐ kǒng rén méi tóng lǎo mù。
芦帘纸阁,思量归去。lú lián zhǐ gé,sī liàng guī qù。
试听冰弦语。shì tīng bīng xián yǔ。

卜算子

董琬贞

折得岭头梅,忆著江南雪。zhé dé lǐng tóu méi,yì zhù jiāng nán xuě。
君到江南雪一鞭,可是梅时节。jūn dào jiāng nán xuě yī biān,kě shì méi shí jié。
画了一枝成,没个人评说。huà le yī zhī chéng,méi gè rén píng shuō。
抵得家书寄与看,瘦似人今日。dǐ dé jiā shū jì yǔ kàn,shòu shì rén jīn rì。