古诗词

董元恺

洞仙歌·张公洞

董元恺

童山寂历,有神仙窟宅。tóng shān jì lì,yǒu shén xiān kū zhái。
鬼斧何年巨灵劈。guǐ fǔ hé nián jù líng pī。
呀然开辟处、天壤中宽,深无极,直下鸿蒙千尺。ya rán kāi pì chù tiān rǎng zhōng kuān,shēn wú jí,zhí xià hóng méng qiān chǐ。
炬光迷近远,线缕萦盘,侧厂飞梁度空碧。jù guāng mí jìn yuǎn,xiàn lǚ yíng pán,cè chǎng fēi liáng dù kōng bì。
出鸟道枝撑,迎面峥嵘,愁颠坠、低头踞蹐。chū niǎo dào zhī chēng,yíng miàn zhēng róng,chóu diān zhuì dī tóu jù jí。
问丹灶、玉堂白云封,只怪石嵯峨,张公遗迹。wèn dān zào yù táng bái yún fēng,zhǐ guài shí cuó é,zhāng gōng yí jì。

洞仙歌·张公洞

董元恺

嵚崎两洞,更善权深秀。qīn qí liǎng dòng,gèng shàn quán shēn xiù。
凿翠玲珑开户牖。záo cuì líng lóng kāi hù yǒu。
敞层霄、云气结就重楼,楼高下,风动悬崖激溜。chǎng céng xiāo yún qì jié jiù zhòng lóu,lóu gāo xià,fēng dòng xuán yá jī liū。
耸身穿诘屈,随下危梯,丝竹清音杂鼯鼬。sǒng shēn chuān jí qū,suí xià wēi tī,sī zhú qīng yīn zá wú yòu。
人世有仙田,白石充粮,兼环列、药炉茶臼。rén shì yǒu xiān tián,bái shí chōng liáng,jiān huán liè yào lú chá jiù。
但雷篆、犹存囤碑空,不禁得洞中,一时回首。dàn léi zhuàn yóu cún dùn bēi kōng,bù jìn dé dòng zhōng,yī shí huí shǒu。

洞仙歌·张公洞

董元恺

小斋烦暑,团扇交挥汗。xiǎo zhāi fán shǔ,tuán shàn jiāo huī hàn。
一庭绿树炎氛满。yī tíng lǜ shù yán fēn mǎn。
阑干畔、薰风触热吹来,炉香袅,几缕碧烟凌乱。lán gàn pàn xūn fēng chù rè chuī lái,lú xiāng niǎo,jǐ lǚ bì yān líng luàn。
琅玕清枕簟,梦到羲皇,此中人不知有汉。láng gān qīng zhěn diàn,mèng dào xī huáng,cǐ zhōng rén bù zhī yǒu hàn。
被蝉曳残声,唤醒桃源,茶初熟、桐阴斜转。bèi chán yè cán shēng,huàn xǐng táo yuán,chá chū shú tóng yīn xié zhuǎn。
且奈向、月白露浓时,听白雪高歌,方空新换。qiě nài xiàng yuè bái lù nóng shí,tīng bái xuě gāo gē,fāng kōng xīn huàn。

蕙兰芳引咏树兰

董元恺

西牖光风,正空谷、秋兰初发。xī yǒu guāng fēng,zhèng kōng gǔ qiū lán chū fā。
看九畹遗芳,一种幽姿堪别。kàn jiǔ wǎn yí fāng,yī zhǒng yōu zī kān bié。
疏林细叶,映满树、垂垂香雪。shū lín xì yè,yìng mǎn shù chuí chuí xiāng xuě。
记携来岭海,人在瑶台冰阙。jì xié lái lǐng hǎi,rén zài yáo tái bīng quē。
种异珍珠,名传鱼子,数蕊千结。zhǒng yì zhēn zhū,míng chuán yú zi,shù ruǐ qiān jié。
怕众草为群,独自亭亭欲绝。pà zhòng cǎo wèi qún,dú zì tíng tíng yù jué。
玉茎紫艳,共伊清冽。yù jīng zǐ yàn,gòng yī qīng liè。
爱多情、移傍枕函亲切。ài duō qíng yí bàng zhěn hán qīn qiè。

簇水春雨

董元恺

密洒轻匀,东风几度廉纤雨。mì sǎ qīng yún,dōng fēng jǐ dù lián xiān yǔ。
空蒙翠霭,一带迷离烟树。kōng méng cuì ǎi,yī dài mí lí yān shù。
做弄丝丝袅袅,铺遍芳郊路。zuò nòng sī sī niǎo niǎo,pù biàn fāng jiāo lù。
尽日里、欲飞还住。jǐn rì lǐ yù fēi hái zhù。
惊春暮。jīng chūn mù。
见陌上、归鞭急整,频怅望、增凄楚。jiàn mò shàng guī biān jí zhěng,pín chàng wàng zēng qī chǔ。
莺回燕掠,到处吹花沾絮。yīng huí yàn lüè,dào chù chuī huā zhān xù。
更入巫山好梦,向晚萦情绪。gèng rù wū shān hǎo mèng,xiàng wǎn yíng qíng xù。
凭阑听、点点心头长贮。píng lán tīng diǎn diǎn xīn tóu zhǎng zhù。

华胥引·题华胥杨妃春睡图

董元恺

玉精临砌,绮阁移春,夜明帘影。yù jīng lín qì,qǐ gé yí chūn,yè míng lián yǐng。
雾鬓烟鬟,四肢红玉轻云映。wù bìn yān huán,sì zhī hóng yù qīng yún yìng。
罗巾汗拭桃花,恰海棠厮并。luó jīn hàn shì táo huā,qià hǎi táng sī bìng。
翠枕支痕,睡起横波微晕。cuì zhěn zhī hén,shuì qǐ héng bō wēi yūn。
好梦谁惊,似忽被、渔阳唤醒。hǎo mèng shuí jīng,shì hū bèi yú yáng huàn xǐng。
钿合钗分,谁想花冠不整。diàn hé chāi fēn,shuí xiǎng huā guān bù zhěng。
早是粉本流传,画图重省。zǎo shì fěn běn liú chuán,huà tú zhòng shěng。
一幅生绡,消得银屏昼永。yī fú shēng xiāo,xiāo dé yín píng zhòu yǒng。

恩爱深记得

董元恺

记得当初,曾私语酴醾下。jì dé dāng chū,céng sī yǔ tú mí xià。
芳茵促坐,花枝低亚。fāng yīn cù zuò,huā zhī dī yà。
几曲柔肠,㕙毫吟就,香罗帕、细把侬欢写。jǐ qū róu cháng,jùn háo yín jiù,xiāng luó pà xì bǎ nóng huān xiě。
而今何事,暗愁萦惹。ér jīn hé shì,àn chóu yíng rě。
卜尽金钱还是假。bo jǐn jīn qián hái shì jiǎ。
只一幅蛮笺,消受半生良夜。zhǐ yī fú mán jiān,xiāo shòu bàn shēng liáng yè。
孤雁叫寒汀,凄凉絮出伤心话。gū yàn jiào hán tīng,qī liáng xù chū shāng xīn huà。
谁伴残灯影,听暮雨潇潇,泪珠同洒。shuí bàn cán dēng yǐng,tīng mù yǔ xiāo xiāo,lèi zhū tóng sǎ。

江城梅花引·秋夜听内弹清江引

董元恺

半帘花影入房栊。bàn lián huā yǐng rù fáng lóng。
对孤桐。duì gū tóng。
抚丝桐。fǔ sī tóng。
鼓一再行,绕指动清风。gǔ yī zài xíng,rào zhǐ dòng qīng fēng。
指下风生松下应,拂白石,响清泉,雨淙淙。zhǐ xià fēng shēng sōng xià yīng,fú bái shí,xiǎng qīng quán,yǔ cóng cóng。
淙淙瑟瑟满晴空。cóng cóng sè sè mǎn qíng kōng。
曲未终。qū wèi zhōng。
意无穷。yì wú qióng。
听也听也,听忽变、换羽移宫。tīng yě tīng yě,tīng hū biàn huàn yǔ yí gōng。
又似贯珠声断百寻中。yòu shì guàn zhū shēng duàn bǎi xún zhōng。
此夜香闺幽梦冷,月落也,飞别鹤,送归鸿。cǐ yè xiāng guī yōu mèng lěng,yuè luò yě,fēi bié hè,sòng guī hóng。

步月·月下携小婢登锡山

董元恺

八九峰峦,十三娇小,相携月下芳姿。bā jiǔ fēng luán,shí sān jiāo xiǎo,xiāng xié yuè xià fāng zī。
山空人静,玉臂倩扶持。shān kōng rén jìng,yù bì qiàn fú chí。
花弄影、浑身上下,风动竹、忽地惊疑。huā nòng yǐng hún shēn shàng xià,fēng dòng zhú hū dì jīng yí。
偏消受,一天清景,冷露湿鞋儿。piān xiāo shòu,yī tiān qīng jǐng,lěng lù shī xié ér。
望梁溪城郭,恰幽辉皎洁,处处追随。wàng liáng xī chéng guō,qià yōu huī jiǎo jié,chù chù zhuī suí。
扑流萤、微挥轻箑,倚翠袖、斜覆纤絺。pū liú yíng wēi huī qīng shà,yǐ cuì xiù xié fù xiān chī。
回船也,夫人犹自爱眠迟。huí chuán yě,fū rén yóu zì ài mián chí。

惜红衣·午日桃溪舟中

董元恺

有水有山,无花无酒。yǒu shuǐ yǒu shān,wú huā wú jiǔ。
蒲根谁切,角黍空涎,雨湿征衫透。pú gēn shuí qiè,jiǎo shǔ kōng xián,yǔ shī zhēng shān tòu。
蓬窗萧瑟,两三个、鹭朋鸥友。péng chuāng xiāo sè,liǎng sān gè lù péng ōu yǒu。
怜否。lián fǒu。
痛饮新茶,半醉歌铜斗。tòng yǐn xīn chá,bàn zuì gē tóng dòu。
海榴深院,彩线虚悬,此际频回首。hǎi liú shēn yuàn,cǎi xiàn xū xuán,cǐ jì pín huí shǒu。
还忆去年时候,章江口。hái yì qù nián shí hòu,zhāng jiāng kǒu。
随意钗符艾虎,异地银筝红袖。suí yì chāi fú ài hǔ,yì dì yín zhēng hóng xiù。
总飘零,恰是,楚尾吴头如旧。zǒng piāo líng,qià shì,chǔ wěi wú tóu rú jiù。

劝金船·舟上十八滩

董元恺

惊涛急溜淙淙响。jīng tāo jí liū cóng cóng xiǎng。
喷沫鱼龙漾。pēn mò yú lóng yàng。
大滩十八馀滩百,更惶恐难傍。dà tān shí bā yú tān bǎi,gèng huáng kǒng nán bàng。
奇峰扑面,恰与船头相向。qí fēng pū miàn,qià yǔ chuán tóu xiāng xiàng。
船尾裂云穿石,如在天上。chuán wěi liè yún chuān shí,rú zài tiān shàng。
长年贾勇声偏壮。zhǎng nián jiǎ yǒng shēng piān zhuàng。
齐踏千层浪。qí tà qiān céng làng。
盘涡笑撇双兰桨。pán wō xiào piē shuāng lán jiǎng。
似布帆风扬。shì bù fān fēng yáng。
席帽轻衫,独倚舵楼凄爽。xí mào qīng shān,dú yǐ duò lóu qī shuǎng。
忽忆那呵一曲,夜静犹唱。hū yì nà hē yī qū,yè jìng yóu chàng。

鱼游春水潘园杜鹃

董元恺

积翠屏山曲。jī cuì píng shān qū。
遍河阳铜官金谷。biàn hé yáng tóng guān jīn gǔ。
一声杜宇,惊起一枝踯躅。yī shēng dù yǔ,jīng qǐ yī zhī zhí zhú。
愁绝春归花与鸟,江南望帝魂犹蜀。chóu jué chūn guī huā yǔ niǎo,jiāng nán wàng dì hún yóu shǔ。
泣露啼红,泪痕相续。qì lù tí hóng,lèi hén xiāng xù。
何事司花频促。hé shì sī huā pín cù。
此地擅鹤林清福。cǐ dì shàn hè lín qīng fú。
乱开殷紫猩红,照人心目。luàn kāi yīn zǐ xīng hóng,zhào rén xīn mù。
丹楼叶绽榴房火,绛霄锦覆杯中醁。dān lóu yè zhàn liú fáng huǒ,jiàng xiāo jǐn fù bēi zhōng lù。
影映幔亭,光摇银烛。yǐng yìng màn tíng,guāng yáo yín zhú。

八六子·杨青岩舅遂初堂宴集

董元恺

遂初堂。suì chū táng。
先生解组归来,引客壶觞。xiān shēng jiě zǔ guī lái,yǐn kè hú shāng。
正夭矫盆梅作供,玲珑绮石堪携,微风送凉。zhèng yāo jiǎo pén méi zuò gōng,líng lóng qǐ shí kān xié,wēi fēng sòng liáng。
流连带水回廊。liú lián dài shuǐ huí láng。
半壁青山图画,一帘白石羲皇。bàn bì qīng shān tú huà,yī lián bái shí xī huáng。
更争拂吟笺,斜书绛帖,弹棋赌子,投壶角胜,总向竹叶徐倾家酝,紫茸频试新枪。gèng zhēng fú yín jiān,xié shū jiàng tiē,dàn qí dǔ zi,tóu hú jiǎo shèng,zǒng xiàng zhú yè xú qīng jiā yùn,zǐ rōng pín shì xīn qiāng。
尽疏狂。jǐn shū kuáng。
还教索醉千场。hái jiào suǒ zuì qiān chǎng。

八六子·杨青岩舅遂初堂宴集

董元恺

问康山。wèn kāng shān。
重门窈窕深藏,曲巷回环。zhòng mén yǎo tiǎo shēn cáng,qū xiàng huí huán。
正路转层台百折,堂开峰顶三楹,萧然掩关。zhèng lù zhuǎn céng tái bǎi zhé,táng kāi fēng dǐng sān yíng,xiāo rán yǎn guān。
良朋缓步跻攀。liáng péng huǎn bù jī pān。
绕郭帆云樯影,隔江雾髻云鬟。rào guō fān yún qiáng yǐng,gé jiāng wù jì yún huán。
恰三月烟花,短垣纵目,万家楼阁,小亭徙倚,又见槛内名葩婀娜,枝头好鸟绵蛮。qià sān yuè yān huā,duǎn yuán zòng mù,wàn jiā lóu gé,xiǎo tíng xǐ yǐ,yòu jiàn kǎn nèi míng pā ē nà,zhī tóu hǎo niǎo mián mán。
客心闲。kè xīn xián。
解衣坐啸忘还。jiě yī zuò xiào wàng hái。

雪狮儿都门洗象词

董元恺

昼日阴阴,都门洗象,争传奇绝。zhòu rì yīn yīn,dōu mén xǐ xiàng,zhēng chuán qí jué。
荡漾春波,士女六街填咽。dàng yàng chūn bō,shì nǚ liù jiē tián yàn。
瑶光森列。yáo guāng sēn liè。
却低受、蛮奴羁绁。què dī shòu mán nú jī xiè。
鞭梢整、踏入金塘,素牙玉洁。biān shāo zhěng tà rù jīn táng,sù yá yù jié。
双帚缚来清刷。shuāng zhǒu fù lái qīng shuā。
正殷鼻成雷,怒蹄卷雪。zhèng yīn bí chéng léi,nù tí juǎn xuě。
水面辚輑,倏忽山飞海决。shuǐ miàn lín yǐn,shū hū shān fēi hǎi jué。
云兴电灭。yún xīng diàn miè。
渐浴罢、含元仗立。jiàn yù bà hán yuán zhàng lì。
朝双阙。cháo shuāng quē。
拜舞御阶合节。bài wǔ yù jiē hé jié。

愁春未醒寄寿王闺媛玉映

董元恺

山阴钟秀,玉润冰清。shān yīn zhōng xiù,yù rùn bīng qīng。
想吟红留箧,廿年坛坫女长城。xiǎng yín hóng liú qiè,niàn nián tán diàn nǚ zhǎng chéng。
几首新诗,两字浮名误半生。jǐ shǒu xīn shī,liǎng zì fú míng wù bàn shēng。
如今长愿,书开万卷,花祝千龄。rú jīn zhǎng yuàn,shū kāi wàn juǎn,huā zhù qiān líng。
昔年楼上,满湖春水,依旧盈盈。xī nián lóu shàng,mǎn hú chūn shuǐ,yī jiù yíng yíng。
忽惊心、雨丝风絮,此恨曾经。hū jīng xīn yǔ sī fēng xù,cǐ hèn céng jīng。
堆案楞伽,消尽徐娘老去情。duī àn léng gā,xiāo jǐn xú niáng lǎo qù qíng。
遥怜一样青衫,憔悴红粉飘零。yáo lián yī yàng qīng shān,qiáo cuì hóng fěn piāo líng。

一枝花花下惊悟,用辛稼轩韵

董元恺

技学屠龙手。jì xué tú lóng shǒu。
智擅谈天口。zhì shàn tán tiān kǒu。
倚长空、下笔冲星斗。yǐ zhǎng kōng xià bǐ chōng xīng dòu。
想万里鞭棰,肯落他人后。xiǎng wàn lǐ biān chuí,kěn luò tā rén hòu。
一旦灰心久。yī dàn huī xīn jiǔ。
总将相神仙,都听先生乌有。zǒng jiāng xiāng shén xiān,dōu tīng xiān shēng wū yǒu。
风吹起、一池春皱。fēng chuī qǐ yī chí chūn zhòu。
独坐频搔首。dú zuò pín sāo shǒu。
抚孤松、还是忘年友。fǔ gū sōng hái shì wàng nián yǒu。
问蝼蚁乌鸢,也识王侯否。wèn lóu yǐ wū yuān,yě shí wáng hóu fǒu。
寒食家家柳。hán shí jiā jiā liǔ。
便到荒丘,谁消受、只鸡絮酒。biàn dào huāng qiū,shuí xiāo shòu zhǐ jī xù jiǔ。

鹊踏花翻西秦车中携鹦鹉南归,数日飞去

董元恺

陇树秋深,秦宫月落,携将鹦鹉随归骑。lǒng shù qiū shēn,qín gōng yuè luò,xié jiāng yīng wǔ suí guī qí。
归来水驿山程,听慧堪论,新诗读向闺人记。guī lái shuǐ yì shān chéng,tīng huì kān lùn,xīn shī dú xiàng guī rén jì。
朱帘初卷忽开笼,青云直上堪垂翅。zhū lián chū juǎn hū kāi lóng,qīng yún zhí shàng kān chuí chì。
惊视。jīng shì。
千里高飞难致。qiān lǐ gāo fēi nán zhì。
空辜负、主人情意。kōng gū fù zhǔ rén qíng yì。
怎似燕燕相依,年年频至。zěn shì yàn yàn xiāng yī,nián nián pín zhì。
好把奇毛秘。hǎo bǎ qí máo mì。
思乡莫便入函关,且教历尽江南地。sī xiāng mò biàn rù hán guān,qiě jiào lì jǐn jiāng nán dì。

宣清·秋闺月夜

董元恺

皎洁当秋夜,正金波乍挹,冰壶初濯。jiǎo jié dāng qiū yè,zhèng jīn bō zhà yì,bīng hú chū zhuó。
看平铺鸳瓦琉璃,渐照到玉人绰约。kàn píng pù yuān wǎ liú lí,jiàn zhào dào yù rén chuò yuē。
露冷霓裳,风清环佩,幽辉如握。lù lěng ní shang,fēng qīng huán pèi,yōu huī rú wò。
光欲滴,漏将阑,孤睡何曾便著。guāng yù dī,lòu jiāng lán,gū shuì hé céng biàn zhù。
恰似人间,青天碧海,反窃姮娥药。qià shì rén jiān,qīng tiān bì hǎi,fǎn qiè héng é yào。
奈楚簟凉多,越罗衾薄。nài chǔ diàn liáng duō,yuè luó qīn báo。
一点梦魂难托。yī diǎn mèng hún nán tuō。
待不思量,问今宵、怎生拚却。dài bù sī liàng,wèn jīn xiāo zěn shēng pàn què。

意难忘题神仙庵,赠高鍊师

董元恺

曲径云遮。qū jìng yún zhē。
见绿阴深处,仿佛仙家。jiàn lǜ yīn shēn chù,fǎng fú xiān jiā。
小桥欹涧响,古屋带藤斜。xiǎo qiáo yī jiàn xiǎng,gǔ wū dài téng xié。
通碧落,锁烟霞。tōng bì luò,suǒ yān xiá。
翠竹映明沙。cuì zhú yìng míng shā。
人间世,葛翁遗井,试觅丹砂。rén jiān shì,gé wēng yí jǐng,shì mì dān shā。
客来便煮胡麻。kè lái biàn zhǔ hú má。
更崖边泛酒,溪畔煎茶。gèng yá biān fàn jiǔ,xī pàn jiān chá。
一声惊白鹤,三尺袖青蛇。yī shēng jīng bái hè,sān chǐ xiù qīng shé。
乘月驭,驾雷车。chéng yuè yù,jià léi chē。
采遍石坛花。cǎi biàn shí tán huā。
还记取、松枝手植,暗历年华。hái jì qǔ sōng zhī shǒu zhí,àn lì nián huá。