古诗词

贺洁

如梦令·秋宵

贺洁

宝凤斜飞慵整。bǎo fèng xié fēi yōng zhěng。
一种闲愁谁省。yī zhǒng xián chóu shuí shěng。
红压小栏杆,扶住一枝花影。hóng yā xiǎo lán gān,fú zhù yī zhī huā yǐng。
花影。huā yǐng。
花影。huā yǐng。
泪眼且看秋景。lèi yǎn qiě kàn qiū jǐng。

一剪梅

贺洁

髻子蓬松掩镜奁。jì zi péng sōng yǎn jìng lián。
花也慵拈。huā yě yōng niān。
香也慵添。xiāng yě yōng tiān。
倚栏终日病恹恹。yǐ lán zhōng rì bìng yān yān。
风自开帘。fēng zì kāi lián。
月自穿檐。yuè zì chuān yán。
一庭芳草绿铺毡。yī tíng fāng cǎo lǜ pù zhān。
红杏初甜。hóng xìng chū tián。
斑笋初尖。bān sǔn chū jiān。
玉阶微步望银蟾。yù jiē wēi bù wàng yín chán。
鸟影兼兼。niǎo yǐng jiān jiān。
柳影纤纤。liǔ yǐng xiān xiān。

烛影摇红

贺洁

绿鬓慵梳,昼长不放香帘锁。lǜ bìn yōng shū,zhòu zhǎng bù fàng xiāng lián suǒ。
罗衫香褪兽烟消,脉脉愁无那。luó shān xiāng tuì shòu yān xiāo,mài mài chóu wú nà。
谁摆花枝袅娜。shuí bǎi huā zhī niǎo nà。
悄窥人、黄鹂一个。qiāo kuī rén huáng lí yī gè。
玉阶苔遍,寂寂花茵,愁人独坐。yù jiē tái biàn,jì jì huā yīn,chóu rén dú zuò。
燕子多情,衔泥故向帘前过。yàn zi duō qíng,xián ní gù xiàng lián qián guò。
年年多病似伤春,料亦春怜我。nián nián duō bìng shì shāng chūn,liào yì chūn lián wǒ。
兰梦因风搅破。lán mèng yīn fēng jiǎo pò。
盼枝头、累累熟果。pàn zhī tóu lèi lèi shú guǒ。
鹊饥偷啄,戏拽金铃,含桃惊堕。què jī tōu zhuó,xì zhuāi jīn líng,hán táo jīng duò。